lịch sử việt nam
Quân Sự Quân Đoàn II Quân Khu II Việt Nam Cộng Hòa Và Năm 1972
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17
Về Kontum
Mũ Đỏ Bùi Đức Lạc
(Tiếp theo bài "Trận Tân Cảnh, kẽm gai bọc thây anh hùng")
...
Tôi ra dấu với Ðại Tá Lịch mọi chuyện êm đẹp tôi trình sơ qua việc bốc quân, ông rất hài lòng .
Tôi về hệ thống chỉ huy cho lệnh Bravo phải thi hành như trên. Ðường là một sĩ quan nhanh nhẹn, anh đã cho mang theo đầy đủ xác và thương binh CNC bay ra xa vùng bãi bốc nhưng tôi cũng cố gắng theo dõi cuộc chuyển quân lận đận này, đúng 0900G tiền quân băng qua cây cầu khỉ không một tiếng súng, và đúng 0930G trên 40 trực thăng vào vùng bốc toàn bộ cánh quân Bravo cuả TÐ9ND ra khỏi vùng chết về thẳng KonTum, Ðịch không kịp trở tay để bắn ngăn chặn, những chiếc trực thăng cuối có bị địch khai hỏa bằng súng cá nhân nhưng ta hoàn toàn vô sự .
Chúng tôi cùng reo hò như vui mừng chiến thắng, nhưng trên khung trời Tân Cảnh trời như cảm cảnh đau thương với anh em SÐ22BB những áng mây xám lững lờ trôi, tôi cảm thấy nhẹ nhõm như trút được một gánh nặng. Lúc này toán của Tango cũng báo cáo sẵng sàng và quân số lên khoảng 400, tôi biết toán này rất ô hợp chắc chắn sẽ có những hành vi vô kỷ luật, nếu chuyện này xẩy ra, vì an toàn máy bay sẽ không xuống nữa, Bính cũng đã nói với tôi như vậy thành ra đây cũng là một vấn đề.
Tôi nói với Bính toán Tango sẵn sàng, Bính cho biết dùng cả hai phi đoàn để bốc ra và nếu cần dùng cả chinook nữa nhưng quan trọng là phải tôn trọng kỷ luật.
Tôi nhắc lại để Tango cho lệnh lại : mỗi trực thăng chỉ chở 6 người, mỗi chinook chỉ chở 36 người, phải chia thành từng toán gọi tới toán nào thì toán đó mới được lên, coi xem có ai nhanh nhẹn lấy họ ra để phụ làm, tất cả mọi người đều được bốc ra không bỏ lại ai nên phải tuyệt đối kỷ luật, tôi đề nghị với Bính là hãy thử cho 2 trực thăng xuống trước những phi cơ còn lại hãy cover ở xa, nếu lên quá 6 người không cất cánh để tôi chỉnh đốn lại, khi hai trực thăng vừa đáp xuống thì quả nhiên không còn tôn trọng toán đã chia ào ra đầy hai máy bay. Tôi hỏi Tango và được biết máy PRC25 cuả Tango có loa, tôi nói Tango mở loa để mọi người cùng nghe lệnh tôi ; tôi nói trên máy : Thứ nhất những thành phần nào vô kỷ luật áp dụng hình phạt cuả Nhảy Dù tức là anh được quyền bắn tại chỗ ; Thứ hai mỗi toán tối đa là 6 người quá một người bắn một người quá hai người bắn hai người ; Thứ ba sẽ có dư máy bay để bốc tất cả anh em vì vậy phải giữ kỷ luật để tất cả mọi người cùng ra an toàn. Hai trực thăng lúc đó mới cất cánh được đúng mỗi chiếc 6 người, nhưng khi hai chiếc khác xuống thì cảnh hỗn loạn lại xẩy ra, tôi bảo Tango tắt loa để một mình Tango nghe tôi nói khi Tango đáp nhận hiểu, sau đó Tango cho kéo một anh sừng sỏ nhất ra khuất xa và nổ súng, lúc đó mọi người mới sợ nếu vô kỷ luật sẽ bị bắn và hai phi đoàn mới bốc quân được, nhưng bãi bốc mỗi lúc một đông hơn mà địch quân không thấy xuất hiện để tấn công lúc hỗn loạn này, đó chính là mối lo cuả chúng tôi nhưng không hiểu sao không bị địch tấn công, sau này chúng tôi mới biết chúng sợ như Charlie, B52 sẽ làm thịt chúng nên chúng tránh xa, về sau phải dùng cả chinook mà 1500G mới bốc xong, và anh chàng bị kéo ra bià rừng nổ súng được lên chiếc máy bay sau chót cùng với toán tiền trạm TÐ9ND, điểm đặc biệt là không một tai nạn nào xẩy ra .
Ngày 25/4/72 Sau chót là màn trực thăng vận các quân nhân tại căn cứ Võ Ðịnh ra Kon Tum , lần này không còn dễ dàng nữa chúng pháo liên tục bằng đủ loại Pháo và hoả tiễn , cuối cùng thì chúng tôi cũng ra konTum trong ngày .
Tại KonTum BTL/SÐ23BB cuả ÐT Lý Tòng Bá và một số đơn vị cơ hữu cuả SÐ23BB đã có mặt , LÐ2ND được lệnh Phòng thủ mặt Tây và Bắc cuả thành phố . Pháo cuả địch lại dồn dập xuống KonTum đa số là hỏa tiễn 122 ly.
Ngày 25/4/72 mãi tới 1800G Pháo đội A1 mới đi bằng đường bộ tới KonTum, chúng tôi chờ địch đến KonTum, nhưng ngày 27/4/72 LÐ2ND nhận được công điện thượng khẩn toàn bộ LÐ phải ra Quảng Trị ngay để ngăn chặn địch không cho tràn về Huế đồng thời phản công tái chiếm Quảng Trị. Nhưng LÐ2ND không ra đi dễ dàng, mặc dầu ra đi để tìm một trận điạ khốc liệt hơn chúng tôi tiên đóan như vậy ; QÐII đã xử dụng chúng tôi phải khai thông trục giao thông KonTum - PleiKu mà cứ điểm phải dứt điểm là đèo ChuPao, xong xuôi mới được đi Quảng Trị. Tại sao lại đối xử với chúng tôi như vậy, chúng tôi đâu có ra Quảng Trị dưỡng quân đâu ? QÐII vắt chúng tôi đến giọt nước cuối cùng ./.
Bài sau của tập hồi ký này là Ðường về PleiKu gồm trận (Nhổ chốt Chu Pao và trận đặc công vào căn cứ 46 PleiKu).
Viết xong cuối tháng 11 năm 1997
Bùi Ðức Lạc
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17
Thư-viện bồ-đề online @ Trúc-Lâm Yên-Tử
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks
Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử
Việt-Nam Sử-Lược Tân-Biên_Lịch-Sử Việt-Nam
Bài Viết Tin-Tức Thời-Sự Mới Nhất có liên quan đến Lịch-sử Việt- Nam và Lich su viet nam
***
Điện-Ảnh - Thơ Văn - Sáng-Tác - Hồi-Ký - Triết-Học - Truyện
________
- Giới-Thiệu Các Web, Blog Mới - Trúc-Lâm Yên-Tử