lịch sử việt nam
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
Ai Yêu Thương Ai ?
(Về bài viết của Nhà báo Nguyễn Thượng Long)
-Đọc một đoạn đầu bài viết “Hoài niệm Ngày 30 tháng Tư: Tìm Mãi Yêu Thương” của “Nhà báo Nguyễn Thượng Long:”
“…Khi những cánh cổng sắt nặng nề của dinh Độc Lập bị các chiến xa và xe tăng Quân Giải Phóng húc đổ vào trưa 30 – 4 – 1975, thì trong một căn phòng nhỏ ở đường Yết Kiêu Hà Nội, có một người đàn ông gương mặt u uẩn, tóc trắng xoá xoã vai đang trầm ngâm bên chén rượu và cây đàn piano, ngay lúc đó, trong tay ông cây đàn đã rung lên những hợp âm làm xao xuyến lòng người :
“Từ nay người biết yêu người,
Từ nay người biết thương người ”.
Người đàn ông đó là nghệ sĩ đa tài Văn Cao và những ca từ, hợp âm trên cũng là tiết tấu chính, cảm hứng chủ đạo cho ca khúc tràn đầy tính nhân bản “Mùa Xuân Đầu Tiên”, cũng là ca khúc cuối cùng trong sự nghiệp sáng tác văn – thơ – nhạc – hoạ đầy trắc trở của ông.”
-Đến đây thì tôi không muốn đọc tiếp nữa! Nghĩ rằng đây có lẽ chỉ là bài bản khéo léo kêu gọi hòa giải.
Văn Cao là một nhạc sĩ tài ba, không ai có thể chối cãi, nhưng ông ta đã đánh mất lương tri của một người nghệ sĩ khi theo Việt Minh ám sát nhà thơ yêu nước Nhượng Tống chỉ vì nhà thơ nầy ở đảng phái khác. Nhạc sĩ Văn Cao cũng đã đánh mất hết cả tính người để kêu gọi “thề phanh thây uống máu quân thù!” qua sáng tác “Tiếng quân ca!” Mặc dù sau nầy bị đảng đầy đọa vì liên quan với nhóm Nhân Văn Giai Phẩm, Văn Cao vẫn mù quáng tin tưởng vào công cuộc “Chống Mỹ cứu nước, thống nhất bằng mọi giá” của đảng nên ông ta đã tin tưởng đây là “Mùa Xuân Đầu Tiên” (do đảng đem lại) cho riêng ông? Cho đất nước? Cho dân tộc? Tin rằng “Từ nay người biết yêu người…người biết thương người!” Văn Cao vẫn không hiểu gì về bản chất của đảng CS!
*
Nhưng khi nhận được bài viết trên từ “Quê Mẹ” tôi cố gắng đọc hết và thấy phán đoán của mình cũng không quá chủ quan, sai lạc!
Mặc dù tác giả cố gắng nghiêng về “người thua” để trách khéo và kêu gọi “kẻ thắng” chủ động “hòa giải” đồng thời trách cứ người Mỹ đã bỏ Miền Nam để tạo cơ hội cho Tầu Cộng khống chế VN, tác giả cũng đã rào trước đón sau:
“… khi đọc bài viết này, sẽ có người lên án tôi, bóc mẽ tôi chỉ vì tôi không suy nghĩ như họ. Xin mời ! Tôi chủ trương không đối lời, không tranh biện. Tôi “không…” không phải là tôi không dám…tất cả cũng chỉ vì tôi là một tín đồ của ĐA NGUYÊN, là tín đồ của đa nguyên, tôi chấp nhận mọi ý kiến đối lập.”
-Ở đây cũng không nhằm “lên án, bóc mẽ” hoặc “đối lời, tranh biện” mà chỉ nhằm lần lượt nêu ra một số điểm mập mờ, những điều nhập nhằng lấn cấn:
Mặc dù với:
“Kí ức đầu đời của thế hệ chúng tôi (tác giả NTL) chưa thể nhạt nhoà về những gì đã đến sau những phát triển quái gở của chủ thuyết “Đấu tranh giai cấp”, về con đường chuyên chính vô sản, về bạo lực cách mạng mà những người cộng sản đã du nhập vào đất nước chúng tôi.”
Tác giả vẫn thắc mắc:
“- Tại sao lại phải “Đào tận gốc, trốc tận rễ” đám Trí – Phú – Địa – Hào… rồi bây giờ lại gọi đó mới chính là nguyên khí của đất nước !
- Tại sao sau CCRĐ, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã phải thay mặt Đảng thanh minh trước quốc dân đồng bào rằng : Một Đảng biết nhận ra khuyết điểm của mình, Đảng đó còn có thể tiến bộ, rồi ông lặng lẽ rút khăn tay lau nước mắt. ( !?).
- Tại sao lại phải cải tạo thực ra là đánh sập công thương nghiệp tư bản tư doanh tới 2 lần (Miền Bắc sau năm 1954 – Miền Nam sau 30/4/1975). Sau 1986 đến nay lại phải làm lại gần như từ đầu.”
- CS phải diệt hết “trí phú địa hào”cũ vì cho rằng khó uốn nắn lớp người nầy theo cổ máy cai trị mới, có thể gây cản trở bước tiến của họ, phải xóa bỏ để đào tạo “con người mới xhcn!” Trí thức xhcn mới là “nguyên khí của đất nước” mà đất nước là đảng thì trí thức chỉ biết đảng, những ai chệch hướng vẫn bị “đào gốc trốc rễ” như thường.
Cũng như đảng cần phải xóa bỏ “tư bản tư doanh” cũ thì mới có thể xây dựng tầng lớp tư bản Đỏ là gia nhân con cháu của đảng mà không một ai bên ngoài có thể chen vào được chứ.
Đảng cai trị dân bằng sự lừa dối, Hồ Chí Minh là đại sư tổ bịp bợm, nước mắt cá sấu và những lời “nhận ra khuyết điểm của đảng mình” là thái độ mỵ dân giả dối của Hồ cho đến những kẻ kế thừa về sau, không có gì đáng ngạc nhiên.
Nông Đức Mạnh, đứa con hoang của Hồ trước khi rời chức vụ mới tự thú nhận “có nhiều khuyết điểm” là gì?
Như nhiều lần trong bài viết, tác giả nhắc đến Võ Văn Kiệt: “ đã từng ngậm ngùi mà nói ‘Có triệu người vui ! Cũng có triệu người buồn !’. Không biết có phải vì đây là tiếng nói của một lãnh tụ cao cấp mà có tình trạng người vui thì gọi ngày 30 – 4 là ngày “Quốc Khánh”, còn người buồn thì gọi ngày này là ngày “Quốc Hận!”
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...