Quân Đội Nhân Dân Trong Cao Trào Dân Chủ
1, 2
Nguyễn Quang Duy
Người Việt quan tâm đến tình hình chính trị dần dần quen thuộc với ba cụm từ “diễn biến hòa bình”, “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa”. Ba cụm từ càng ngày càng được được các lãnh đạo cộng sản và cơ quan tuyên truyền đề cập đến thường xuyên hơn. Những cụm từ diễn tả sự chuyển hóa cả bên trong và bên trên đảng Cộng sản và Quân đội Việt Nam .
Gần đây nhất, ngày 29/11/2010 Tạp Chí Cộng Sản đã liên tục đăng hai bài viết dưới tên Trương Tấn Sang. Bài thứ nhất thuộc dạng lý luận, ông Sang viết để ca ngợi chủ nghĩa cộng sản và xác quyết đảng cộng sản phải kiên định với chủ nghĩa Mác – Lê-nin và con đường xã hội chủ nghĩa đã đề ra. Bài thứ hai nghiêng về thực tiễn nhằm khuyến cáo đảng Cộng sản muốn sống còn cần phải “Nâng cao hiệu quả cuộc đấu tranh chống Diễn biến hòa bình”. Khi đọc kỹ bài thứ hai người đọc sẽ nhận ra những bế tắc về lý luận đang dẫn đến những khủng hoảng về tư tưởng chính trị trong nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam .
Theo nhiều nguồn tin khác nhau ông Sang là người đã được được Nông đức Mạnh và Trung Quốc chọn làm Tổng Bí Thư cho nhiệm kỳ tới. Tổng bí thư cũng là Bí thư Quân ủy trung ương là người thống lĩnh quân đội và công an. Hai bài viết được phổ biến trên Tạp Chí Cộng Sản, cơ quan tuyên truyền chính thức của đảng Cộng sản, là những dấu hiệu dọn đường cho việc Nông đức Mạnh sẽ trao quyền cho Trương Tấn Sang.
Về thực tế trong bài viết thứ hai, Trương Tấn Sang nhấn mạnh: “... diễn biến hòa bình được coi là biện pháp hữu hiệu hàng đầu, đã từng góp phần trực tiếp làm sụp đổ Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu những năm trước đây và đang tìm mọi cách tiếp tục hòng làm lung lay dẫn tới sụp đổ các nước đi theo con đường xã hội chủ nghĩa hiện nay... Đây là cuộc đấu tranh không có chiến tuyến, không có khói lửa, súng đạn, song rất quyết liệt, tinh vi và ngày càng phức tạp. Kẻ thù âm mưu chống phá ngầm từ bên trong, từ bên trên, kết hợp tạo sự chuyển hóa cả bên trong và bên trên với bạo loạn, lật đổ khi có thời cơ để xóa bỏ Đảng và chế độ xã hội chủ nghĩa.”
Trương Tấn Sang cho biết chiến lược diễn biến hòa bình gồm sáu mục tiêu cơ bản, mà mục tiêu thứ sáu là "phi chính trị hóa" để vô hiệu hóa quân đội và công an... Trong chiến lược "diễn biến hòa bình" chống Việt Nam, các thế lực thù địch xác định lĩnh vực quốc phòng - an ninh và lực lượng vũ trang là một trong những mục tiêu trọng yếu phải tập trung làm suy yếu ... nhằm xóa bỏ vai trò lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam...”
Diễn Biến Từ Bên Trong Quân Đội.
Từ những Tuyên bố như trên người đọc dễ nhận ra những đòi hỏi dân chủ hóa Việt Nam đang ngấm ngầm trong nội bộ Quân Đội Việt Nam. Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Quốc phòng, trong cuộc họp báo công bố Sách trắng Quốc Phòng tại Hà Nội ngày 8/12/2009, đã tuyên bố như sau: “những thế lực thù địch vẫn sử dụng chiêu bài dân chủ, nhân quyền, kích động lực lượng bên trong chống phá Đảng, nhà nước Việt Nam.”
Thay vì tìm hiểu và tìm cách đáp ứng những đòi hỏi về dân chủ, đảng Cộng sản lại cố gắng lội ngược dòng chủ trương kiểm soát chặt chẽ tư tưởng chính trị của tầng lớp quân nhân. Ngày 20/7/2005 Bộ Chính trị cho ban hành Nghị quyết 51 để tiến đến việc thực hiện chế độ chính ủy trong quân đội theo đúng khuôn mẫu đảng Cộng sản đàn anh Trung Quốc đã đề ra.
Sau 5 năm ban hành Nghị Quyết, thành quả đâu không thấy, chỉ thấy Báo Quân Đội Nhân Dân liên tục đăng nhiều bài cùng một đề tài “Làm thất bại chiến lược Diễn biến hoà bình”. Những bài viết này cho thấy nỗi khủng hoảng tư tưởng chính trị dẫn đến những thách thức vai trò lãnh đạo của đảng Cộng sản.
Trong loạt bài này, ngày 4-4-2010 Tiến sỹ Lê văn Bảo cho biết: “Thực tế đã cho thấy “tự diễn biến” trước hết và chủ yếu là về tư tưởng chính trị... Một khi tư tưởng chính trị chệch hướng, thì sẽ làm cho bộ máy Đảng và Nhà nước bị chia rẽ và nguy cơ tự sụp đổ của thể chế chính trị là điều khó tránh khỏi.”
Về lý thuyết đảng Cộng sản vẫn dựa vào chủ nghĩa Mác- Lê, vào cái gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh”, để từ đó các cán bộ tuyên giáo sọan các tài liệu hướng dẫn quân đội. Ngặt nỗi ý thức hệ cộng sản đã quá lỗi thời và đã bị nhân loại đào thải. Hòan cảnh thực tiễn cũng không mấy sáng sủa để các cán bộ tuyên giáo tuyên truyền chiêu dụ quần chúng tin theo “Đảng”.
Lấy thí dụ trên Tạp Chí Cộng Sản, ngày 31-7-2010, Phó Giáo Sư Tiến Sỹ Nguyễn Mạnh Hưởng thuộc Viện Khoa học xã hội nhân văn quân sự, Bộ Quốc phòng đã dùng lời của Lê-nin: “Quân đội chúng ta là quân đội giai cấp, chống lại giai cấp tư sản” để tuyên truyền chống lại quan điểm “Quân đội là của dân tộc”. Ông Hưởng đã quên mất, do thất bại của nền kinh tế kế họach tập trung, đảng Cộng sản đã phải từng bước chấp nhận kinh tế thị trường tự do và mở cửa giao thương với thế giới tự do. Đại Hội lần thứ X, họ đã phải chính thức chấp nhận đảng viên được làm “kinh tế tư nhân không giới hạn về quy mô”.
Từ việc cải cách kinh tế nhưng không thay đổi chính trị, nhiều lãnh đạo cộng sản và gia đình đã lợi dụng chức quyền để trở thành những nhà đại tư bản hay tập đoàn tư bản đỏ. Thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng và gia đình là một thí dụ điển hình. Những người này đã liên kết để trở thành một giai cấp thống trị tóm thâu mọi quyền lực và quyền lợi quốc gia. Họ sẵn sàng làm bất cứ việc gì, thậm chí bán nước, để càng ngày càng trở nên giầu có và nhiều quyền lực hơn. Họ ra tay đàn áp mọi tiếng nói gây bất lợi cho chế độ và giới cầm quyền.
Ngược lại đại đa số dân chúng trong đó có cả các cựu chiến binh, các binh sỹ và gia đình thì cuộc sống càng ngày càng trở nên khó khăn, chật vật hơn. Họ phải sống trong một xã hội đầy tham nhũng và bất công. Dựa trên lý thuyết cộng sản, Quân đội phải đứng lên chống lại giai cấp tư bản đỏ, chống lại tầng lớp thống trị cộng sản và lật đổ đảng Cộng sản để cứu nguy cho dân tộc. Rõ ràng lý thuyết và thực tiễn không thuận lợi gì cho sự sống còn của đảng Cộng sản Việt Nam .
Phó Giáo Sư Tiến Sỹ Nguyễn Mạnh Hưởng cũng đã viết “ ... xứng đáng với lời khen ngợi của Chủ tịch Hồ Chí Minh: ‘Quân đội ta trung với Đảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội ...”. Để ý sẽ thấy ông Hửơng đã hoàn chỉnh bài viết một cách hết sức khoa bản, bài viết với 16 trích dẫn có chỉ rõ nguồn trích dẫn. Riêng trích dẫn về “tư tưởng” Hồ Chí Minh này thì lại thiếu trích dẫn xuất xứ từ đâu. Ông Hưởng đã sửa lại lời Hồ chí Minh để tuyên truyền lường gạt những ai còn tin vào lời “Bác”.
Khi Hồ chí Minh còn sống Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là một quốc gia đa đảng. Bên cạnh đảng Cộng sản còn có hai đảng ngoại vi: đảng Dân chủ và đảng Xã hội. Mặc dù hai đảng này chỉ là hình thức Hồ chí Minh chưa bao giờ dùng khẩu hiệu “Quân đội ta trung với Đảng, hiếu với dân,...”. Thế tại sao ông Hưởng đã phải bịa ra lời “Bác” ?
Quân đội mang chức năng và trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc. Những người lãnh đạo Quân đội Việt Nam đều đã trải qua cuộc chiến tại Cam Bốt và cuộc chiến chống bá quyền Trung Quốc. Họ nhận rõ dã tâm xâm chiếm Biển Đông, xâm chiếm các quốc gia trong vùng bằng quân sự, chính trị, kinh tế, văn hoá… của tầng lớp lãnh đạo Trung cộng.
Năm 1979, khi chiến tranh giữa hai đảng Cộng sản Trung Hoa và Việt Nam xảy ra, đảng Cộng sản đưa vào Hiến Pháp 1980 Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam. Bạch Thư của Bộ Ngoại Giao (tháng 10-1979) cho biết cũng chỉ vì tin theo chủ nghĩa Mác- Lê, tin vào thế giới đại đồng, tin vào tình anh em xã hội chủ nghĩa, nên một phần lãnh thổ Việt Nam đã bị Trung Quốc chiếm đóng. Bạch thư cũng nói rõ tham vọng và chiến lược bành trướng xuống phương Nam thông qua đảng Cộng sản Việt Nam của bá quyền Trung cộng.
Sau chiến tranh 1979-89, thêm một phần lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam bị Trung Quốc chiếm đóng và sau đó lại được lãnh đạo cộng sản Việt Nam chính thức bàn giao. Trung Quốc luôn ỷ thế cường quốc bắt nạt, đe dọa và trên thực tế nguy cơ chiến tranh có thể xẩy ra bất cứ lúc nào. Trong khi ấy thì tầng lớp lãnh đạo cộng sản càng ngày càng đê hèn, cấu kết, bị thuộc vào Trung Quốc. Chính vì bất đồng chính kiến câu hỏi “Quân Đội trung với Đảng hay với Tổ Quốc Việt Nam ? ” từ lâu đã được ngấm ngầm đặt ra trong Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.
Trường hợp của cựu quân nhân Nguyễn Tiến Trung đã gia nhập Quân đội nhưng nhất quyết không chịu đọc lời thề “trung với đảng”. Anh Trung công khai nói với mọi người anh tin rằng Quân đội phải trung thành với tổ quốc, với đất nước, với dân tộc thay vì với đảng cầm quyền. Anh Trung còn hãnh diện là đảng viên Đảng Dân chủ Việt Nam và từng tuyên bố thi hành nghĩa vụ để quân đội trở nên đa đảng. Giới lãnh đạo quân đội đã bó tay chấp nhận, có khi lại còn đồng thuận với anh Trung, cho đến ngày anh rời khỏi Quân đội sau đó bị bắt và bị khép án 7 năm tù.
Thách thức quân đội phải trung với tổ quốc chính là thách thức vai trò lãnh đạo của đảng Cộng sản và là nỗi lo sợ hàng đầu của tầng lớp lãnh đạo cộng sản. Cũng chính vì thế mà Chủ tịch nhà nước cộng sản Nguyễn Minh Triết đã phải tuyên bố trước Quân Đội bỏ Điều 4 Hiến Pháp là tự sát.
Ngày 6-12-2010 trên Tuần Việt Nam Cựu Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An đã chỉ rõ đảng Cộng sản vi hiến khi lãnh đạo Quân Đội và Công An. Ông An cho biết:“ … Tổng bí thư của chúng ta còn là Bí thư Quân ủy trung ương, tức là người thống lĩnh lực lượng vũ trang. Trong khi đó, Hiến pháp lại ghi Chủ tịch nước thống lĩnh lực lượng vũ trang…”
Các bài viết trên Báo Quân Đội Nhân Dân còn cho biết Quân Đội đòi hỏi xây dựng quân đội chuyên nghiệp với những lý do như sau: (1) với khả năng và trình độ quân sự lạc hậu Quân đội Việt Nam sẽ không thể hoàn thành được trách nhiệm bảo vệ chủ quyền lãnh thổ và lãnh hải được Tổ Quốc giao phó; (2) đảng Cộng sản Việt Nam không chăm lo xây dựng quân đội chuyên nghiệp chỉ xây dựng một quân đội thi hành nghĩa vụ quân sự, một hình thức bóc lột sức thanh niên; (3) để có một quân đội hiện đại và chuyên môn cần luật hóa quân đội để quân đội đứng ngoài sinh hoạt chính trị của các đảng phái; và (4) quân đội chịu sự lãnh đạo của nhà nước và phục tùng nhân dân mà thôi.
Trên thực tế, Hải quân Trung cộng càng ngày càng công khai kiểm sóat Biển Đông, ngư dân Việt Nam liên tục bị tàu của hải quân, cảnh sát biển, kiểm ngư Trung cộng săn đuổi, bắt giữ, buộc nộp phạt, thậm chí bị bắn, bị đánh đập, bị cướp, bị làm nhục. Trong khi ấy Hải quân Việt Nam không đủ sức tự vệ. Tự thâm tâm của các chiến sỹ Quân Đội Việt Nam đã không yên tâm, bên cạnh họ lại có chính ủy và các tuyên giáo luôn tuyên truyền việc giữ nước đã có “Đảng” lo và phải tuyệt đối trung thành dứơi sự lãnh đạo của thiểu số cầm quyền (“Đảng”).
Nhiều phần lãnh thổ Việt Nam cũng đã bị đảng Cộng sản sang nhượng cho Trung Quốc khai thác. Nhiều hầm mỏ nhiều khu rừng đồi núi cùng khắp Việt Nam đã được đặt dưới sự kiểm sóat của người Trung Hoa từ lục địa kéo sang. Đây là nỗi đe dọa cho an ninh quốc gia. Số công nhân Trung Quốc này có thể sẽ trở thành những lực lượng quân sự theo lệnh của Trung cộng dùng vũ lực đàn áp người Việt khi có biến động hay có chiến tranh. Đương nhiên các chiến sỹ Quân Đội Việt Nam ít nhiều cũng phải nhận ra điều này.
Nói tóm lại trước đe dọa của Quân Đội Trung Quốc, trong nội bộ Quân Đội đang đấu tranh giữa chuyên (chuyên nghiệp hóa quân đội) hơn hồng (chính trị hóa quân đội). Chuyên để giữ nước hồng để giữ đảng. Giữ nước hay giữ đảng chính là câu hỏi đang được giới quân nhân quan tâm tìm câu trả lời.
1, 2