lịch sử việt nam
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
Mũ Đỏ Bùi Đức Lạc
...
Trung tuần tháng 6 năm 1971 nguyên một Lữ Đoàn Nhảy Dù tham dự hành quân, chúng tôi có mặt dọc theo quốc lộ 22 chạy từ Tây Ninh sang Campuchia. Bộ Chỉ Huy đóng ngay bên ngoài căn cứ Thiện Ngôn, Tây Ninh. Đây là lần thứ hai chúng tôi nhìn thấy rõ ràng thuốc khai quang trải bằng máy bay C123. Tôi xin thứ tự trình bầy hai lần này; Máy bay chỉ trải thuốc khai quang ở hai bên trục lộ giao thông, chiều ngang mỗi bên đường bị trải thuốc khai quang rộng khoảng từ hai cho đến ba trăm thước tây, không trải vào sâu trong rừng , chúng tôi vào mật khu được gọi là (bất khả xâm phạm) không thấy có dấu hiệu thuốc khai quang, nhưng nghe nói nhiều mật khu khác có dấu hiệu của thuốc khai quang.
Nói một cách rõ ràng, bất cứ mật khu nào, hay bất cứ một nơi nào, muốn rải thuốc khai quang đều phải có quân ta ở dưới, tại sao như vậy? Tôi xin được trình bầy ở đoạn sau......Hai lần này thuốc khai quang đều làm chúng tôi phải ướt nhẹ trên áo, giống như quí vị phải đi dưới cơn mưa phùn vậy.
Đây là lần quan trọng nhất rõ ràng nhất, vì chúng tôi (bợ nguyên mâm) là lần nguyên Lữ Đoàn Nhảy Dù với quân số trên hai ngàn người đều phải uống nước có thuốc khai quang trong đó, Tiểu Đoàn 5 Nhảy Dù hành quân lục soát gần Tây Ninh nhất, ngay bên cạnh căn cứ Hưng Đạo tức là giữa Thiện Ngôn và Trại Bí, Tiểu Đoàn 1 Nhảy Dù giữa căn cứ Phù Đổng (Peace) và căn cứ Thiện Ngôn, Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù tại căn cứ Phù Đổng (biên giới Miên Việt) nhưng quân trải dài đến gần ngã ba vào Dambe, vì là hành quân giải tỏa quốc lộ 22, nên tất cả các đơn vị chỉ trải quân dọc theo hai bên quốc lộ này, chúng tôi làm đầu cầu an toàn cho Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù, Lữ Đoàn 3 trong đó có Tiểu Đoàn 11 Nhảy Dù (anh Nguyễn đình Bảo làm tiểu đoàn trưởng), hợp cùng thiết giáp tấn công vào Dambe, vấn đề nước uống chúng ta phải tự túc không như quân đội đồng minh, quân ta gặp đâu có nước là uống, vì vậy nguyên Lữ Đoàn Nhảy Dù Việt Nam mở đường phải uống nước có chứa sẳn tại các hố bom, đã được (mưa) thuốc khai quang xuống những hố nước này, nên ai cũng đều ăn uống cả tháng trời bằng nước có chất khai quang (chất độc da cam), tôi không hiểu người dùng chữ, bị ảnh hưỡng bởi chất độc da cam, là như thế nào? Như thế nào mới là ảnh hưởng? Còn chúng tôi phải hít thở, khi chất độc da cam, đang bay trên trời, chất độc da cam ngấm vào áo quần, thấm vào thân thể, ngoại trừ phần đầu đội nón sắt là không bị ngấm thuốc khai quang, phải uống nước có chất độc da cam trong nước, phải ngủ nằm trên mặt đất có chất độc da cam, không biết như vậy có là ảnh hưởng hay chưa?
Còn một lần khác nó xẩy ra từ năm trước, lần này là lần đầu tiên nhưng nhẹ nhàng thứ yếu, chúng tôi cũng bị thưởng thức chất độc da cam tương tự, tức là vào khoảng trung tuần tháng 6 năm 1970 (có thể sai một vài tháng), chúng tôi Lữ Đoàn 3 phải đi bằng đường bộ từ Tây Ninh (núi Bà Đen) qua cứ điểm Barbara đến Kà Tum để chuẩn bị tấn công vào Trung Ương Cục Miền Nam, con đường này mìn bẫy tương tự như Cầu Kè ở Vĩnh Bình, hay như con đường dọc theo bờ Phá Tam Giang, mà chúng tôi đã được nghe ai đặt cho mỹ từ rất thơ mộng (Dẫy Phố Buồn Hiu) thuộc Phong Điền và Quảng Điền, Thừa Thiên. Trong lúc đang tiến quân thì thuốc khai quang cũng rải trên đầu tương tự, nhưng không có đơn vị nào của Việt Nam đi hai bên đường, lúc đó đơn vị chịu trách nhiệm đi hai bên đường là Lữ Đoàn 1 Không Kỵ Hoa Kỳ, sở dĩ như vậy vì Quân Đội Hoa Kỳ, không được tiến quân qua Campuchia, (quốc hội Mỹ đang trong tay Đảng Dân Chủ làm áp lực nặng nề với chính quyền Đảng Cộng Hòa, không cho quân đội Hoa Kỳ vượt biên) nên quân đội Hoa Kỳ trách nhiệm giữ an ninh nội địa, chỉ có chúng tôi tiến quân qua Campuchia, nhưng Bộ Chỉ Huy của LĐ3ND và TĐ1PBND thì bị lãnh đủ vì thuốc khai quang, trong lúc đang di chuyển đến Kà Tum, lần này chỉ bị ướt và hít thở phải thuốc độc da cam, nhưng không phải bị uống nước, cũng như không phải nằm ngủ trên thuốc độc da cam.
Khi rải chất độc da cam, ngày hôm đó tốc độ gió phải nhẹ, máy bay phải bay ở cao độ rất thấp nhìn rất rõ phi công vì sợ thuốc bay không đúng ý, nên không phải lúc nào muốn bay thì bay, muốn rải lúc nào thì rải, nếu đi rải thuốc như vậy, phải bay chậm và thấp, chỉ khoảng dưới 100 thước tây mà thôi, chúng tôi và pilot thường vẫy tay chào nhau, vì vậy nếu có Bộ Đội ở dưới chỉ cần một viên đạn của súng cá nhân thôi (AK 47) là máy bay bị tiêu tùng ngay, không biết có bao giờ máy bay rải thuốc khai quang Da Cam bị bắn hay không, nhưng ở những nơi các đơn vị Nhảy Dù tham dự, thì chưa bao giờ bị bắn.
Weblinks :
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks