lịch sử việt nam

Trang Chính

Bản Tin Blogs:

Biển Cả Và Con Người:

Bưu-Hoa Việt-Nam:

Blog Anh Ba Sàm:

Blog Cầu Nhật-Tân:

Blog Chu-Mộng-Long:

Blog Cu Làng Cát:

Blog Dân Làm Báo:

Blog Dân Oan Bùi-Hằng:

Blog Diễn-Đàn Công-Nhân:

Blog Giang-Nam Lãng-Tử:

Blog Huỳnh-Ngọc-Chênh:

Blog Lê-Hiền-Đức:

Blog Lê-Nguyên-Hồng:

Blog Lê-Quốc-Quân:

Blog Mai-Xuân-Dũng:

Blog Người Buôn Gió:

Blog Phạm-Hoàng-Tùng:

Blog Phạm-Viết-Đào:

Blog Quê Choa VN:

Chết Bởi Trung Cộng:

Diễn-Đàn Thảo-Luận Về Tình-Hình Việt-Nam:

Địa-Linh Nhân-Kiệt Của Việt-Nam:

Điện-Toán - Tin-Học:

Ebooks Hồi-Ký - Bút-Ký:

Hịch Tướng Sĩ:

Hình-Ảnh Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa

History Of Viet Nam

Hoàng-Sa Trường-Sa Là Của Việt- Nam:

Hồ-Sơ Chủ-Quyền Quốc-Gia Việt- Nam 

Hội Sử-Học Việt-Nam

Human Rights Vietnam - Human Rights Activist

Lá Thư Úc-Châu

Lịch-Sử Việt-Nam Cận-Đại:  

Lịch-Sử Việt-Nam Ngàn Xưa:

Ngàn Năm Thăng Long (1010 - 2010)

Nghĩa-Trang Quân-Đội Biên-Hòa

Nguyên-Tử Của Việt-Nam Và Quốc- Tế

Người Dân Khiếu-Kiện:

Phụ-Nữ, Gia-Đình, Và Cuộc Sống:

Quốc-Tế:

Sitemap:

Tiền-Tệ Việt-Nam:

Tin Nhắn, Tìm Thân-Nhân Mất-Tích, Mộ Tìm Thân-Nhân:

Tin-Tức Thời-Sự Việt-Nam:

Thư-Tín:

Tòa Án Hình Sự Quốc Tế Về Việt-Nam và Trung Quốc:

Tưởng-Niệm 50 Năm 1963-2013:

Trang Thơ Văn Mai-Hoài-Thu:

Trang Thơ Văn Minh-Vân:

Trang Thơ Văn Nguyễn-Chí-Thiện:

Trang Thơ Văn Nguyễn-Khôi:

Trang Thơ Văn Nguyễn-Thị-Thanh:

Trang TL Nguyễn-Việt Phúc-Lộc:

Trang Nhật-Hồng Nguyễn-Thanh-Vân:

Trang Thơ Văn Phạm-Ngọc-Thái:

Trang Thơ Văn Phan-Văn-Phước:

Trang Thơ Văn Quê-Hương:

Trang Thơ Văn Thanh-Sơn:

Trang Thơ Văn ThụcQuyên:

Trang Thơ Văn Trí-Lực:

Trang Thơ Văn Vĩnh-Nhất-Tâm:

Truyện Dài Thời Chiến-Tranh Việt-Nam (Ebooks):

Ủng Hộ Trúc-Lâm Yên-Tử - Donate:

Weblinks:

 

 

Cây có cội, nước có nguồn. Toàn dân Việt-Nam ngàn đời ghi nhớ ân đức Quốc Tổ Hùng Vương

Tin Tức Thời Sự Việt Nam Quốc Tế 

Thư-Viện Bồ Đề Online_Thư Viện Hoa Sen

nơi hội tụ của những tâm hồn trăn-trở về nhân-sinh quan và vũ-trụ quan

đồng thời xiển-dương Chánh Tín_bài trừ Mê-Tín Dị Đoan 

 

Biến Động Miền Trung

1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17

Biến Động Miền Trung
(Giai đoạn 1963-1975)
- Phần 16

Liên Thành (Cựu Ty Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia tỉnh Thừa Thiên-Huế)

TRẬN CHIẾN TÌNH BÁO

***

TRẬN CHIẾN TÌNH BÁO CHÍN NĂM giữa Đại Tá Công an Việt cộng Bảy Lanh Trưởng Ty Công An/ Vc Thừa Thiên Huế, Với Chỉ Huy Trưởng CSQG Thừa Thiên-Huế. 

Trong trách nhiệm Chính Phủ giao phó, chỉ huy lực lượng CSQG thừa Thiên-Huế, để duy trì luật pháp quốc gia, ổn định ninh trật tự cộng cộng, bảo vệ sinh mạng và tài sản của đồng bào, tôi và toàn thể nhân viên các cấp thuộc BCH/CSQG Thừa Thiên-Huế hầu như đã hoàn tất được nhiệm vụ mà thượng cấp giao phó.

Mọi mưu toan khuấy rối, tấn công, đặt chất nổ nhằm mục đích gây tiếng vang, sát hại đồng bào vô tội tại Huế của bọn chúng, đều bị lực lượng CSQG ngăn chận, bóp nát từ trong trứng nước - Cơ sở nội thành của bọn chúng đều bị BCH/CSQG Thừa Thiên bắt giữ vô hiệu hoá, và đương nhiên tổ chức an ninh của chúng cũng đã bị CSQG Thừa Thiên-Huế gài người xâm nhập nặng nề.

Hai đơn vị An ninh của Việt cộng và CSQG/ Thừa Thiên-Huế, đã có hằng trăm lần đấu trí, và ban An ninh Việt cộng tại ThừaThiên-Huế của Bảy Lanh đã nhận lãnh hằng ngàn lần thua.

Nói hay, nói tốt, cho cá nhân mình là điều tối kỵ, nhưng nói cho lực lượng CSQG/Thừa Thiên-Huế là điều nên và cần phải nói, vì “Sự thật vẫn là sự thật” .

Vòng đai an ninh của lực lượng CSQG Thừa Thiên-Huế được dựng lên, để bao bọc và bảo vệ sinh mạng và tài sản cho đồng bào Huế, là một bức tường “Thép” đúng nghĩa. Chín năm trời kể từ 1966, không một lần nào Đại Tá Bảy Lanh và lực lượng An Ninh của hắn có thể chọc thủng được.

Cho dù ai, cá nhân, đoàn thể hay tôn giáo nào đó, dù không có cảm tình, dù chẳng ưa gì CSQG Thừa Thiên Huế, nhưng chắc chắn phải nhìn nhận sự thật một cách minh bạch rõ ràng là :

Trong suốt chín năm, bọn Việt cộng không thực hiện được một vụ phá hoại nào trong thành phố Huế, như ám sát, đặt chất nổ sát hại dân chúng, ngoại trừ Tết Mậu Thân, trường hợp này, ngoài tầm tay và khả năng của lực lượng CSQG Thừa Thiên Huế.

Nói phải có sách, mách phải có chứng, tôi xin nêu một vài trường hợp điển hình mà Bảy Lanh, Trưởng Ban An ninh của Tỉnh thị ủy Thừa Thiên-Huế âm mưu thực hiện nhưng đã bị lực lượng CSQG Thừa Thiên-Huế ngăn chận, phá vỡ.

Tôi cũng cần nói rõ, nghề Tình Báo là một nghề khắc nghiệt, những ai đã ở trong nghề này đều phải chấp nhận cuộc đời nghiệt ngã, bị ràng buộc rất nghiêm khắc bởi luật pháp Quốc Gia và những quy luật chặt chẽ của cơ quan suốt cả cuộc đời, cho dù còn phục vụ hay đã hưu trí. Họ sống thu mình, im lặng, câm nín, chôn chặt những gì mình đã làm, những gì mình đã biết, cho đến lúc lìa khỏi cõi đời. Nói đúng nghĩa là : ''sống để dạ, chết mang theo”.

Nhưng hôm nay, trong cảnh quốc phá gia vong, vận nước điêu linh, thân phận lưu lạc, Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa đã không còn nữa, Cảnh Sát Quốc Gia cũng không, thế nhưng nguyên tắc vẫn là nguyên tắc, vì vậy, những trường hợp đối đầu với tên Đại Tá Việt cộng Bảy Lanh và ban An Ninh Thành ủy Huế, trong một số chiến dịch xâm nhập, mà tôi sắp kể ra đây, chỉ là một số ít trường hợp đã hết thời gian tính, mà tôi có thể nói được, viết được.

Và những Tình báo viên, Mật báo viên, hoạt động trong các chiến dịch xâm nhập này, đã không còn trong cõi đời phiền muộn này nữa, họ đã ngàn năm yên nghĩ. Bọn cộng sản hiện tại sẽ chẳng truy nguyên, truy tầm được một vết tích nào, để gây hại cho bất kỳ một ai hiện còn ở Việt Nam.

Ngoại trừ những kẻ nội gian như : Trung úy Cảnh Sát Tôn Thất Khiên, Trung Úy Cảnh Sát Lê văn Tiu, Trung Sĩ Cảnh Sát Huỳnh Công Lý, và Trưởng Toán Tình báo Phủ Đặc ủy tại Huế Trần văn Luật. Bọn chúng là những kẻ phản quốc, phản bội quê hương, phản bội đồng đội, hợp tác với địch. Dù chúng còn sống hay đã chết, tôi vẫn đề cập đến mà không cần phải giữ gìn ý tứ gì cả. Tưởng cũng cần nói rõ thêm về trương hợpTrung Úy Cảnh Sát Lê văn Tíu , y bị móc nối vì vợ của y có bà con với tên Phan Nam, Thành Ủy viên Việt Cộng, chính hai vợ chồng Tíu đã nuôi giùm con của Phan Nam trong nhà, khi hai vợ chồng Phan Nam thoát ly lên mật khu.

Chúng tôi đã dùng bọn chúng như miếng mồi nhử những con thú dữ cộng sản vào bẫy, trong một số chiến dịch phản gián, tất nhiên đã gây tổn thất nặng nề cho Đại Tá Việt cộng Bảy Lanh và An ninh Thành Ủy Thừa Thiên-Huế. Vì vậy, tôi dành quyền cho Đại Tá Việt cộng Bảy Lanh, hoặc đàn em của hắn, toàn quyền “Làm việc và xử lý” mấy tên nội gian này. Thành thật cám ơn, và muôn vàn cảm tạ các....... “đồng rận”.

1- Vụ đặt chất nổ tại rạp Ciné Tân Tân tại đường Trần Hưng Đạo Huế.

Ngày 17/5/1970, trước hai ngày sinh nhật của ông Hồ Chí Minh, Bảy Lanh, Trưởng Ty Công An Việt cộng định dùng xương trắng máu đào của đồng bào vô tội Huế, dâng quà sinh nhật lên lãnh tụ Hồ Chí Minh, bằng cách cho lệnh cơ sở đặc công nội thành Huế đặt chất nổ tại rạp Ciné Tân Tân, ngay đường Trần Hưng Đạo, thành phố Huế.

Nếu vụ này CSQG/Thừa Thiên-Huế không ngăn chận kịp thời, đã có vài trăm thây người ngã gục, một hành động quá tàn bạo và ác độc, chỉ có những loài cầm thú như bọn Việt cộng mới có thể làm điều đó, bọn họ xem sinh mạng con người rẻ như cỏ rác, bèo bọt. Những kẻ họ định sát hại đa số là những người trẻ, học sinh, sinh viên, không có hận thù, chẳng “mắc nợ máu với nhân dân và cách mạng” họ đi xem ciné vào sáng thứ bảy, vậy mà Bảy Lanh vẫn quyết định sát hại họ.

Cũng may, chúng tôi “Công An Ngụy”, danh từ mà Việt cộng thường dùng để gọi chúng tôi, đã ngăn chận kịp thời, tóm bắt toàn bộ toán đặc công nội thành, tịch thu một khối chất nổ khoảng hơn 2kg ngay tại rạp ciné Tân Tân.

Tôi còn nhớ rõ, khi lực lượng CSĐB âm thầm ập vào rạp Tân Tân, căn phòng lờ mờ trong bóng tối, mọi người đang mải mê xem film.

Tùy theo niềm tin tôn giáo của mỗi người, có thể nói đây là một phép lạ, mà ơn trên chỉ dẫn cho chúng tôi - Tên soát vé Lê văn Lữ đang lom khom ở hàng ghế thứ nhất, bên tay phải, từ ngoài cửa đi vào, trên tay đang cầm một xách tay nhỏ. Chúng tôi dí súng vào người hắn và giật lấy xách nhỏ mà hắn đang cầm. Mở xách của hắn ra thì chất nổ được chứa trong một lon bằng kim loại, đã găm ngòi nổ, chúng tôi không biết ngòi nổ hắn đã cho vận hành từ bao lâu, có thể một phút, hai phút, năm phút, mười phút.....

Hơn hai trăm mạng người đang mải mê ngồi xem film trong rạp, và anh em chúng tôi đang ở trong một khoảng thời gian rất ngắn ngủi giữa cõi chết và sự sống. Nếu khối TNT nổ ngay, trong hơn hai trăm người đang ngồi đó, có bao nhiêu người chết, bao nhiêu người bị thương thì chưa rõ, nhưng điều chắc chắn là ba anh em chúng tôi chẳng còn một ai trên cõi trần thế này nữa. Rất nhanh, ngòi nổ được Đại úy Thiện rút ra khỏi chất nổ.

Đại Úy Phó Trưởng Ty Huỳnh Văn Thiện, đã bị ngòi nổ chậm phát nổ ngay trên tay. Ngón tay út và ngón tay đeo nhẫn rời bàn tay mặt văng xa, máu tươi tuôn xối xả thành dòng. Nhìn lại Thiện chỉ còn nửa bàn tay mặt, tôi cứng người, sửng sốt. Một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng, thẳng lên óc, toàn thân nổi gai ốc – Phép lạ đã đem may mắn đến trong tích tắc, vì Thiện vừa kịp rút ngòi nổ ra khỏi khối chất nổ – Chỉ một “sát na” mà anh em chúng tôi thoát chết và mọi người trong rạp được an toàn.

Sau nhiều năm tù tội trong trại tù Cộng sản, ngày Thiện và gia đình đến Mỹ theo diện HO, tôi đến thăm Thiện và gia đình vào buổi sáng, tối đến khoảng hơn 12 giờ khuya, Thiện gọi điện thoại cho tôi:

- Anh ơi, Anh đến gấp chở cho nhà em vào bệnh viện, nhà em đau nặng quá.

Chỉ 10 phút sau tôi chở chị Thiện và Thiện vào một bệnh viện tại đường Valley View, cạnh Free way 22, Orange County, Cali. Nhìn cảnh Thiện dùng cánh tay mặt tàn phế, lạng quạng đỡ vợ ra khỏi xe, tôi phụ với Thiện đỡ chị vào phòng cấp cứu, chợt nhớ chuyện xưa, những ngày tháng cũ ở Huế, tôi và Thiện, một Trưởng Ty, một Phó Trưởng ty, tình như anh em, bao nhiêu năm xa cách, nay gặp lại Thiện, nhìn cánh tay mặt của Thiện bị tàn phế suốt đời vì nghĩa vụ, lòng tôi thật xót xa.

Tóm tắt vụ này, toàn bộ đám cơ sở đặc công nội thành bị bắt giữ, trong đám này có tên Tôn Thất Trai, cơ sở chủ chốt lại là bà con của ông bà Tôn Thất Ngọc chủ rạp Ciné Tân Tân.

Ông Bà Tôn Thất Ngọc là bạn thâm giao lâu đời của Cố Trung Tướng Trần Văn Đôn, vì vậy mà Ông bà Ngọc đã nhờ cố Trung Tướng Trần Văn Đôn can thiệp. Sau khi nghe tôi trình bày nội vụ, Trung Tướng hủy bỏ ý định can thiệp cho tên Tôn Thất Trai được tự do.

2- Tấn công trụ sở Xã Thủy Tường nằm cạnh trường tiểu học Nam Giao, thuộc huyện Hương Thủy.

Mở màn cho chiến dịch Đông, Xuân vào cuối tháng 11/1971, theo yêu cầu của Tỉnh Đội Thừa Thiên, cơ quan An Ninh Tỉnh đã gởi một trinh sát về vùng xã Thủy Trường, điều nghiên tình hình, vẽ sơ đồ và thu thập tin tức cần thiết chuẩn bị cho cuộc tấn công xã Thủy Trường.

Viên Trinh Sát được gởi về điều nghiên đã báo cáo tình hình rất chính xác:

- Lực lượng cơ hữu của xã Thủy Trường gồm có 12 Cảnh Sát xã, một tiểu đội Nghĩa Quân, khoảng 20 Nhân Dân Tự Vệ, 9 cán bộ Xã, kể cả ông Xã Trưởng Nguyễn Y, tổng cộng trên dưới 50 người.

Hằng đêm số người này thường tụ tập tại nhà ông Nguyễn Thể, cai trường Tiểu học Nam Giao, cạnh trụ sở xã để đánh bạc [lắc điã]. Từ ông Xã trưởng đến ông Cuộc trưởng Cuộc Cảnh sát đều chủ quan, lơ là trong việc bố trí an ninh, canh gác ban đêm.

Về hướng tiến quân và trục di chuyển để tấn công xã Thủy Trường, viên trinh sát đề nghị lộ trình an toàn là băng qua chân núi Ngự Bình đến núi Ba Vành, băng qua chùa Quốc Ân, bám sát khu nghĩa địa Nam Giao, tấn công xã Thủy Trường. [Núi Ba Vành hay Ba Tầng, hay núi Bàn Sơn, là nơi vào ngày 25 tháng 1 năm 1788, năm Mậu Thân, Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ cùng binh lính đã dừng chân tại đó, làm lễ tế trời, lên ngôi Hoàng Đế sau đó kéo quân ra Bắc Hà đánh tan quận nhà Thanh]

Vào khoảng 1 giờ sáng ngày 28/11/1971, theo lộ trình “an toàn”, hai tiểu đội thuộc Tỉnh Đội Thừa Thiên chỉ còn cách mục tiêu trụ sở Xã Thủy Trường khoảng 300 mét thì bị phục kích. Mìn Claymore và súng M16, đã nổ xối xả vào hai tiểu đội Việt cộng đang mưu toan tiến dần đến tấn công trụ sở xã Thủy Trường. Thường trong kỹ thuật tác chiến, nếu bị phục kích thì đến 99% là thác - Con đường sống duy nhất là xông thẳng vào toán phục kích, (chiến thuật phản phục kích của Biệt Động Quân). Nhưng đám Việt cộng hèn nhát không có can đảm làm chuyện đó, nên bị thiệt hại rất nặng. Bọn chúng, kẻ sống, kéo đứa bị thương, kéo luôn xác chết, dìu nhau chạy.

Bốn ngày sau dân chúng vùng Tứ Tây, trong vùng nghĩa địa gần chùa Trà Am, phát giác có bốn ngôi mộ mới chôn, không biết của ai và chôn từ hồi nào, lại không được chôn cất kỹ lưỡng, nên một phần thân thể bị chó moi, dân chúng phải cùng nhau chôn lại cho tươm tất hơn.

Ba tuần sau chúng tôi mới phối kiểm được trong trận phục kích đêm hôm đó địch có 4 chết và 3 bị thương.

Lực lượng Việt cộng lần này bị thiệt hại nặng, chính Ban An Ninh gởi trinh sát về điều nghiên địa thế, vẽ sơ đồ mục tiêu, thu thập tin tức, chỉ dẫn lộ trình di chuyển an toàn, nhưng tại sao lại bị địch phục kích ?

Chẳng có gì lạ, kẻ vẽ sơ đồ mục tiêu, cung cấp tin tức, chỉ dẫn lộ trình cho đơn vị Tỉnh Đội đi vào ổ phục kích, vào vùng tử địa, và còn đích thân chỉ huy đơn vị Đặc Biệt phục kích là Chỉ Huy Trưởng CSQG/ Thừa Thiên-Huế, là tôi, Đại Úy Liên Thành.

Chắc hẳn Trưởng Ban An Ninh Đại Tá Bảy Lanh phải ngạc nhiên lắm, nội vụ được sắp đặt như sau:

Sau khi nhận đựơc nhu cầu của ban An Ninh Thành Ủy cho mục tiêu trụ sở Xã Thủy Trường, gởi cho cho cơ sở nội thành, phối hợp với trinh sát viên, thâu thập tin tức, điều nghiên địa thế, cơ sở nội thành này của Bảy Lanh mà cũng là của tôi. Tôi đã trình toàn bộ hồ sơ xâm nhập nội vụ với Đại Tá Tôn Thất Khiên, Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên, Thị Trưởng thị xã Huế, với đề nghị cho phép tôi cung cấp cho địch toàn bộ nhu cầu về tin tức, vẽ sơ đồ trụ sở xã Thủy Trường, và đề nghị lộ trình di chuyển của địch đến mục tiêu. Ngoài ra tôi cũng trình với Đại Tá Tỉnh Trưởng, tôi sẽ chỉ huy một đơn vị Đặc Biệt của BCH/CSQG Thừa Thiên-Huế, phục kích trên lộ trình di chuyển của địch.

Đại Tá Tỉnh Trưởng đã chấp thuận đề nghị và kế hoạch của tôi.

Tóm tắt, những gì Ban An Ninh Việt cộng cần cho mục tiêu trụ sở Xã Thủy Trường, tôi đã cung cấp cho họ quá đầy đủ và chính xác ở mức độ 100%. Duy chỉ có một điều mà tôi không cung cấp cho ban An Ninh Việt cộng được, đó là:

Tôi và lực lượng CSQG đã đợi đơn vị Tỉnh Đội Việt cộng Thừa Thiên tại điểm hẹn tử thần, mà tôi đã chọn cho họ, là khu nghĩa trang rộng mênh mông, gần trường tiểu học Nam Giao cạnh xã Thủy Trường.

Hai nhân chứng sống trong vụ này còn đây : Đại Tá Tôn Thất Khiên, cựu Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên, Thị Trưởng Thị Xã Huế, hiện đang định cư tại miền Đông Bắc Hoa Kỳ, và Đại Úy Cảnh Sát Phạm Bá Nhạc, Chỉ Huy Trưởng CSQG quận Hương Thủy, Tỉnh Thừa Thiên, người đã chỉ huy hai chiếc xe Commando car của Quân Trấn Huế tiếp ứng cho tôi, khi tôi và đơn vị CSQG Thừa Thiên Huế, đụng trận với hai tiểu đội Việt cộng của Tỉnh Đội Thừa Thiên-Huế, tại nghĩa trang Nam Giao gần trụ sở Xã Thủy Trường. Đại Úy Phạm Bá Nhạc hiện đang định cư tại nam California, Hoa Kỳ.

Tại sao Đại úy Cảnh Sát Phạm Bá Nhạc lại chỉ huy hai chiếc Commando car của Quân Trấn Huế :

Đêm hôm đó, vì tình hình an ninh đặc biệt, trụ sở xã Thủy Trường nằm ngay vòng đai an ninh thành phố Huế, chỉ cách tư dinh Đại tá Tỉnh Trưởng chưa đầy 7km, đề phòng mọi chuyện bất trắc ngoài dự tính có thể xảy ra, tôi liên lạc với Thiếu Tá Sang, Quân Trấn Trưởng Huế và cử Đại Úy Cảnh Sát Phạm Bá Nhạc, Sĩ quan liên lạc BCH/CSQG Thừa Thiên-Huế, phối hợp với Quân Trấn tăng cường tuần tiễu thành phố, và bảo vệ tư thất Đại Tá Tỉnh Trưởng.

Quân Trấn giao cho Nhạc chỉ huy hai xe Commando car, Nhạc đem hai xe trấn ngay cửa tư dinh Đại Tá Tỉnh Trưởng. Qua hệ thống truyền tin, Nhạc nghe tôi đang liên lạc với Trung Tâm Hành Quân Tiểu Khu và Cảnh Sát, chẳng cần xin lệnh, Nhạc điều động hai xe Commando car, bỏ dinh Tỉnh Trưởng chạy thẳng tới vùng xã Thuỷ Trường. Nhạc gọi tôi :

- Tango, em và hai xe Commando car đang đi chuyển đến anh.

- Ông ơi, ông dừng ngay lại, bố trí tại trụ sở xã Thủy Trường là được rồi, đừng vào sâu hơn nữa, bọn chúng có súng B40, chúng tặng ông hai quả B40 ông thành thằng Tây đen, Mạ anh khóc đó !

Nhạc vốn là Sinh viên Đại học Khoa học của viện Đại Học Huế, rời bỏ sân trường xông vào cuộc chiến, tốt nghiệp khóa I Học Viện CSQG, cùng khóa với Nguyễn Minh Triết, Chủ Tịch nước Cộng Hoà Xã Hội cộng sản Việt Nam hiện nay. Bản chất thông minh mà lại gan lì không sợ hiểm nguy, hắn thuộc loại “điếc không sợ súng”, phải chi hắn ở Quân đội thì hoặc là hắn “đỏ ngực”, hoặc “xanh cỏ”. Sau vụ xã Thủy Trường, tôi bổ nhiệm Nhạc làm Chỉ Huy Trưởng CSQG quận Hương Thủy, cho đến ngày mất Huế. Nhạc bị bắt ngay tại mặt trận khi đang điều động Cảnh Sát Quận Hương Thủy đánh nhau với Việt cộng vào ngày 28/2/1975.

Sau 1975, Phạm Bá Nhạc cũng đã gỡ mất 13 cuốn lịch trong trại tù Việt cộng. Ngày gặp nhau tại Cali, hắn chẳng có gì thay đổi, vẫn với nụ cười lang bạt như xưa.

3- Vụ đặt chất nổ tại quán cơm Âm Phủ, mưu toan sát hại phái đoàn cao cấp tháp tùng Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn văn Thiệu kinh lý Thừa Thiên-Huế.

Chắc hẳn Bảy Lanh và Ban An Ninh Tỉnh Thị Ủy Thừa Thiên-Huế vẫn chưa quên vụ gởi 3kg chất nổ Plastic (hợp chất C.4) từ mật khu về cho cơ sở đặc công nội thành Huế, mưu toan đặt chất nổ sát hại phái đoàn Tướng lãnh và các Bộ Trưởng tháp tùng Tổng Thống VNCH Nguyễn văn Thiệu đi kinh lý Thừa Thiên-Huế tại quán cơm Âm Phủ, gần sân vận động Tự Do, thuộc Quận III, thành phố Huế vào khoảng tháng 12/1971:

Tên Nguyễn Thôi, chủ quán cơm Âm Phủ đã từ lâu chúng tôi khám phá hắn là cơ sở nội thành của ông, nhưng chúng tôi vẫn để yên. Chính hắn là người đã theo dõi, báo cáo cho Ban An Ninh Việt cộng, thói quen của các phái đoàn cao cấp tháp tùng Tổng thống VNCH, mỗi lần kinh lý ở Thừa Thiên-Huế - Vào ban đêm, khoảng sau 9 giờ, thường kéo nhau về ăn tối tại quán cơm Âm Phủ của tên Thôi.

Báo cáo của tên chủ quán Âm Phủ Nguyễn Thôi gởi cho Ban An Ninh Việt cộng không có sai, hoàn toàn đúng một trăm phần trăm. Quả vậy, mỗi lần Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đi kinh lý tại Huế, nếu nghỉ lại đêm thì nghỉ tại Tòa Đại Biểu, và sau 9 giờ tối Tổng Thống nghĩ ngơi không còn tiếp ai nữa. Lợi dụng khoảng thời gian này, phái đoàn cao cấp của Chính phủ và Quân đội tháp tùng Tổng Thống, thường kéo về quán cơm Âm Phủ để ăn tối.

Bảy Lanh và Ban An Ninh của hắn đã chuẩn bị kế hoạch đó từ lâu, chỉ đợi thời cơ đến là ra tay, và tôi cũng đã nhận được đầy đủ và chi tiết kế hoạch hành động của họ.

Ngày giờ đã đến, Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà và phái đoàn cao cấp tháp tùng Tổng Thống đáp xuống sân bay trực thăng, trước tư thất Tỉnh Trưởng cạnh trường Quốc Học vào khoảng 10 giờ 30 phút sáng ngày 19/12/1971.

Lẽ đương nhiên đám cơ sở đặc công nội thành Việt cộng có tái sinh thêm bốn kiếp người, vẫn không thể biết được ngày giờ nào Tổng Thống VNCH và phái đoàn cao cấp đến Huế, bọn họ chỉ có thể biết được khi thấy một đoàn trực thăng đáp xuống sân bay trước tư dinh Tỉnh trưởng, và nhìn thấy đoàn xe hộ tống của CSQG Thừa Thiên-Huế, Quân Cảnh, đang chờ sẵn.

Theo kế hoạch, Bảy Lanh dự định cho nổ tung quán cơm Âm Phủ, với 3kg chất nổ C.4, dư sức sát hại trọn gói phái đoàn cao cấp của chính phủ VNCH, và giờ hành động từ 9 giờ tối trở đi, tùy theo thời gian phái đoàn đến ăn tối sớm hay muộn.

Quán cơm Âm Phủ tối hôm 19/12/1971, thực khách đông hơn thường nhật, có khoảng trên 25 người, trong đó 7 người khách là những nhân vật quan trọng và cao cấp của chính phủ tháp tùng Tổng Thống, số còn lại là khách địa phương.

Khoảng 10 giờ 50 tối, một tiếng nổ nhỏ nghe. . . “Bẹt”. . tỉ như người vỗ nhẹ hai tay vào nhau gần đâu đó, thực khách có ai nghe cũng chẳng thèm để ý. Thật ra tiếng “Bẹt” đó là tiếng nổ kích hoả của ngòi nổ chậm, trong một khối chất nổ đã được cơ sở đặc công Việt cộng ngụy trang khéo léo, đặt ở ở một góc trong quán Âm Phủ. Ngòi nổ đã kích hoả, nhưng chất nổ C.4 lại không nổ.

Đối với người bình thường, nếu nhìn thấy thì cho đây là một phép lạ, vì không thể nào ngòi nổ đã kích hoả mà chất xúc tác là C.4 lại không phát nổ. Còn đối với Đại Tá Công An Bảy Lanh, và đám người của hắn sau khi kiểm thảo và phê bình công tác, thì cho đây là lỗi kỹ thuật, chất nổ đã quá cũ, bị hư nên không phát nổ.

Thật tình mà nói trình độ của Bảy Lanh và đám người của hắn quá kém, nếu không lịch sự thì có thể dùng chữ quá ngu mới đúng :
Chẳng có phép lạ nào, hoặc vì lỗi kỹ thuật mà 3kg chất nổ C.4 không phát nổ. Bất cứ loại chất nổ nào, không bao giờ để quá lâu và quá cũ mà bị hư không dùng được, có thể để bao nhiêu tháng, bao nhiêu năm khi dùng vẫn được như thường, cho là lỗi kỹ thuật là lầm lẫn lớn, chẳng hiểu biết gì cả về chất nổ.

Vụ đặt chất nổ ở quán cơm Âm Phủ tối hôm 19/2/1971 bị thất bại, 3kg chất C.4 không phát nổ nguyên nhân là do tay người làm - là chính tôi - là lực lượng CSQG/ Thừa Thiên-Huế ngăn chận và phá vỡ.

Chất nổ C.4 được Ban An Ninh Việt cộng chuyển về cho cơ sở đặc công nội thành Huế, nhưng rủi thay, (rủi chúng, may mình), cơ sở đặc công nội thành đó lại là người của tôi. Khi tôi nhận được 3kg chất nổ C.4 tôi đã yêu cầu chuyên viên chất nổ của cơ quan Tình báo Đồng Minh giúp đỡ, và trước đó 6 giờ đồng hồ, một chuyến trực thăng từ Đà Nẵng bay ra Huế, chuyển cho tôi 2 lít hoá chất Acéton đặc biệt.

Tại nhà an toàn, chính tôi đã dùng một thau giặt lớn, bỏ 3kg chất C.4 dẻo, màu ngà ngà, y như chất bột dẻo làm bánh bao và đổ 2 lít Acéton vào, nhào trộn với nhau trong gần một giờ đồng hồ. Chất C.4 trộn đều với hóa chất đặc biệt, chất nổ này đã trở thành một khối bột vô dụng, có đốt cũng không cháy, đừng nói gì loại ngòi nổ chậm chỉ xẹt có tí lửa không đủ sức kích hoả khối chất nổ.

Vụ đặt chất nổ tại quán cơm Âm Phủ, ngoài tôi là kẻ chủ động, bẻ gãy kế hoạch của Bảy Lanh, còn có hai nhân chứng biết rất rõ nội vụ :

Người thứ 1: đó là Đại Tá Tôn Thất Khiên Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên, Thị Trưởng thành phố Huế, lẽ đương nhiên tôi phải trình với ông nội vụ và kế hoạch của tôi, là vẫn để cho đám cơ sở của Ban An Ninh Tỉnh Thị Ủy Việt cộng thi hành công tác, hầu bảo vệ và bảo mật cho người của tôi khỏi bị bọn chúng nghi ngờ, mặt khác, ngăn chận không cho phát nổ bằng chất Acéton đặc biệt. Kế hoạch của tôi đã được Đại Tá Tôn Thất Khiên Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên Thị Trưởng thành phố Huế chấp thuận.

Người thứ 2 biết rõ nội vụ là Đại Úy Trương Công Ân, Trưởng phòng CSĐB của tôi.

4- Ba tên nội gian tại BCH/CSQG Thừa Thiên-Huế.

Bảy Lanh tổ chức cài nội tuyến vào CSQG Thừa Thiên-Huế, và cho đó là một thắng lợi to lớn của cách mạng, của hắn ta, của Ban An Ninh Thị Ủy Thừa Thiên- Huế.

Ba tên nội tuyến đó là:

1- Trung úy Cảnh sát Tôn Thất Khiên, hắn giữ chức vụ Trưởng ban CSĐB Quận III.

2- Trung Úy Cảnh Sát Lê Văn Tiếu

3- Trung sĩ Cảnh Sát Đặc Biệt Huỳnh Công Lý.

Chúng tôi biết rõ và tường tận trường hợp ba tên nội gian này này:

- Tên Trung úy Tôn Thất Khiên (tên này anh em thường gọi là Khiên lé, trùng tên, họ, với Đại Tá Tỉnh Trưởng) đã lớn tuổi nhưng háo sắc, hắn bị mỹ nhân kế. Người đàn bà gài cho Tôn thất Khiên tên là Trương thị Hồng, 36 tuổi, góa chồng, không có con, ở làng Triều Sơn Tây, thuộc quận Hương Trà. Trương thị Hồng thuộc cơ sở của nội thành, gia đình có thân nhân tập kết.

- Tên Trung úy Lê văn Tíu, hắn bị móc nối qua quan hệ gia đình.

- Tên Trung sĩ Huỳnh Công Lý, hắn có một điểm quan trọng mà Bảy Lanh nhắm vào, đó là em ruột của Huỳnh Công Lý tên Huỳnh văn Cận, một cán bộ điều khiển một vài chiến dịch xâm nhập của phòng CSĐB.

Hai khuyết điểm của tên Lý là ham mê cờ bạc và nói quá nhiều. Bảy Lanh dùng tiền bạc để mua chuộc tên này.

Nhưng trong luật chơi trò phản gián, Bảy Lanh là vỏ quýt dày. Tôi có móng tay nhọn.

Phát giác ngay từ đầu, tôi không cho lệnh Đại Úy Trương Công Ân trưởng phòng CSĐB bắt bọn chúng, mà còn để cho bọn chúng thong thả, thoải mái đánh cắp tài liệu, nghe ngóng tin tức chuyển giao cho Bảy Lanh.

Trong một khoảng thời gian rất dài, Đại Tá Bảy Lanh đã xài đồ giả: “Made in CSQG/Thừa Thiên-Huế” chế tạo cung cấp, mà Bảy Lanh và Ban An Ninh Tỉnh Thị ủy Thừa Thiên-Huế không đủ khả năng khám phá, thật quá tệ. Tệ hại hơn nữa là sau 1975, Bảy Lanh đã đem tên Huỳnh Công Lý ra Hà Nội khoe công trình xâm nhập của hắn và xin gắn huy chương cho Huỳnh Công Lý.

5- Những trạm giao thông, liên lạc của Đại Tá Việt cộng Bảy Lanh tại nội thành Huế.

Tại nội thành Huế, Bảy Lanh đặt những trạm giao thông liên lạc chính, bao nhiêu năm hắn vẫn vô tư xử dụng, những tưởng là tôi không biết, thật ra tôi biết từ lâu, và lực lượng CSĐB đã đặt các toán theo dõi và đã khám phá hầu hết các sở giao thông liên lạc nội thành của hắn, đó là:

a- Trung Tâm dạy đánh máy chữ tại góc đường Trần Cao Vân và Lý Thường Kiệt, cạnh quán ăn Lưu Hương, trước ty Bưu Điện Huế, thuộc Quận III. Người điều khiển trung tâm này là người của Bảy Lanh, hắn tên Trần văn Sơn, người An Nong 3, huyện Phú Lộc, có cha tham gia kháng chiến năm 1947 và đi tập kết 1954.

b- Quán ăn Lạc Thành ngay cửa Thượng Tứ.

Nơi đây, trước vài ngày khi cuộc tấn công Mậu Thân Huế của Việt cộng bắt đầu, chính là nơi tụ tập hội họp của đám cơ sở nội thành và đám sinh viên tranh đấu năm 1966 của ông Thích Trí Quang. Bọn chúng đã bị tôi vây bắt, một số chạy thoát được, sau đó lên mật khu, những ngày cận Tết từ mật khu đột nhập thành phố, sửa soạn thi hành cuộc tàn sát tắm máu dân lành vô tội ở Huế năm 1968, Tết Mậu Thân.

c- Quán ăn Quốc Tế ngay đường Phan Bội Châu, cạnh rạp ciné Ly Đô cũ và nhà Hát Bộ bà Tuần. Tên Nguyễn Tròn là cơ sơ giao thông liên lạc nội thành. Trong phong trào tranh đấu 1966 của Thích Trí Quang, hắn là cơ sở tin cậy, một tay xách động, quá khích.

d- Bến xe đò Huế-Sịa nằm ngay đường Nguyễn Hoàng gần Phu Văn Lâu. Đây là trạm thông tin liên lạc từ nội thành Huế ra miền bắc Thừa Thiên của các huyện Quảng Điền, Phong Điền.

Nữ cán bộ giao liên tại đây là Nguyễn thị Lụt, 46 tuổi, răng nhuộm đen, quê quán tại Huyện Quảng Điền tỉnh Thừa Thiên, cùng quê với Tổng Cục Trưởng Cục Tình Báo Chiến Lược, Trung Tướng Việt cộng Nguyễn Chí Vịnh, con của Đại Tướng Việt cộng Nguyễn Chí Thanh, sau khi Đại Tướng Nguyễn Chí Thanh chết, Tôn Thất Lành tự Tố Hữu anh em kết nghĩa của Nguyễn Chí Thanh nhận Nguyễn Chí Vịnh làm con nuôi.

Người đàn bà giao liên Nguyễn thị Lụt này, thường ngày ngụy thức buôn bán bánh kẹo tại bến xe đò Nguyễn Hoàng. Mỗi khi có tin tức cần chuyển cho cơ sở nội thành, chiếc nón lá của y thị đươc lật úp, nếu không có thì chiếc nón được lật ngửa, trong trường hợp y thị nghi đang bị theo dõi, y thị kẹp chiếc nón lá về bên tay trái.

6- Những vụ Việt cộng rải truyền đơn tại thành phố Huế.

Vào những ngày đại lễ của cộng sản, như kỷ niệm thành lập Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, tuyên bố độc lập ngày 2/9. Ngày thành lập Mặt trận Giải Phóng Miền Nam 20/12. Ngày Lao Động Quốc Tế 1/5. Ngày sinh nhật Ông Hồ Chí Minh 19/5. Trong những ngày này, Tỉnh Thị Ủy Việt cộng Thừa Thiên-Huế và Ban An Ninh của Bảy Lanh thường chỉ thị cho cơ sở nội thành khuấy động trong thành phố như :

- Đặt chất nổ sát hại đồng bào, hoặc rải truyền đơn trong thành phố Huế để tạo tiếng vang.

Lẽ đương nhiên, lực lượng CSQG phối hợp cùng Quân Trấn, lực lượng Nhân Dân Tự Vệ ba Quận Thị Xã I, II, III, tăng cường biện pháp bảo vệ an ninh tối đa, đề phòng mọi bất trắc, mọi gây rối của cộng sản. Lực lượng an ninh rải đầy thành phố, hằng chục nút chận được thiết lập cố định, hoặc bất chợt kiểm soát chặt chẽ trên đường phố, các ngõ ra vào thành phố suốt ngày đêm. Trong khi đó, phòng CSĐB ra lệnh cho các trưởng toán đầu mối xâm nhập tiếp xúc thường nhật các cơ sở nội tuyến, nằm vùng, trong hàng ngũ Việt cộng, phát giác kịp thời mọi mưu toan của địch.

Lực lượng an ninh rải cùng khắp mọi nơi, kiến cũng không lọt nổi, huống gì là người, vậy mà cơ sở nội thành của Bảy Lanh vẫn rải truyền đơn Việt cộng tại đường Phan Chu Trinh, đường Nguyễn Huệ, Quận III, đường Thống Nhất trước Phu Văn Lâu, bến xe Nguyễn Hoàng, và ngay cả đường phố chính Phan Bội Châu thuộc Quận II thành phố Huế.

Thế nhưng, tất cả các vụ rải truyền đơn Việt cộng đó đều do Trưởng Ty CSQG Thừa Thiên - Huế, Đại Úy Liên Thành và Trưởng Phòng CSĐB, Đại Úy Trương Công Ân, đích thân đi rải thay cho cơ sở nội thành của Bảy Lanh, vì trong tình trạng lực lượng an ninh bố trí dày đặc như vậy, cơ sở nội thành của Bảy Lanh thi thành công tác rải truyền đơn sẽ bị bắt ngay, vì vậy mà Trưởng Ty CSQG/Thừa Thiên-Huế và Trưởng Phòng Cảnh Sát Đặc Biệt phải đich thân thực hiện công tác đó, vì cơ sở nội thành của Bảy Lanh cũng chính là. . . tình báo viên của CSQG, nằm vùng trong ban An Ninh Thành Ủy Việt cộng Thừa Thiên Huế. Chúng tôi đâu muốn tình báo viên của chúng tôi bị lực lượng an ninh phát giác bắt giữ, và cũng để tạo thêm tin tưởng của Bảy Lanh đối với họ, báo hại tôi và Ân làm công không, đi rải truyền đơn cho Việt cộng, sự việc diễn tiến như sau:

Ân và tôi mặc thường phục, Ân lái xe gắn máy, tôi ngồi sau ôm eo Ân, truyền đơn được tôi kẹp dưới bàn đạp xe Honda. Trong đêm tối, nhân viên công lực tại các nút chận có thể nhìn thấy Ân, nhưng không thể nhìn thấy tôi vì tôi nép mặt sau lưng Ân. Mỗi lần vuợt qua khỏi trạm kiểm soát, Ân nói nhỏ: “An toàn”, tôi ngồi sau dở cao đế giày, một loạt truyền đơn bay như bươm bướm trong đêm tối.

Mỗi lần như vậy, vừa về đến BCH thì đã nghe trên hệ thống truyền tin Chỉ huy Trưởng CSQG của Quận III, và Quận II, và các xe tuần tiễu gọi tôi:

- Trình thẩm quyền Việt cộng vừa rải truyền đơn tại..

- Nhận rõ

Tôi và Ân nhìn nhau cười. Việt cộng rải truyền đơn?

7- Tên nội gian Trần Văn Luật, Trưởng toán Tình Báo Phủ Đặc Ủy TUTB của VNCH tại Huế, và vụ treo cờ đỏ sao vàng tại Quận 3 thị xã Huế, trước ngày 27/1/1973, ngày ký kết Hiệp Định Paris.

Trần văn Luật, Trưởng toán tình báo của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo VNCH tại Huế. Ngụy thức công việc Tình Báo của hắn thuờng ngày là một gã lái buôn, buôn bò. Hắn đi khắp các nơi, mua bò chỗ này, bán lại chỗ kia.

Là một nhân viên tình báo, nhưng Trần văn Luật lại không có bản chất cần thiết của một người làm tình báo, không kín đáo, cẩu thả trong khi tiếp xúc với cơ sở, và yếu điểm tại hại nhất của hắn là một gã háo sắc.

Nắm được những yếu điểm của hắn, Bảy Lanh đã dùng mỹ nhân kế để đưa hắn vào tròng. Chiếc bẫy đã giăng ra và vòng thòng lọng thắt vào cổ Trần văn Luật là ở làng An Ninh Hạ, thuộc quận Hương Trà, Tỉnh Thừa Thiên, nơi mà hắn thường lui tới để mua bò, và cũng là nơi có người em gái nhỏ xinh xắn tên là Nguyễn Thị. . . người mà hắn say mê đến độ quên cả bổn phận, và trách nhiệm của một nhân viên tình báo, cam tâm hợp tác với kẻ thù, phản bội Tổ Quốc. Chính Trung uy Nguyễn Xuân Vân Phụ tá CSĐB quận Huơng Trà đã bắt y thị, nhưng sau đó Trần Văn Luật đã làm giấy tờ bảo lãnh với Đại Úy Lê Văn Phi CHT/Quận Hương Trà, và Trung Úy Nguyễn Xuân Vân phụ tá Đạc Biệt. Trong giấy bảo lãnh, Trân văn Luật nói rằng Y thị là Tình báo Viên của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo, và y làm cán bộ Điều khiển Y thị. [Đại úy Lê Văn Phi hiện định cư tại California, Hoa Kỳ Trung úy Nguyễn Xuân Vân hiện định cư tại Verginia, Hoa kỳ]

Chỉ bốn, năm tháng sau, người em gái xinh xắn tại thôn An Ninh Hạ, huyện Hương Trà đã bị trúng.... độc, chiếc bụng mỗi ngày mỗi lớn, tròn như trái bí ngô, thôi hết rồi, Trần Văn Luật đã bị Bảy Lanh xiết chặt cái thòng lọng, không còn cựa quậy được nữa, hắn vĩnh viễn cam tâm làm kẻ nội gian.

Với tư cách là trưởng toán Tình báo của Phủ Đặc uỷ tại Huế, Trần văn Luật có đủ tư cách pháp nhân, để tiếp xúc trao đổi tin tức với các trưởng cơ quan Tình báo tại Huế như : Trưởng Ty An Ninh Quân đội, Trưởng phòng 2 Tiểâu Khu, Trưởng Phòng 2 Sư Đoàn, và Chỉ Huy Trưởng CSQG. Đó là những mục tiêu mà Bảy Lanh nhắm vào và dùng tên nội gian Trần văn Luật để thu thập tin tức tình báo.

Ban Cố vấn Đồng Minh của CSĐB Thừa Thiên Huế cũng là Cố vấn của toán Tình báo Phủ Đặc ủy tại Huế. Qua tin tức của Trần văn Luật cung cấp, ban phân tích và lượng giá tin tức ở trung ương Sàigòn, đã phát giác ra ngay, tin tức do Trần Văn Luật cung cấp có một số là tin giả, và Sài gòn đã khẩn cấp thông báo ra Huế.

Tôi còn nhớ rõ câu nói của viên cố vấn nói với tôi:

“Nghề chúng ta luôn bắt buộc phải ở vị trí đứng sau lưng kẻ thù để nhìn rõ kẻ thù, tệ lắm là đứng ngang hàng nhìn sang bọn chúng, nếu để kẻ thù đứng sau lưng thì xem như chúng ta đang ở trong tình trạng nguy hiểm.”

Ngoài thông báo của Sàigòn, chúng tôi, văn phòng Cố vấn và CSQG Thừa Thiên-Huế, cũng đã nhận được tin tức từ một đường dây đơn tuyến khác, nằm vùng trong cơ quan của Bảy Lanh báo cho biết Tình báo viên mang bí số.......đã bị phát giác do tin tức từ nội thành chuyển lên.

Tôi và viên cố vấn họp bàn để kiểm soát lại hồ sơ xâm nhập, thì mới phát giác ra tình báo viên này đã làm cho hai cơ quan : CSQG/ Thừa Thiên Huế, và toán tình báo của Phủ Đặc ủy tại Huế.

Phía Phủ Đặc ủy, Trần văn Luật là Cán bộ điều khiển.

Phía CSQG/Thừa Thiên Huế, tôi là cán bộ điều khiển.

Chiếc bẫy đã được giăng ra, Trần văn Luật đã lọt vào bẫy quá dễ đàng, ngoài dự tính của chúng tôi, và chúng tôi phát giác thân phận tình báo viên bị tiết lộ xuất phát từ Trần văn Luật .

Tôi sẽ nói rõ hơn, chi tiết hơn về vụ này, một điệp vụ phản gián điệp của cơ quan Tình báo Đồng Minh, phối hợp cùng cơ quan Tình Báo CSQG Thừa Thiên-Huế, đã giáng một đòn chí mạng lên đầu Ban An Ninh Tỉnh, Thị Ủy Việt cộng Thừa Thiên- Huế.

Một điều nữa đáng nói và nhắc lại, là tên nội gian Trần văn Luật, xử dụng cơ sở của hắn để treo cờ Việt cộng vào trước ngày bốn phe : Chính phủ Việt Nam Cộng Hoà, Hoa Kỳ, Hà Nội và cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam con đẻ của Hà Nội, ký hiệp định đình chiến tại Paris ngày 27/1/1973.[Ngày giờ của Âu Châu].

Tôi nghĩ, có lẽ Bảy Lanh đã dành hết cái ngu của thiên hạ, nên mới hành động như vậy. Hắn đã xử dụng một cán bộ nội tuyến quan trọng như Trần văn Luật, đi làm một công tác quá tầm thường và dễ bị khám phá, là giao cho Trần văn Luật phụ trách điều động cơ sở nội thành treo cờ Việt cộng trong thành phố Huế, trước ngày ký Hoà Đàm Paris. Bọn chúng nghĩ rằng sự hiện diện của vài ba lá cờ Việt cộng trong quận III, thị xã Huế là có thể chứng minh cho quốc tế thấy được vùng bọn chúng cắm cờ Việt cộng là vùng thuộc quyền kiểm soát của đám Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam ?

Vào đêm 25/1/1973, khoảng 8 giờ 30 tối, tại một đường hẻm nối liền với đường Nguyễn Huệ, thuộc Quận 3 thành phố Huế, đã xuất hiện một số cờ đỏ sao vàng của của chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Cộng sản Hà Nội.

Khoảng gần ba mươi phút sau, dân chúng trong vùng phát giác, nhà này truyền sang nhà kia cùng nhau kéo chạy, gây náo loạn cả một khu vực Quận III, lời đồn loan truyền rất nhanh trong vùng :

'' Còn hai ngày nữa mới đình chiến, Việt cộng đã kéo vào Quận III, họ đã treo cờ đỏ sao vàng đầy đường''.

Ông Thiếu Tá Quận Trưởng Quận III đến nơi tháo cờ đem về quận đường, gọi điện thoại trình thượng cấp, Đại Tá Tỉnh Trưởng Tôn Thất Khiên, và báo Trung Tâm Hành Quân Tiểu Khu cũng như Trung Tâm Hành Quân Bộ Tư Lệnh Tiền Phương Quân Đoàn I.

Có thể nói thời gian trước ngày ký Hiệp Định đình chiến của hai miền Nam, Bắc tại Paris là khoảng thời gian vất vả và nhọc nhằn của Lực Lượng CSQG.

Tại Thừa Thiên-Huế, tôi đã cho lệnh cấm trại 100%, năm ngày trước khi Hiệp Định được ký kết, toàn lực lượng được tung ra bảo vệ an ninh thành phố Huế, ngay cả các cấp chỉ huy và nhân viên văn phòng cũng được bổ sung, tăng phái, phụ trách tuần tiễu ngày cũng như đêm, trong 3 quận thị xã Huế, đề phòng mọi bất trắc, mọi biến động có thể xảy ra.

Khi xảy ra vụ treo cờ Việt cộng, tôi đang ngồi trên xe tuần tiễu vùng Quận II, qua hệ thống truyền tin, Ân gọi tôi :

- Thẩm quyền, ông qua ngay Quận III, chuyện thật lạ lùng, Việt cộng treo cờ tại vùng Quận III, đường Nguyễn Huệ.

- Nhận rõ, tôi đến ngay.

Vừa dứt câu nói với Ân thì cả ba hệ thống truyền tin trên xe tôi hoạt động đồng loạt, tiếng ta lẫn tiếng Mỹ :

Trung Tâm Hành Quân Cảnh Lực, Đại Úy Trinh gọi tôi :

- Thẩm quyền, Đại Tá Tỉnh Trưởng cần gặp ông gấp tại tư dinh Đại Tá.

- Nhận rõ.

Trung Tâm Hành Quân Tiểu Khu Thừa Thiên :

- Thẩm quyền cho biết thêm chi tiết vụ Việt cộng treo cờ để trình với Đại Tá Tiểu Khu Trưởng.

- Nhận rõ, anh liên lạc với Trung Tâm Hành Quân Cảnh Lực, Đại Úy Trinh.

Văn phòng Cố Vấn Đặc Biệt :

- Xin vui lòng cho biết thêm chi tiết vụ Việt cộng treo cờ tại Quận III.

- Ông đợi, tôi sẽ gặp ông sau.

Xem ra các cơ quan an ninh, các giới chức thẩm quyền và dân chúng trong thành phố Huế có vẻ hốt hoảng, hoang mang, ''Việt cộng treo cờ trong thành phố Huế trước ngày ký Hiệp Định Đình Chiến Paris.''.

Nhưng đối với lực lượng CSQG Thừa Thiên-Huế thì không, nghề nghiệp và nhiệm vụ bắt buộc chúng tôi phải bình tĩnh và sáng suốt trong mọi tình huống, suy nghĩ và phân tích sự kiện xảy ra, tôi phát giác chuyện này có điều bất ổn và nghịch lý.

Chỉ khoảng năm phút, sau khi Ân và các nơi gọi tôi, tôi đã có mặt tại quận đường Quận III, vị trí tại gần ngã tư đường Nguyễn Huệ, Duy Tân thành phố Huế.

Quận Trưởng là một Thiếu tá QLVNCH, cũng đã lớn tuổi, mặt mày không có gì là sáng sủa cho lắm, ông bắt tay tôi trong niềm hân hoan, vì đã lập được công lớn. Ông ta bắt đầu tự tuyên dương công trạng của mình :

- Anh Liên Thành thấy tôi hay không? Bọn Việt cộng vừa treo cờ trong xóm, sát đường Nguyễn Huệ là tôi biết ngay và đích thân đến tháo gỡ, anh xem, tám lá cờ cỡ lớn, cờ đỏ sao vàng. Tôi vừa trình với Đại Tá Tỉnh Trưởng và báo cho Trung Tâm Hành Quân Bộ Tư Lệnh Tiền Phương Quân Đoàn I, có lẽ Trung Tướng cũng đã biết rồi . [Trung Tướng Ngô Quang Trưởng].

Có khoảng trên hai mươi người, họ là Nhân Dân Tự Vệ, hoặc nhân viên của quận đứng quanh ông Quận Trưởng, nét mặt hân hoan và lộ vẻ thán phục.

Có lẽ nếu để cho Thiếu Tá Quận Trưởng tiếp tục tuyên dương công trạng thì ít nhất cũng phải mất ba mươi phút nữa ông ta mới chấm dứt, tôi đành cắt ngang :

- Thiếu Tá, ở đây đông người quá, mình vào văn phòng nói chuyện tiện hơn, miệng nói tôi vừa quay lưng bước đi về hướng văn phòng của ông ta.

Ân cũng vừa đến, bắt tay Thiếu Tá Quận Trưởng và theo tôi đi vào văn phòng ông Quận Trưởng.

Tại văn phòng ông Quận Trưởng, không thể mất thì giờ thêm nữa, tôi nói ngay với ông ta:

- Vâng, Đại Tá Tỉnh Trưởng vừa gọi tôi gặp ông ta gấp tại tư dinh, và Trung Tâm Hành Quân Tìền Phương BTL/QĐI cũng đã yêu cầu tôi trình rõ chi tiết đễ họ trình với Trung Tướng Tư Lệnh. Ông Quận Trưởng có thể cho biết thêm chi tiết rõ ràng vụ treo cờ Việt cộng này hay không?

- Từ lâu tôi đã tổ chức được một cơ sở nội tuyến cao cấp trong hàng ngũ Việt cộng, vụ treo cờ này tôi đã cho phép cơ sở nội tuyến của tôi thực hiện theo yêu cầu của Việt cộng, như anh biết, chỉ khoảng nửa giờ sau là tôi đích thân đến tháo gỡ ngay.

Vừa nghe ông Quận trưởng nói dứt câu này, tôi có cảm tưởng như đang nghe một người bị bệnh “Thần Kinh thương nhớ” nói chuyện. Như vậy khi ngồi trên xe đi đến quận đường Quận III, tôi đã có suy nghĩ và nhận xét vụ Việt cộng treo cờ có gì không ổn bên trong, có lẽ đã có một phần nào đúng với sự việc xảy ra.

Tôi vẫn giữ lịch sự với ông Quận trưởng:

- Thiếu tá, nhân viên nội tuyến cao cấp của Thiếu tá hiện hoạt động trong nội thành, hay ở vùng Việt cộng kiểm soát ?

- Anh ta hoạt động nội thành, anh ta ở đây, ngay Quận III .

- Thiếu tá cho tôi gặp người này được không?

- Chuyện này không thể được anh Liên Thành, tôi xin lỗi, vì đây là cơ sở bí mật.

Đã đến lúc tôi cần phải nói thẳng để ông Quận trưởng thấy việc làm thiếu hiểu biết và ngớ ngẩn của ông ta đã mang lại hậu quả tai hại là gây hoang mang cho dân chúng, tạo hỗn loạn cho tình hình an ninh tại thành phố Huế trong những ngày trước khi hai phe Quốc, Cộng, Nam, Bắc Việt Nam ký hoà ước đình chiến tại Paris.

- Tôi có một vài nhận xét về vụ này và muốn trình bày với Thiếu Tá Quận Trưởng :

Tôi nghĩ, nguyên tắc và quyền hạn mà chính phủ đã quy định thì :

1- Thiếu Tá, với chức vụ Quận trưởng quận III, Thị xã Huế, ông là một vị Quận Trưởng hầu như thuần tuý về hành chánh. Nếu Thiếu Tá là Quận Trưởng kiêm Chi khu Trưởng của các quận ngoài Thị xã Huế, có binh lực trong tay, có các Liên đội, Đại đội Địa Phương quân, Nghĩa quân, và hàng ngày phải điều động hành quân tác chiến với địch, thì việc tổ chức cơ sở nội tuyến để có tin tức tốt là điều tối cần thiết. Tuy nhiên phải báo ngay và giao việc đó cho Ban 2 Chi Khu, hoặc toán An Ninh Quân đội, hoặc lực lượng CSQG tại quận, vì họ là những đơn vị chuyên nghiệp tình báo, và đó là bổn phận và nhiệm vụ chính của họ. Nếu ông Quận Trưởng không thông báo và giao cho họ làm việc đó, âm thầm hành động, khi các cơ quan này phát giác được, tình ngay lý gian, ông sẽ bị quy tội liên lạc và tiếp xúc với địch. Đây chính là trường hợp Thiếu Tá đang vấp phải.

2- Từ sau ngày Hà Nội phát động cuộc chiến xâm lăng miền Nam, Bộ chính trị của đảng Cộng sản Việt Nam và chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa của Hà Nội đã chuyển vũ khí, đưa binh lính, cán bộ chính trị, quân sự, tình báo, vào miền Nam, và ngày 20 tháng 12 năm 1960, Hà Nội cho thành lập Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, từ đó cho đến ngày hôm nay, mọi hoạt động của Hà Nội đều ngụy trang và núp bóng dưới lá cờ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, đó là cờ có hai màu, đỏ và xanh nhạt giữa có ngôi sao vàng .

Che dấu, không để lộ hành tung và ý đồ xâm lăng miền Nam Việt Nam, bất cứ nơi đâu, tại các diễn đàn quốc tế, Hà Nội thường chối bỏ có sự hiện của binh lính, cán bộ ngoại nhập từ miền Bắc xâm nhập hoạt động tại miền Nam, thì nay họ không dại gì mà lại treo cờ của họ tại Quận III Thị xã Huế, một hành động vạch áo cho người xem lưng, tự đi tố cáo minh.

Thiếu Tá, ông đã thiếu hiểu biết về chính trị, về sách lược, về chủ trương và bản chất láo lường của đảng Cộng sản Việt Nam, thay vì treo cờ Giải Phóng Miền Nam, ông lại cho treo cờ đỏ sao vàng của Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa miền Bắc, đó chính là lý do nhân viên công lực chúng tôi thấy ngay đây là một vụ giả tạo.

Tóm lại, chính Thiếu Tá ông dàn dựng vụ này, giả mạo, lừa dối cấp trên ở mức nghiêm trọng, gây bất ổn và xáo trộn cho tình hình an ninh. Ngoài ra, ông còn tạo thêm khó khăn cho Đại Tá Tỉnh Trưởng và Trung Tướng Tư Lệnh Quân Đoàn, nếu sáng mai báo chí và các đài phát thanh ngoại quốc loan tin :

“Việt cộng đã treo cờ tại thành phố Huế trước ngày ký Hiệp Định Đình Chiến” .

Thử hỏi Đại Tá Tỉnh Trưởng và Trung Tướng Tư Lệnh Quân Đoàn sẽ giải thích như thế nào với chính phủ trung ương.

Có lẽ Thiếu Tá Quận Trưởng ông đã không biết, hiện tại có khoảng 20 phái viên báo chí ngoại quốc Anh, Pháp, Mỹ và phái viên các đài phát thanh BBC, VOA, cùng với một số ký giả Việt Nam của các tờ báo lớn tại Sàigòn, đang có mặt tại khách sạn Hương Giang, họ ăn chực nằm chờ gần cả tuần nay, để săn tin tức Huế trong những ngày quan trọng này, nếu họ biết được và tung tin tức này ra thì thật là bỉ mặt cho chính phủ VNCH tại hòa hội Paris. Ngưng một chút, tôi kết luận :

- Bây giờ thì tôi không muốn gặp “Tình báo viên tối mật” của Thiếu Tá nữa, mà tôi phải bắt tên đó - Giao tên đó ra hay không là tùy Thiếu Tá. Mọi hậu quả Thiếu tá sẽ phải gánh chịu.

Ông Quận trưởng bắt đầu bối rối, mặt mày đổi sắc. Tôi nhìn sang hai người đứng cạnh Thiếu tá Quận trưởng người đứng phía trái của ông ta cũng mất bình tĩnh, mặt tái xanh, tôi xoay qua Ân, Trưởng Phòng CSĐB và nói với Ân:

- Ân, bắt tên này lại, đem về Trung tâm thẩm vấn, tôi chỉ ngay tên đứng cạnh tay trái Thiếu Tá Quận Trưởng, hắn chính là “Tình báo viên tối mật” của ông Quận trưởng.

Tôi quay hỏi Thiếu Tá Quận Trưởng:

- Có phải tên này là “Tình báo viên tối mật” của ông Thiếu Tá không?

Thiếu Tá Quận Trưởng không trả lời mà chỉ gật đầu.

Ân và hai nhân viên CSĐB dẫn tên “tình báo viên” của ông Quận trưởng ra xe về Trung tâm thẩm vấn.

Tôi xoay qua nói với Thiếu Tá Quận Trưởng:

- Ông đã dàn cảnh một vụ hết sức là sai trái và vụng về, nếu muốn được thượng cấp khen thưởng, sao lại chọn con đường tà đạo này, nó sẽ là con đường đưa Thiếu Tá đến chỗ thân bại danh liệt.

Huế đang ở trong thời tiết lạnh, vậy vầng trán ông Thiếu Tá Quận Trưởng đã có những giọt mồ hôi, chắc hẳn ông đã biết sợ, ông nhìn tôi cầu cứu:

- Anh Liên Thành giúp tôi, tôi đã thấy việc làm của tôi quả thật không đúng, tôi không ngờ hậu quả lại trầm trọng như vậy.

- Thiếu Tá, với tội danh ngụy tạo sự việc, lừa đảo thượng cấp, gây hoang mang trong quần chúng, làm xáo trộn tình hình an ninh tại địa phương và nhất là không thông báo với thượng cấp và cơ quan an ninh hữu trách khi tiếp xúc với địch, tôi đã có quá đủ yếu tố để trình thượng cấp xin lệnh câu lưu Thiếu Tá, nhưng cho đến giờ này tôi vẫn không làm chuyện đó, như vậy là đã giúp Thiếu Tá rồi, phần còn lại Thiếu Tá phải tự gỡ rối cho mình tôi không còn có cách nào khác hơn để giúp Thiếu Tá.

Rời khỏi quận đường, với 8 lá cờ đỏ sao vàng cỡ lớn, chiến lợi phẩm của Ông Quận Trưởng vừa giao cho tôi, vì cần thêm một số dữ kiện chính xác mới có thể trình Đại Tá Tỉnh Trưởng, tôi đến thẳng Trung Tâm Thẩm Vấn, tại đây, Ân Trưởng phòng CSĐB cho tôi biết :

Theo lời khai sơ khởi của tên Nguyễn Lâm, tên “tình báo viên tối mật” của ông Quận trưởng thì hắn không phải là tình báo viên của ông Quận trưởng mà chỉ là người thân cận của ông ta mà thôi. Hắn là cơ sở nội thành của ban An Ninh Thành ủy Huế. Hắn giữ vai trò giao liên cho ông Luật. Năm ngày trước đây, ông Luật đã giao cho hắn 12 ngàn đồng (tiền VNCH), chỉ thị cho hắn đi mua vải và phối hợp với Lê thị Ngàn may cờ treo ở khu vực Quận 3 trước ngày đình chiến.

Theo Nguyễn Lâm, ông Quận Trưởng có cảm tình đặc biệt với Lê thị Ngàn, nên thường lui tới nhà Lê thị Ngàn, và tình cờ bắt gặp Ngàn và hắn đang may cờ, không thể chối cãi, Nguyễn Lâm đành thú thật với ông Quận Trưởng hắn và Lê Thị Ngàn là cơ sở nội thành, được lệnh của ông Luật may cờ và sẽ cắm cờ trong khu vực quận III, vào hai ngày trước khi có lệnh đình chiến. Hắn rất ngạc nhiên thay vì bị ông Quận trưởng bắt hắn và Lê Thị Ngàn, thì ông Quận trưởng lại cho phép và dặn hắn phải báo cho ông ta trước một giờ khi hắn và Lê Thị Nhàn hành động.

Về Lê Thị Ngàn, thị là mục tiêu mà Phòng CSĐB đang theo dõi gần cả năm nay. Trong hồ sơ Lê Thị Ngàn nguyên là du kích Huyện đội Phú Lộc, địa bàn hoạt động là vùng Truồi, Cầu Hai, y thị ra hồi chánh khoảng hơn một năm trước. Sau một thời gian ngắn ở tại Trung Tâm Chiêu Hồi tại Quận I Thành Nội, Huế, y thị được tự do trở về đời sống bình thường và cư ngụ tại Quận III.

Thật ra Lê Thị Ngàn không phải là du kích của Huyện đội Phú Lộc, mà là cán bộ An ninh Thành ủy, được bố trí trá hồi chánh, để hợp pháp hoạt động trong thành phố.

Chính sách Chiêu Hồi của Chính phủ VNCH đã quá nhân đạo, với phương châm “Lấy tình thương xoá bỏ hận thù”, đã là một cơ hội tốt cho Việt cộng tung hàng loạt cán bộ chính trị, tình báo, đặc công, trá hồi trở vào thành phố sống hợp pháp và hoạt động bí mật, đây chính là trường hợp của Lê Thị Ngàn. Tôi cho lệnh Ân, Trưởng phòng CSĐB bắt giữ Lê thị Ngàn ngay.

Về trường hợp ông Luật, người đã chỉ thị cho Nguyễn Lâm và Lê Thị Ngàn may và treo cờ Việt cộng, sau khi Nguyễn Lâm tả hình dạng của ông Luật, và còn cho thêm chi tiết ông ta là anh ruột của Trung Úy Cảnh Sát Trần văn Hồng, Trại trưởng trại tạm giam của BCH/CSQG Thừa Thiên Huế, chúng tôi xác nhận được ngay : Ông Luật này chính là Trần văn Luật Trưởng Toán Tình báo của Phủ Đặc ủy Trung Ương Tình báo VNCH tại Huế.

Với lời khai của tên Lâm vẫn chưa đủ để kết luận trắng đen việc làm của Trần văn Luật, vì biết đâu đây là một chiến dịch xâm nhập của toán tình báo Phủ Đặc ủy.

Một người có thể xác nhận được, là viên Phối trí viên cho Phòng CSĐB, cũng là Phối trí viên của toán Tình báo Phủ Đặc Uỷ trong mọi công tác xâm nhập, và lẽ đương nhiên trong công tác phối hợp, ông ta đều có một phó bản mọi công tác xâm nhập của hai cơ quan trên.

Tôi đến thẳng nhà của ông ta, sau khi cho ông ta biết rõ nội vụ xảy ra, và với một yêu cầu duy nhất :

- Tôi biết câu hỏi tôi sắp hỏi ông là không đúng nguyên tắc, trái với quy luật tình báo, ông có thể không trả lời, hoặc chỉ trả lời Yes or No, đó là hai tên Nguyễn Lâm và Lê thị Ngàn có nằm trong chiến dịch nào thuộc bên phía Phủ Đặc Ủy của ông Trần văn Luật hay không?

Câu hỏi đột ngột của tôi đã làm ông ta khựng lại, suy nghĩ, nhưng cuối cùng ông ta cũng chậm rải trả lời:

- Bên phía ông Luật có rất ít chiến dịch xâm nhập, tôi nắm vững và nhớ rõ không có tên hai người này.

Vì cần trình gấp với Đại Tá Tỉnh Trưởng nội vụ xảy ra, tôi bắt tay viên Phối trí viên và hẹn với ông ta ngày mai sẽ gặp lại để bàn kỹ vụ Trần Văn Luật.

Tôi gặp Đại Tá Tỉnh Trưởng Tôn Thất Khiên vào khoảng 10 giờ 30 tối tại tư dinh của Đại Tá, trình chi tiết nội vụ, và nêu phần nhận xét của tôi trong vụ này :

- Trình Đại Tá, vụ này có thể chia làm hai phần : phần thật, và phần giả tạo, khó khăn trong vụ này để tìm ra sự thật là: giả mà thật, thật mà giả.

Theo chỉ thị của Chính phủ và của Đại Tá, mọi nơi, mọi nhà trong lãnh thổ Thừa Thiên-Huế, đều sơn và treo cờ VNCH, ngược lại bọn Việt cộng cũng chủ trương như vậy, để truyên truyền với quốc tế lãnh thổ mà bọn chúng kiểm soát được trước ngày ký hiệp định Paris. Cho đến giờ này trên toàn lãnh thổ Thừa Thiên- Huế, bọn Việt cộng không thể thực hiện được ngoại trừ Quận III, Thị xã Huế, vì kẻ cho lệnh treo cờ đỏ sao vàng của của Chính phủ Cộng sản Miền Bắc lại chính là Ông Thiếu Tá Quận Trưởng quận III của chúng ta, và ông Trần văn Luật, trưởng Toán Tình Báo của Phủ Đặc Ủy VNCH tại Huế.

Ông Thiếu Tá Quận Trưởng Quận III, lấy của người khác làm của mình, ngụy tạo, dàn dựng sự việc do chính ông tổ chức cơ sở Việt cộng, rồi cũng chính ông khám phá vụ treo cờ đỏ sao vàng trong lãnh thổ trách nhiệm của ông ta, mục đích của ông ta chỉ là muốn lập công với Đại Tá.

Trường hợp của Thiếu Tá Quận Trưởng, xin để Đại Tá quyết định, chúng tôi, lực luợng CSQG không có đề nghị nào, vì ông Thiếu Tá Quận Trưởng không liên quan gì trong hoạt động thật sự của đám Trần Lâm và Lê Thị Ngàn.

Khó khăn trong vụ này là ông Luật, vì hai tên Nguyễn Lâm, và nữ cán bộ An ninh Việt cộng thuộc Thành ủy trá hồi chánh Lê thị Ngàn có phải là tình báo viên của Phủ Đặc Ủy trong một chiến dịch xâm nhập nào đó của họ hay không chưa xác nhận được, tôi cũng đã hỏi viên Phối trí viên của Trần văn Luật, thì ông ta xác nhận là không hề có hồ sơ xâm nhập nào có tên hai người này, vậy thì câu hỏi được đặt ra có thể ông Luật chưa trình với thượng cấp của ông ta tại Sàigon và chưa mở chiến dịch, nên văn phòng Phối trí viên không có hồ sơ, hoặc giả ông ta là kẻ nội gian, hoạt động cho địch. Vì vậy phải Trình Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình, Tư Lệnh CSQG quyết định, vì Thiếu Tướng Tư Lệnh cũng là Đặc Ủy Trưởng của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo VNCH.

Đại Tá Tỉnh Trưởng hỏi tôi:

- Vậy anh đã trình với Thiếu Tướng chưa?

- Trình Đại Tá chưa.

- Anh gọi ngay đi, tôi không chấp nhận mọi chuyện lộn xộn xảy ra trong thời điểm quan trọng này tại thành phố Huế.

Dùng điện thoại tại tư thất Đại Tá, bấy giờ đã gần 12 giờ đêm, cũng đã quá khuya vậy mà Thiếu Tướng Tư Lệnh vẫn còn làm việc tại văn phòng. Sau cuộc điện đàm, tôi trình lại với Đại Tá Tỉnh Trưởng:

- Trình Đại Tá, theo lệnh của Thiếu Tướng Bình, sáng mai Thiếu Tướng sẽ cho phái đoàn bên Phủ Đặc uỷ ra Huế để điều tra nội vụ, tôi sẽ chuyển giao toàn bộ nội vụ cho phái đoàn.

Vụ treo cờ đỏ sao vàng tại Quận III, trước ngày ký Hiệp định Paris, xem như đóng hồ sơ. Ông Quận Trưởng rời khỏi nhiệm sở hai mươi bốn giờ sau đó.

Riêng tên Trần Luật, tôi không biết gì thêm vì không được phái đoàn điều tra của Phủ Đặc ủy thông báo kết quả điều tra nội vụ.

Ngày 28 tháng 2 năm 1975, Việt cộng chiếm Huế, Trần văn Luật lộ nguyên hình tên nội gian, hắn chẳng trình diện mà cũng chẳng đi cải tạo, sống nhởn nhơ, bình yên vô sự tại Huế. Trong khi đó thì các tình báo viên, mật báo viên, các cơ sở bí mật của Phủ Đặc Ủy tại Huế, dưới quyền chỉ huy của Trần văn Luật trước 1975, đã bị Trưởng Ty Công An Việt cộng Thừa Thiên-Huế, Đại Tá Nguyễn Đình Bảy, tức Nguyễn Mậu Huyên, bí danh Bảy Lanh truy bắt hầu như không sót một ai.

Sau này tại Huế, một nguời bạn của Trần văn Luật tình cờ gặp ngạc nhiên hỏi hắn :

- Anh là nhân viên tình báo cao cấp của chính phủ cũ, nhân viên của anh đều bị bắt, đi tù cải tạo, chỉ mình anh không bị gì cả. Anh hay thật.

Trần văn Luật trả lời người bạn:

- Có gì đâu, ngày trước tôi đối xử tốt với họ, bây giờ họ đối xử tốt với tôi.

Đó là mẩu đối thoại ngắn ngủi giữa người bạn của Trần văn Luật là Trung Uý Cảnh Sát Nguyễn Thế Thông với trên 10 năm tù cải tạo, hiện định cư tại Wichita, Kansas. USA.

Đó cũng chính là câu trả lời xác nhận những gì mà tên phản bội Trần văn Luật đã gây nguy hại cho an ninh quốc gia VNCH trước 1975, khi hắn là Trưởng Toán Tình báo của Phủ Đặc ủy, và cũng chính là lời xác nhận những hành động của một loài cầm thú, khi đem bán thuộc cấp mình cho Trưởng Ty Công An Việt cộng Đại Tá Bảy Lanh, để đổi lấy an toàn cho bản thân.

Cuối cùng, Trần Văn Luật hắn là ai? Xin nhường lại phần phán xét khách quan cho bạn đọc. .......

(Còn tiếp)

1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17

Thư-viện bồ-đề online@ Trúc-Lâm Yên-Tử

pay per click advertising

Thông Báo: Trang nhà Trúc-Lâm Yên-Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks

Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử

free counters

un compteur pour votre site