lịch sử việt nam
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
Đời Tù Trước Mắt Thế Giới
Trần Khải Thanh Thủy
Sau đây là bài tham luận của Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy tại Hội Nghị "Chúng Tôi Có Một Giấc Mơ: Hội Nghị Toàn Cầu Chống Đàn Áp và Kỳ Thị" diễn ra tại New York ngày 21 & 22 tháng 9 năm 2011.
...
Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cùng với một số các thuyết trình viên của Hội Nghị.
Kế tiếp, ngày 15/3/2010, cũng tờ VnExpress đưa tin: anh Nguyễn Mạnh Hùng, 33 tuổi, tử vong tại trụ sở Công an huyện Hà Đông (Hà Nội) trong tình trạng “trở thành cái xác khô, 10 đầu ngón tay bị sưng, tím đen; hai chân thâm tím...” sau 11 ngày bị giam giữ. 5 tháng qua, ông Nguyễn Xuân Bình- người cha đau khổ của nạn nhân đã gởi đơn kêu oan nhiều nơi nhưng đến nay vẫn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng về cái chết đau đớn của con mình.
Liền theo đó, ngày 17/3/2010 báo Lao Động đưa tin anh Nguyễn Quốc Bảo, 33 tuổi, đã chết trong đồn Công an quận Hai Bà Trưng (Hà Nội) chỉ sau một ngày bị bắt giữ. Sau khi báo Người Việt đăng bài viết phân tích rõ các dấu vết bị nhục hình dẫn đến tử vong, hơn một tháng sau báo Lao Động mới thông tin “Cơ quan Điều tra hình sự (Viện kiểm Sát nhân dân Tối cao) cho rằng, vụ việc có dấu hiệu của tội dùng nhục hình và yêu cầu phòng PC 14 (thuộc công an thành phố Hà Nội) chuyển toàn bộ hồ sơ vụ việc lên Viện kiểm Sát nhân dân để thụ lý giải quyết”.
Anh Nguyễn Quốc Bảo chết mồ chưa kịp xanh cỏ thì ngày 11/5/2010 báo Thanh Niên tiếp tục có bài tường thuật về việc anh Võ Văn Khánh sinh năm 1981, trú xã Ðại An, huyện Ðại Lộc, thành phố Ðà Nẵng đã chết tại Công an huyện Điện Bàn khi anh Khánh đến “làm việc”.
Ban Tổ Chức Hội Nghị "Chúng Tôi Có Một Giấc Mơ: Hội Nghị Toàn Cầu Chống Đàn Áp và Kỳ Thị".
Trước đó vài ngày, anh Khánh đi mô tô từ Ðại Lộc xuống Ðiện Bàn thì bị cảnh sát giao thông giữ xe do không mang theo giấy tờ. Sau đó, Khánh mang giấy tờ xe xuống Công an huyện thì mới biết chiếc xe này là xe trộm cắp và có người khai báo bị mất trộm. Trong quá trình Công an huyện Điện Bàn tạm giữ người, gia đình nạn nhân xin thăm, gặp nhưng Công an huyện từ chối. Sau khi anh Khánh chết, gia đình được thông báo nguyên nhân chết là do Khánh… treo cổ tự tử bằng dây buộc giày.
Ông Võ Văn Thành (cha ruột nạn nhân) đặt câu hỏi: “Tại sao trên cơ thể con trai tôi lại có những dấu vết bầm tím bị trầy xước, xương sườn bị gãy nhiều, trên người có in đậm dấu giày, giống như người ta dùng giày đá vào người con tôi vậy? Tại sao công an lại trực tiếp đến nhà mời tôi xuống giải quyết xe, vừa đến nơi lại bảo con trai tôi chết rồi? Họ còn kết luận con trai tôi dùng dây giày để treo cổ tự tử có phi lý quá không? Dây giày rất nhỏ, rất ngắn lại rất dễ đứt sao lại treo một thân hình nặng trên 50 kg như con tôi được? Kết luận như vậy là phản khoa học.”
Báo Lao Động ngày 12/5/2010 tiếp tục thông tin: “anh Phạm Tuấn Hưng (SN 1973, ngụ thôn 3, xã Bình Trung, Châu Đức, Bà Rịa - Vũng Tàu) đi làm công cho gia đình ông Hoàng Văn Thông (ngụ thôn 5, xã Bình Trung). Ngày hôm đó, ông Thông mất trộm điện thoại, có nghi cho anh Hưng. Chiều cùng ngày, hai công an xã tới nhà chở anh Hưng lên ủy ban nhân dân xã để điều tra làm rõ về việc ông Thông bị mất điện thoại. 24h giờ đêm, anh Hưng được thả về nhà trong tình trạng hoảng loạn, mê sảng, trên người bầm dập, hai cổ tay tứa máu. 5 ngày sau, máu từ mũi và miệng anh Hưng vẫn chảy nên gia đình phải đưa đi chữa trị tại Bệnh viện Đa khoa Bà Rịa”.
Cũng theo số báo Lao Động cùng ngày nêu trên, “Sáng 11.5, nhiều người dân hẻm Xí nghiệp Liên Châu đã chứng kiến cảnh chị Nguyễn Thị Thúy (Sinh 1965, ngụ xã Bình Hòa, huyện Thuận An) đã bị một nhóm dân phòng xã Bình Hòa đánh bất tỉnh”. “Theo thông tin ban đầu, sáng cùng ngày, lực lượng chức năng tiến hành cưỡng chế đập một bức tường rào nhà chị Nguyễn Thị Vân (chị ruột nạn nhân) đang tranh chấp với nhà bên cạnh. Tuy nhiên do chị Vân vắng nhà nên có nhờ chị Thúy ở gần đó qua xem sự việc. Chị Thúy đề nghị lực lượng cưỡng chế cần đợi chị Vân về thì xảy ra sự việc nêu trên”.
Độc ác hơn, “sau khi nạn nhân bất tỉnh, nhóm dân phòng này đem chị Thúy về tại gốc cây bàng cạnh trụ sở công An xã Bình Hòa” bỏ mặc chị Thúy nằm đó mà không hề có động thái cấp cứu nào. “Hơn 30 phút sau khi bị đánh, nạn nhân vẫn nằm bất động, một số bà con đã đưa chị Thúy lên bệnh viện Đa khoa Thuận An cấp cứu. Lúc 11 giờ cùng ngày, bác sĩ cho biết, chị Thúy vẫn hôn mê sâu nên bệnh viện đã chuyển nạn nhân lên bệnh viện Đa khoa của tỉnh”.
21h ngày 7/6/2010, anh Nguyễn Phú Trung vào nhà Nguyễn Viết Thư (xã Thuỷ Xuân Tiên, huyện Chương Mỹ). Nghi là kẻ trộm, Thư đã túm cổ áo, đánh Trung và báo Công an xã. Vũ Đình Nghĩa (30 tuổi), là Phó Công an xã Thuỷ Xuân Tiên và Lê Văn Hoan (33 tuổi), là công an viên cùng Nguyễn Quang Sinh (36 tuổi) đã dùng dùi cui điện, khoá số 8, gậy gỗ đánh anh Trung, làm anh Trung gãy 5 xương sườn. Sau khi hành hung, các đối tượng trên đã đưa anh Trung lên xe 3 bánh tự chế chở ra vứt ven đường quốc lộ 6A thuộc thôn Tiến An, xã Thuỷ Xuân Tiên rồi bỏ đi.”
Qua vài ví dụ nhỏ nêu trên cũng đủ thấy rằng cơ quan Công an không phải là nơi thực thi pháp luật, gìn giữ công bằng, mà là nơi để thể hiện bạo lực theo kiểu côn đồ với người dân thấp cổ bé miệng. Nguyên nhân dẫn đến các sự việc đau lòng này là trong thời gian qua, những vụ việc tương tự không được xử lý nghiêm minh đúng pháp luật, mà có sự bao che, khỏa lấp tội ác từ trên xuống dưới, tạo tiền đề cho những người làm việc trong bộ máy nhà nước. Bản thân họ tự cho mình có quyền sinh sát vượt cả lên trên luật pháp cả mạng sống quý báu của người dân? Tiếc thay những trường hợp này không hề có dấu hiệu dừng lại mà ngược lại ngày càng gia tăng. Cái gọi là “người thi hành công vụ” luôn lạm dụng quyền lực nhà nước để dùng vũ lực trái pháp luật xâm hại nghiêm trọng đến tính mạng, sức khỏe công dân khiến người dân không tin vào khả năng chính quyền có thể bảo vệ sự an toàn cho mình trước bóng tối của các thế lực xấu xa phủ trùm lên đời sống hiện tại nữa. Thậm chí chuyện “xé rào” của một lực lượng chuyên giữ rào không còn là một điều kỳ lạ, lẻ tẻ nữa mà đã quá nhiều, tần suất xuất hiện ngày càng “dày” và “đặc”. Ngay cả đến những người thờ ơ nhất, vô cảm nhất cũng phải thốt lên rằng: “Loạn thật! Đến lực lượng bảo vệ luật pháp mà còn thế, thì xã hội sẽ ra sao? Thời đại nào, dù Tư bản, hay Xã hội chủ nghĩa, Phong kiến, đều phải có công an, bởi không có công an thì xã hội sẽ loạn, song quan trọng phải là công an tốt, còn nếu chỉ là công an xấu thì xã hội càng loạn hơn, đằng nào cũng loạn thì thà đừng có công an còn hơn.
Có lẽ chưa bao giờ lực lượng công an đông như bây giờ (1,2 triệu), cũng chưa bao giờ công an nhiều "tướng" đến vậy (300 tướng), sắp tới thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ ký lệnh phong thêm 70 tướng nữa; vậy mà sự thực thì chưa bao giờ xã hội Việt Nam bất ổn như bây giờ: Nạn trộm cướp, giết người, nghiện hút, buôn bán ma túy, mãi lộ, cướp cạn, buôn lậu, tham nhũng, trốn thuế v.v... hoành hành khắp nơi, người dân oán thán, nhưng công an thì bất lực hoặc vô cảm. Thậm chí chính công an cũng trở thành quân kẻ cướp, giết người khiến nhân dân ghê sợ, xa lánh.
Sở dĩ có tình trạng công an lộng quyền đến như thế. Vì lãnh đạo nhà nước Việt Nam, luôn dùng công an để đàn áp dân chúng, dưới dạng “quần chúng tự phát”. Chính vì thế chưa bao giờ số người dân bị công an giết chết nhiều như hiện nay, cũng chưa bao giờ số anh em dân chủ,nhà bất đồng chính kiến hoặc công nhân, nông dân bị bắt bớ, tra tấn, tù đày nhiều như vậy. Có thể kể hàng loạt tên tuổi của anh em chiến sĩ dân chủ hay dân oan, giáo dân bị bắt trong thời gian gần đây như Hồ thị Bích Khương(nghệ An) bị bắt lần thứ 3, ngày 5-1-2011; Nguyễn Hoàng Quốc Hùng; Đỗ Thị Minh Hạnh; Đoàn Huy Chương bị bắt vào tháng 2 năm 2010.Mục sư Dương Kim Khải; Bà Trần Thị Thúy; Ông Nguyễn Thành Tâm; Ông Phạm văn Thông; Ông Nguyễn Chí Thành; Bà Phạm Ngọc Hoa; Ông Cao Văn Tỉnh, vừa là dân oan, vừa là tín đồ Tin Lành, Phật Giáo Hòa Hảo, tỉnh Bến Tre bị bắt vào tháng 7-2010.
Giáo sư Phạm Minh Hoàng bị bắt ngày 5-8-2010, blogger điếu cày Nguyễn Văn Hải (bị bắt lần 2 không rõ lý do vào tháng 10/2008).
Năm sinh viên Công Giáo Vinh gồm Thái Văn Dung, Trần Hữu Ðức Ðậu Văn Dương, Ðặng Xuân Tương, Chu Mạnh Sơn bị bắt lúc 2 giờ sáng ngày 19 tháng 8 năm 2011 v.v.
Bao nhiêu phê phán và đòi hỏi cải thiện tình trạng vi phạm nhân quyền hiện nay tại Việt Nam của hầu hết các quốc gia, song chính quyền Hà Nội luôn coi thường dư luận, chà đạp lên quyền sống của người dân, vẫn tiếp tục kiểm soát Internet, Blogger và không chấp nhận báo chí tư nhân, càng không cho phép các nhóm và cá nhân đẩy mạnh các sinh hoạt nhân quyền, trong đó có quyền phát biểu tự do, quyền sửa đổi những luật lệ cáo buộc các tội trạng đối với những nhà đối kháng ôn hòa, quyền yêu cầu phóng thích toàn bộ những tù nhân lương tâm, bãi bỏ án tử hình v.v...
Các chuyên gia về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc muốn thăm Việt Nam cũng bị từ chối. Luận điệu quen thuộc của Cộng sản Việt Nam là không bắt giữ người chỉ trích chính phủ, chỉ bắt giữ những người vi phạm luật pháp. Điều này cho thấy Cộng sản Việt Nam đã gian dối trong bản báo cáo nhân quyền hàng năm và tiếp tục ngoan cố khi bị thế giới lên án. Vừa đánh lừa dư luận trong nước về phản ứng của thế giới trước sự gian trá của chế độ, vừa chỉ đạo ngược lại với với những gì mà họ đã viết trong báo cáo.
Weblinks :
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks