lịch sử việt nam
Về Hưu Ở Việt Nam Hay Ở Mỹ
1, 2
Bài chủ:
Nguồn:
http://vnexpress.net/gl/the-gioi/nguoi-viet-5-chau/2011/03/ve-huu-o-viet-nam-hay-my/?p=1#aComment
Bài chủ là một bức thư do một ‘Việt kiều’ ở Mỹ ký tên Thanh Nguyen gởi cho VnEpress – một trang mạng của vi-xi trong nước – trong mục “Thế giới / Người Việt 5 châu” ngày Thứ ba, 29/3/2011, 12:52 GMT.
...
Thưa ông Thanh Nguyên,
Tôi thấy những lý do ông đưa ra chỉ thích hợp với một mình ông thôi. Mục đích của ông, nếu tôi hiểu đúng, là ông đi tìm “tình người.”
Nếu ông khộng là một người… kỳ thị hoặc “khép kín,” hay hàng xóm ông không “very nice” với ông thì có thể là ông còn ”yếu” ngoại ngữ? Ở Mỹ 32 năm mà “yếu” ngoại ngữ thì:
- hoặc là cuộc sống ông thu hẹp trong cộng đồng Việt, như một số người Tàu ở Chợ Lớn không biết nói tiếng Việt. Điều này không phải vì ông xác định “tôi ít bạn Việt Nam ở Mỹ.”
- hoặc ông không thích giao thiệp.
Đi làm 30 năm liên tục thì thiết tưởng tiếng Mỹ của ông cũng không đến nổi nào. Mà cho dù yếu thì cái vốn ngữ vựng “my tailor is reach” cũng đủ để ông “hàn huyên tâm sự” với hàng xóm. Vậy thì có lẻ hàng xóm ông là kẻ “lạnh lùng” (kỳ thị?) Nếu vậy tại sao ông không đổi “xóm” khác?
Hay ông là người không thích giao thiệp? Nếu đúng như vậy, thì tại sao ông cần “tình người” làm gì? Ông cần “tình người” mà ông cú ru rú trong nhà thì “tình có cũng như không” mà thôi!
Có điều tôi không hiểu ông định nghĩa thế nào là “đậm đà” khi ông viết “ở Việt Nam tình người đậm đà hơn ở Mỹ?” Tôi không “sua” (sure) gì mấy chuyện này.
Thứ nhất, Việt Nam bây giờ không phải là Việt Nam trước ngày ông rời nước. Ngày xưa không có cha mẹ nào đồng ý cho con mình “lấy Mỹ;” ngày nay người ta “hãnh diện” khi có con lấy ngoại quốc. Ngày xưa giỗ quảy gì chòm xóm cũng đến tiếp một tay; ngày nay, Việt kiều về cho “cadeau” (quà) dỏm là bị chê ngay. Ngày xưa nhà có người trúng gió, hàng xóm chạy qua cho mượn miếng dầu; ngày nay chòm xóm thưa kiện nhau, ấu đã, thậm chí chém giết nhau chỉ vì miếng... đất! Cái “tình” ông biết đó, nó thay đổi theo thời gian, theo “xã hội mới, con người mới” rồi! Đảng còn thay đổi “mở cửa” nữa, nói gì người dân bình thường!
Thứ nhì, người Mỹ cũng là ngừoi như người Việt Nam, người Pháp… Nghĩa là có người “đậm đà” có người “nhạt nhẽo.” Ông trách Mỹ không “đậm” với ông. Thế còn ông? Ông có “đậm” với Mỹ không? Tôi thì tôi thấy ông… vô tình lắm. Nói chi xa, ông quyết định về Việt Nam sống một mình, để bà vợ người Lào ở lại Mỹ một mình vì bà “thích ở bên Mỹ hơn.” Thế thì ông lấy bà ấy làm chi? Người ta mong hưu trí để vợ chồng già hủ hỉ với nhau, có con, có cháu. Ông thì ông mong nghĩ hưu thì về Việt Nam một mình hàn huyên tâm sự với… hàng xóm, bỏ mặc vợ con ở lại Mỹ.
Hoặc là ông không có hạnh phúc với vợ con (điều này không nghe ông nói!) hoặc là ông chán ăn “cơm nguội” với… nước Lèo; Muốn về Việt Nam sáng bia, chiều “phở?” Nếu vậy thì ông ích kỷ giống… “Bác” ông quá: Cả đời chỉ nghĩ đến “cách mạng,” có mấy đời vợ, mà bà nào cũng bị Bác cho ra rìa để “Bác làm cách mạng;” có khi lại bịt mắt làm ngơ như khi chú Hoàn (Trần quốc Hoàn, Bộ Trưởng Bộ Công An) thủ tiêu bồ nhí của Bác - cô Nông Thị Xuân, người đã đẻ cho Bác đứa con trai “Nguyễn Tất Trung” (theo Vũ thư Hiên trong cuốn “Đêm giữa ban ngày”).
Người xưa có câu “tề gia – trị quốc – bình thiên hạ.” “Tình nhà” ông không để ý đến mà lại đòi người ta san sẽ “tình nước” thì tôi thấy… còn lâu! Trừ khi ông móc đô la!
Nên tôi thấy mấy cái lý do ông đưa ra, cái nào cũng… vô duyên, không có “cơ sở” vững chắc trừ chuyện “Tôi muốn chính tôi sẽ giúp đỡ những người nghèo, những người đã không may mắn trong cuộc đời. Với số tiền hưu, tôi sẽ trích ra một phần và chính tay sẽ giúp đỡ họ…” Điều này thì tốt quá. Mai mốt ông có lên thiên đàng cho tôi nắm ké cái ống quần nhé. Vâng, cứ giúp người trước đi ông à. Tình người ông sẽ có sau.
Còn chuyện “ở đâu cho tốt” thì tôi thấy ở đâu cũng tốt nhưng ở các làng quê hẻo lánh thì có lẽ tình người vẫn còn đậm đà như tô cá bống kho tiêu. Trừ … phở. Nghe nói “Phở Ta” của bà Đặng tuyết Mai nấu ở Sài Gòn bị Việt kiều Mỹ chê lên chê xuống đấy. Ông có biết không?
Ông Việt-kiều-yêu…. xóm?
Trần Văn Giang (Sưu tầm)
1, 2
Trần-Văn-Giang @ Trúc-Lâm Yên-Tử
Trúc Lâm Yên Tử Trên Mạng Xã Hội:
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks
Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử
Việt-Nam Sử-Lược Tân-Biên_Lịch-Sử Việt-Nam
Bài Viết Tin-Tức Thời-Sự Mới Nhất có liên quan đến Lịch-sử Việt- Nam và Lich su viet nam
***
Điện-Ảnh - Thơ Văn - Sáng-Tác - Hồi-Ký - Triết-Học - Truyện
________
- Giới-Thiệu Các Web, Blog Mới - Trúc-Lâm Yên-Tử