lịch sử việt nam

Trang Chính

Bản Tin Blogs:

Biển Cả Và Con Người:

Bưu-Hoa Việt-Nam:

Blog Anh Ba Sàm:

Blog Cầu Nhật-Tân:

Blog Chu-Mộng-Long:

Blog Cu Làng Cát:

Blog Dân Làm Báo:

Blog Dân Oan Bùi-Hằng:

Blog Diễn-Đàn Công-Nhân:

Blog Giang-Nam Lãng-Tử:

Blog Huỳnh-Ngọc-Chênh:

Blog Lê-Hiền-Đức:

Blog Lê-Nguyên-Hồng:

Blog Lê-Quốc-Quân:

Blog Mai-Xuân-Dũng:

Blog Người Buôn Gió:

Blog Phạm-Hoàng-Tùng:

Blog Phạm-Viết-Đào:

Blog Quê Choa VN:

Chết Bởi Trung Cộng:

Diễn-Đàn Thảo-Luận Về Tình-Hình Việt-Nam:

Diễn-Đàn Sửa Đổi Hiến-Pháp 1992:

Địa-Linh Nhân-Kiệt Của Việt-Nam:

Điện-Toán - Tin-Học:

Ebooks Hồi-Ký - Bút-Ký:

Hịch Tướng Sĩ:

Hình-Ảnh Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa

History Of Viet Nam

Hoàng-Sa Trường-Sa Là Của Việt- Nam:

Hồ-Sơ Chủ-Quyền Quốc-Gia Việt- Nam 

Hội Sử-Học Việt-Nam

Human Rights Vietnam - Human Rights Activist

Lá Thư Úc-Châu

Lịch-Sử Việt-Nam Cận-Đại:  

Lịch-Sử Việt-Nam Ngàn Xưa:

Ngàn Năm Thăng Long (1010 - 2010)

Nghĩa-Trang Quân-Đội Biên-Hòa

Nguyên-Tử Của Việt-Nam Và Quốc- Tế

Người Dân Khiếu-Kiện:

Phụ-Nữ, Gia-Đình, Và Cuộc Sống:

Quốc-Tế:

Sitemap:

Tiền-Tệ Việt-Nam:

Tin Nhắn, Tìm Thân-Nhân Mất-Tích, Mộ Tìm Thân-Nhân:

Tin-Tức Thời-Sự Việt-Nam:

Thư-Tín:

Tòa Án Hình Sự Quốc Tế Về Việt-Nam và Trung Quốc:

Tưởng-Niệm 50 Năm 1963-2013:

Trang Thơ Văn Mai-Hoài-Thu:

Trang Thơ Văn Minh-Vân:

Trang Thơ Văn Nguyễn-Chí-Thiện:

Trang Thơ Văn Nguyễn-Khôi:

Trang Thơ Văn Nguyễn-Thị-Thanh:

Trang TL Nguyễn-Việt Phúc-Lộc:

Trang Nhật-Hồng Nguyễn-Thanh-Vân:

Trang Thơ Văn Phạm-Ngọc-Thái:

Trang Thơ Văn Phan-Văn-Phước:

Trang Thơ Văn Quê-Hương:

Trang Thơ Văn Thanh-Sơn:

Trang Thơ Văn ThụcQuyên:

Trang Thơ Văn Trí-Lực:

Trang Thơ Văn Vĩnh-Nhất-Tâm:

Truyện Dài Thời Chiến-Tranh Việt-Nam (Ebooks):

Ủng Hộ Trúc-Lâm Yên-Tử - Donate:

Weblinks:

 

 

Cây có cội, nước có nguồn. Toàn dân Việt-Nam ngàn đời ghi nhớ ân đức Quốc Tổ Hùng Vương

Hoàng Sa Trường Sa Việt Nam 

Thư-Viện Bồ Đề Online_Thư Viện Hoa Sen

nơi hội tụ của những tâm hồn trăn-trở về nhân-sinh quan và vũ-trụ quan

đồng thời xiển-dương Chánh Tín_bài trừ Mê-Tín Dị Đoan 

 

Chiến lược bảo vệ tổ quốc chống rợ hán xâm lăng

1, 2

...

CHIẾN LƯỢC “PHÁT TRIỂN HÒA BÌNH” CỦA HỒ CẨM ĐÀO: NÓI MỘT ĐÀNG LÀM MỘT NẺO.

Hai thập niên trước, Đặng Tiểu Bình đã cảnh giác các nhà lãnh đạo Bắc Kinh, những tên kế thừa sự nghiệp của ông ta với 3 nguyên tắc để xây dựng lực lượng chờ thời cơ:

-BẤT DƯƠNG KỲ (Chớ phất lá cờ của mình)

-BẤT ĐƯƠNG ĐẦU (Đừng dính vào tranh chấp)

-THAO QUANG DƯỠNG HUY (Dấu năng lực và chờ đợi thời gian)

Những nguyên tắc chiến lược của họ Đặng đã gây tranh luận trong nội bộ Đảng CS Trung Hoa về vấn đề đối ngoại, vì nó phải đòi hỏi phải một thời gian khá dài. Nhưng, Giang Trạch Dâng là người đã phá vỡ nguyên tắc nầy và đã gây căng thẳng giữa cộng đồng quốc tế và đặc biệt là Hoa Kỳ. Họ Giang vì nôn nóng, muốn đốt giai đoạn, đòi hỏi cộng đồng quốc tế phải xem Trung Cộng như một cường quốc trong khu vực Châu Á Thái Bình Dương ít ra trong lúc nầy và sẽ thay thế Hoa Kỳ trong vị trí siêu cường lãnh đạo thế giới vào thế kỷ thứ 21. Những tín hiệu chiến tranh ồn ào gởi đến Hoa Kỳ và khống chế Biển Đông và Châu Á Thái Bình Dương được Đảng CS Trung Hoa chủ quan, đánh giá cao như một sự “trổi dậy” của Trung Hoa,“tiếp sinh khí” (revitalization) để làm cho Trung Hoa “trẻ lại” (revitalization).

Nói theo dịch lý, Giang Trạch Dâng đã lâm vào thế “Kháng long hữu hối”. Con rồng bay quá cao chỉ còn chờ có nước rơi xuống đất thành con rồng đất. Nói theo ngôn từ Thiers: “Làm chánh trị không thành công quá mức” (En politique, il ne faut pas trop réussir). Nếu không đủ khả năng và tài thao lược thì chẳng khác vì con rồng non mà đã cuộn mình bay lên cao, vượt quá khả năng của nó. Hitler là một thí dụ điển hình. Thất bại của ông ta là kết quả của những thắng lợi quá nhanh của ông. Sự lớn mạnh của Hitler như sự trổi dậy nhanh chóng của một cây trứng cá, tàn tuy rậm rạp, nhưng chỉ có rễ chùm bám tràn lan trên mặt đất và thiếu rễ cái để bám sâu trong lòng đất để chống lại những cơn giông bão vì Trung Cộng còn phải đối diện với nhiều nan đề trong nước như vấn đề chủng tộc, sự giàu nghèo giữa giai cấp lãnh đạo và giai cấp công, nông dân, giữa thành thị với nông thôn và nhất là sự tranh giành quyền lực trong nội bộ Đãng CS Trung Hoa... Hitler chỉ biết thừa thắng xông lên phía trước, mà không biết củng cố những thắng lợi vừa đoạt được, nên đã lâm vào thế “kháng long hưu hối”. Lối gào thét của Hitler dọa nạt chỉ thắng lợi thời gian đầu, về sau bị cả thế giới thù ghét.

Nếu như cuộc đời chánh trị của Đặng Tiểu Bình mang một vết nhơ là ra lệnh điều động xe thiết giáp, đàn áp đẩm máu phong trào sinh viên xuống đường đòi dân chủ ở Thiên An Môn vào tháng 6/1989 thì sự nghiệp chánh trị của Giang Trạch Dân cũng mang ba vết nhơ:

- Trước khi xảy ra vụ thảm sát Thiên An Môn, họ Giang đã tích cực ủng hộ chánh quyền và đã bí mật trao cho Đặng Tiểu Bình một lá thư với nội dung: yêu cầu phải có “biện pháp đúng đắn”  để triệt hạ nhóm sinh viên học sinh tiến bộ; nếu không, thì sẽ đưa quốc gia vào cơn biến loạn.

- Lợi dụng Đảng CS Trung Hoa, họ Giang dùng tất cả mọi thủ đoạn tàn bạo, dã man với tất cả xảo thuật tuyên truyền để phát động chánh sách khủng bố toàn diện, đàn áp Pháp Luân Công từ năm 1999 kéo dài cho đến tận bây giờ... Các học viên Pháp Luân Công đã bị tra tấn, đánh đập cho đến chết, bị đưa đến các bệnh tâm thần và bị cưỡng hiếp. Nhiều nạn nhân bị mổ sống để lấy nội tạng bán trên thị trường chợ đen.

- Giang Trạch Dân và Lý Bằng phải trả lời về tội ác chống nhân loại đối với dân tộc Tây Tạng.

Chủ nghĩa CS Trung Hoa dưới triều đại Giang Trạch Dân dưới cái nhìn thiếu thiện cảm của Cộng Đồng Thế Giới vì bản chất độc tài, tàn bạo, sắt máu của CHỦ NGHĨA CS TRUNG HOA = CHỦ NGHĨA THỰC DÂN + PHÁT XÍT và bị thế giới lên án là xuất cảng tội ác sang Phi Châu, Trung Đông, Pakistan... Đặc biệt tại lục địa đen Phi Châu nơi có một nửa dân số sống trong nghèo khổ.  

Vì thế, Hồ Cẩm Đào cần phải tân trang bộ mặt của Đảng CS Trung Hoa. Bằng thái độ khiêm cung hòa nhã, ông ta đã đặt tên cho chiến lược mới của Trung Hoa là “PHÁT TRIỂN HÒA BÌNH” (Peaceful Development).

Hồ Cẩm Đào đã gởi tín hiệu hòa bình đến Cộng Đồng Thế Giới là Đảng CS Trung Hoa tránh lập lại những kinh nghiệm trong quá khứ của những cường quốc lúc bấy giờ là Đức Quốc Xã và Nhật Bản đã gây nên Thế Chiến thứ II? Nhưng sự thật, Hồ Cẩm Đào nói một đàng làm một nẽo, cũng ồn ào và tham vọng không kém gì Hitler trước đây. Sở dĩ Hitler thất bại vì phạm vào lỗi “Quan dĩnh tự cầu khẩu thực” (hãy đo miệng mà nuốt mồi). Tuy rằng lúc đó lực lượng chính trị và quân sự của Đức Quốc Xã chưa đủ để thực hiện tham vọng của y. Nhưng, Hitler không biết tự lượng sức mà tung hoành. Chung quanh những chiến thắng dồn dập lúc ban đầu là những nguy biến đang rình rập, làm Thế Chiến Thứ II bùng nổ. Hitler như con trăn quấn và nuốt được con heo rừng, chính lúc đó là lúc con trăn yếu nhất. Nhật vào Trung Hoa thật dễ dàng với chiến thắng như chẻ tre lúc ban đầu, nhưng rồi chính Nhật sa lầy ở đó. Hồ Cẩm Đào kế thừa tham vọng khống chế biển Đông của những tên lãnh tiền nhiệm và chắc chắn không chống thì chầy, con rồng Trung Hoa sẽ chết đuối tại biển Đông vì lổi “không biết đo miệng mà nuốt mồi”, tham vọng của Trung Cộng thì quá lớn mà khả năng còn rất hạn chế.

SÁCH LƯỢC KHỐNG CHẾ TOÀN BỘ  BIỂN ĐÔNG VÀ ĐÔNG NAM Á CHÂU CỦA TRUNG CỘNG:

Biển Đông là một biển phụ của Thái Bình Dương, rộng khoảng 3,5 triệu km2. Bao bọc Biển Đông gồm các quốc gia: Trung Cộng, Việt Nam, Philippines, Indonesia, Malaysia, Singapore, Brunei, Thai Lan, Kampuchea và Đài Loan. Biển Đông có hàng trăm quần đảo lớn nhỏ, giàu tài nguyên dầu hỏa, khoáng sản và thủy sản...

Biển Đông còn là một vị trí chiến lược quan trọng bậc nhất ở Châu Á nói chung và Đông Nam Á nói riêng, một tuyến hàng hải quốc tế quan trọng giữa Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương, đặc biệt là eo biển Malacca vào Ấn Độ Dương, nó ảnh hưởng trực tiếp đến nền kinh tế của khoảng 300 triệu dân cư tại các quốc gia kể trên. Vì thế, Biển Đông đã trở thành đầu mối tranh chấp chủ quyền rất căng thẳng từ khi Trung Cộng tuyên bố về chủ quyền với biển Đông.

Tại buổi hội thảo quốc tế về Biển Đông tại Hà Nội từ ngày 26/ 11/ 2009 vừa qua, Trung Cộng có yêu sách chủ quyền lớn nhất với 80% diện tích trong 3,5 triệu km2 thông qua đường LƯỠI BÒ hay chử U chín đoạn với ý đồ khống chế toàn bộ biển Đông, đã bị một số học giả phê phán là KHÔNG CÓ CƠ SỞ PHÁP LÝ (xin tóm tắt):

GS MARK J. VALENCIA (Mỹ): Tuyên Bố của Trung Cộng về chủ quyền với Biển Đông rất mập mờ, không giải thích rõ ràng, thực ra đường CHỮ U đó là gì?

GS RAMSES AMER (Thụy Điển): Về mặt tư liệu, Trung Cộng dù có chuẩn bị tốt hơn. Nhưng, thềm lục địa thì không thể chỉ căn cứ trên văn bản mà là THỰC ĐỊA. Dù Trung Cộng có tuyên bố bao nhiêu vùng biển thuộc chủ quyền của mình thì đó cũng chỉ LỜI TUYÊN BỐ. Ông cho rằng: Chính các học giả Trung Cộng cũng không am tường thực sự đường lưỡi bò thể hiện điều gì.

GS LOKSHIN G. MIKHAILOVICH (Nga): Trung Cộng muốn biến Biển Đông thành hồ của Trung Cộng là KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC. Rõ ràng, quan điểm của họ là hết sức thiếu nghiêm túc, chỉ mang tính tuyên truyền hơn là dựa trên cơ sở pháp lý. Chánh sách BA KHÔNG của Trung Cộng:

-Nói KHÔNG với Quốc Tế Hóa vấn đề Biển Đông.

-Nói KHÔNG với đối thoại đa phương.

-Nói KHÔNG với bất kỳ cơ quan thứ ba nào can dự giải quyết v/đ Biển Đông.

Chánh sách đối ngoại ba không nầy, khiến cho xung đột Biển Đông không có hướng giải quyết. Điều nầy làm nước Nga lo ngại vì nước Nga cũng có lợi ích ở Biển Đông, vì là thành viên của khu vực lớn hơn là Châu Á - Thái Bình Dương nên chúng tôi muốn khu vực ổn định và hòa bình, bảo đảm tự do thông thương, vận chuyển và an ninh khu vực.

GS IAN TOWNSED GAULT (Canada): Các nước không cần phải lo ngại về đường lưỡi bò, vì khi Trung Cộng phê chuẩn CÔNG ƯỚC LUẬT BIỂN của LHQ (UNCLOS) và đường lưỡi bò đó trở nên VÔ GIÁ TRỊ, vì theo công ước chủ quyền quốc gia được tính từ đường cơ sở ven biển vươn ra bao nhiêu hải lý đã được quy định rõ. Hơn nữa, đường lưỡi bò mà Trung Cộng vẽ KHÔNG ĐƯỢC GIỚI LUẬT GIA CÔNG NHẬN. UNCLOS là một văn bản hiện đại. Một khi phê chuẩn có nghĩa là Trung Cộng phải từ bỏ việc đòi hỏi chủ quyền trong đường lưỡi bò.

NAZERY KHALID (Mã Lai): Từ góc độ pháp lý, yêu sách của Trung Cộng không phù hợp với bất kỳ quy định nào của UNCLOS.

TƯỚNG DANIEL SCHAEFFER (Pháp): Trong các bản đồ của Trung Cộng có in đường 9 đoạn nầy và họ luôn bảo vệ những gì mà nước nầy đã yêu sách chủ quyền Biển Đông trong khu vực bao quanh bởi 9 đoạn nầy. Cho đến nay, chánh quyền Trung Cộng chưa bao giờ đưa ra bất kỳ văn bản pháp lý chính thức nào khi tuyên bố chủ quyền của Trung Cộng ở khu vực được khoanh vùng bởi 9 đoạn nầy. Vì thế bản đồ nầy HOÀN TOÀN KHÔNG HỢP LỆ.

GIÁO SƯ JI GUOXING thuộc ĐẠI HỌC JIAOTONG (Thượng Hải) trình bày quan điểm của Trung Cộng diễn ra theo 3 phương hướng:

-Tranh chấp chủ quyền trên các hòn đảo.

-Xác nhận vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa.

-Quyền tự do hàng hải.

Theo GS Ji, Trung Cộng đã nhiều lần khẳng định với các nước trung khu vực rằng: họ sẽ tôn trọng quyền tự do và an toàn hàng hải qua Biển Đông như Nhật, Hàn Quốc và nhất là Hoa Kỳ trước sự gia tăng mạnh mẽ sức mạnh hải quân của Trung Cộng.

Rõ ràng, đây chỉ là chiến thuật “MỘT BƯỚC LÙI HAI BƯỚC TIẾN” trong chiến lược dài hạn của Trung Cộng. Chiến lược đó rất rõ, Trung Cộng không bao giờ từ bỏ mộng làm bá chủ Biển Đông, ban đầu gián tiếp về sau trực tiếp, mặc dù đường lưỡi bò vô giá trị đối với UNCLOS.

HAI TUYẾN PHÒNG THỦ CỦA TRUNG CỘNG TRÊN BIỂN ĐÔNG:

Trung Cộng không che đậy kế hoạch thiết lập hai vòng đai phòng thủ đảo biển, bao gồm toàn bộ Biển Đông và khu vực Đông Nam Á:

VÒNG THỨ NHẤT: Chạy từ Đài Loan qua quần đảo Trường Sa tới Singapore ở cuối bán đảo Malaysia, trong đó có các đảo nhỏ thuộc Nhật Bản, Okinawa, Philippines và Brunei. Bắc Kinh nói sẽ giành quyền kiểm soát vào năm 2010 (gần rồi, nhắm làm nổi không hay chỉ đánh võ mồm?)

VÒNG THỨ HAI: mở rộng đến tận Australia. Bắc Kinh nói sẽ giành quyền kiểm soát vào năm 2040. (liệu chế độ Cộng sản Trung Hoa có còn tồn tại đến năm 2040 để thực hiện tham vọng nầy?)

Theo Trương Thiệu Trung, - Giám đốc cơ quan Giáo dục Khoa học và Kỷ thuật Quân Sự thuộc Học viện Quốc Phòng - phát biểu rằng: 

ĐÔNG NAM Á:  Philippines, vịnh Cam Ranh của Việt Nam và eo biển Malacca đi qua Singapore tạo thành một tam giác chiến lược và các quốc gia nằm trong phòng thủ thứ nhất mang ý nghĩa địa lý chánh trị quan trọng vì eo biển Malacca ảnh hưởng đến sự sống còn và phát triển của Trung Cộng.

ĐÔNG BẮC Á: bao gồm  Đài Loan, Nhật Bản và Nam Hàn cũng không kém phần quan trọng. Cả hai tam giác chiến lược nầy đều chế ngự cửa ngõ ra vào Thái Bình Dương và là địa bàn quan tâm chủ chốt của Hoa Kỳ. Cùng với Nhật Bản luôn coi Thái Bình Dương là sân chơi riêng của họ và không muốn thấy Trung Cộng vươn ra khỏi vòng đai phòng thủ thứ nhất.

GS Trương nhận định rằng: Quan hệ Hoa Kỳ và Trung Quốc tuy phát triển mạnh và tích cực trong các lĩnh vực chánh trị, kinh tế, ngoại giao, nhưng trong lãnh vực quân sự, Hoa Kỳ không hề thay đổi lập trường. Sự ganh đua giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc về quân sự vẫn còn đó.

Tóm lại, Hoa kỳ tin chắc rằng một số dữ kiện về khả năng quân sự, những vũ khí mới hiện đại... của Trung Cộng được thổi phồng lên trở thành con “ngáo ộp” để hù dọa các nước nhược tiểu trong khu vực Đông Nam Á đặc biệt đối với VN. Với chánh trị người ta không thể quên thủ đoạn nầy: “Deception is a major weapon of the enemy” (Lừa dối là vũ khí chính yếu của địch). Chính Hoa Kỳ đã bị một cú lừa ngoạn mục của Liên Xô trước đây:

Năm 1952, Liên Xô thao diễn quân đội, mời các đại biểu Tây Phương đến dự. Liên Xô cho trình diễn loại oanh tạc cơ khổng lồ BISONS. Lúc đó, Liên Xô chỉ có 9 chiếc, nhưng cho làm giả tới 50 chiếc và dùng gián điệp bắn tin là sang năm 1954 là LX sẽ có tới 500 chiếc BISONS. Hoa Kỳ phát hoảng, Quốc Hội bàn cãi đả kích chánh phủ. Vì vậy, chánh phủ Hoa Kỳ vội vàng cho cấp tốc sản xuất loại oanh tạc cơ chiến lược khổng lồ B52 đã sử dụng trong chiến tranh Việt Nam trước đây. Sau khi biết Hoa Kỳ bị mắc lừa. Liên Xô bỏ kế hoạch sản xuất Bisons, dồn mọi nổ lực vào việc nghiên cứu hỏa tiển không gian. Vì vậy, năm 1961. Liên Xô đã phóng thành công phi thuyền VOSTOK 1, đưa phi hành gia YURI GAGARIN  lên quỷ đạo trái đất trước Hoa Kỳ.

BÀI HỌC VỀ TINH THẦN DÂN TỘC CỦA INDONESIA:

Chỉ một tuần, trước khi Hạ viện Indonesia sửa đổi “LUẬT THỦY SẢN” cho phép tàu tuần tra khai hỏa và đánh chìm các tàu đánh cá nước ngoài, đánh bắt hải sản trái phép trong vùng biển của Indonesia. Tàu hải quân Indonesia đã nã đạn vào một tàu đánh cá của TRUNG CỘNG, gây tử thương cho một thủy thủ và 2 người khác trên tàu bị thương. Trước đó, chánh phủ Indonesia cũng đã bắt giữ 8 tàu đánh cá và 75 ngư dân, khiến cho bọn CS Bắc Kinh phải chánh thức lên tiếng, đòi trả tự do cho những ngư dân nầy. Phía Indonesia khẳng định các tàu đánh cá nầy hoạt động trong khu vực ĐẶC QUYỀN KINH TẾ của Indonesia trên Biển Đông. Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung Cộng lên tiếng rằng: “Chúng tôi không hài lòng với chánh quyền Indonesia và đòi hỏi chánh quyền Indonesia thả ngay các ngư phủ và trả lại các tàu đánh cá.”

BÀI HỌC VỀ TINH THẦN DÂN TỘC CỦA PHILIPPINES:

Ngay sau khi Trung Cộng tự ý ra lệnh cấm đánh bắt cá ngay trong vùng lãnh hải của Việt Nam trong thời điểm từ 16/5 đến 1/8/2009 vừa qua đã khiến cho ngư dân vùng biển VN ở Khánh Hòa, Quảng Nam, Phú Yên vô cùng phẩn nộ, nhất là khi Trung Cộng bác bỏ đề nghị của VN van xin Trung Cộng bãi bỏ lệnh cấm đánh bắt cá hàng năm. Nhưng, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Trung Cộng, tên Tần Cương còn ngang ngược tuyên bố đây là vấn đề “KHÔNG THỂ TRANH CÃI”.

Cách đây 10 năm, đối với Philippines, Trung Cộng cũng ra lệnh cấm ngư dân Philippines đánh bắt cá trên Biển Đông trong vòng 2 tháng. Và ngay lập tức, chánh phủ Philippines phản ứng quyết liệt rằng: “Lệnh cấm nầy của Trung Cộng hoàn toàn không có hiệu lực đối với ngư dân Philippines”. Bộ Trưởng Quốc Phòng Philippines lúc đó, cũng đã nhấn mạnh rằng: “Chúng tôi đánh bắt cá trong vùng lãnh hải của chúng tôi. Họ (Trung Cộng) mới chính là người xâm phạm lãnh hải của chúng tôi.” Trong quá trình lịch sử, Hải Quân Philippines cũng có nhiều thành tích trong việc đánh đuổi tàu đánh cá Trung Cộng ra khỏi vùng Đặc Quyền Kinh Tế của Philippines.

Tinh thần dân tộc của Indonesia và Philippines là những nước có nền Tự Do - Dân Chủ cao, đã động viên được lòng yêu nước vô bờ bến của cả dân tộc, quyết tâm bảo vệ chủ quyền quốc gia, làm tham vọng bành trướng, bá quyền Biển Đông của Trung Cộng phải chùn bước. Thật đáng khâm phục! Mong rằng, đây cũng là những bài học khôn, rất đáng giá cho bọn CS Hà Nội suy ngẫm...     
Một dân tộc chỉ có sinh mệnh chính trị thật sự, khi nào tự nó với cái nhu yếu sống còn mà nhận thức ai là kẻ thù, tùy theo tình trạng thực tiễn mà nó phải đương đầu....Nếu dân tộc ấy phải chấp nhận kẻ thù do một thế lực ngoại bang chỉ định, để chiến đấu hay không chiến đấu, thì dân tộc ấy không còn là một dân tộc còn quyền tự do chính trị nữa, nó đã bị cuốn hút vào một hệ thống chính trị khác rồi.

Carl Schmitt

THỜI THẾ MỚI, PHƯƠNG PHÁP ĐẤU TRANH MỚI ĐỂ BẢO VỆ TỔ QUỐC:

Tại Việt Nam hiện nay, phong trào vận động quần chúng thay hình đổi dạng từ “Vận động Tôn Giáo”, kết hợp với phong trào “Vận động Dân Oan khiếu kiện”, biến thành phong trào “Vận động người Việt Nam yêu Tổ Quốc” đang trổi dậy mãnh liệt và cuồng nhiệt trong lòng Dân Tộc, đặc biệt ở giới trí thức, sinh viên học sinh trước sự hưng vong của đất nước. Bạo quyền CS Hà Nội suy yếu vì không còn nội lực Dân Tộc, chỉ biết dùng bạo lực đàn áp các phong trào vận động quần chúng. Bạo quyền càng ra sức đàn áp, phong trào càng phất lên dữ dội. Sở dĩ, phong trào vận động quần chúng càng ngày càng lớn mạnh là vì quần chúng muốn thay đổi chế độ XHCN vì nó bóp chết tự do của con người và bần cùng hóa xã hội và nhất là sự bất lực của bọn lảnh đạo CS Hà Nội quá thua thiệt trước sự chèn ép quá đáng của bọn côn đồ, tham lam, hiếu chiến Trung Cộng có nguy cơ mất nước.

Phân tách tình hình chính trị hiện nay tại Việt Nam đã xuất hiện hai thế đấu tranh chánh trị, quan hệ mật thiết và ảnh hưởng lẫn nhau:

TIỂU THỂ CHÁNH TRỊ (micropolitique):

 Là sự kết hợp của khối người Việt Nam yêu nước tại hải ngoại (chớ không yêu XHCN) và các phong trào vận động quần chúng tự phát ở trong nước, đang đấu tranh trực diện quyết liệt với bộ máy đàn áp dã man, tàn bạo của bọn Thái thú CS Hà Nội, đang từng bước bán đứng Tổ quốc cho bọn CS Bắc Kinh, rước voi về dày xéo mả tổ ở Cao Nguyên Trung Phần Việt Nam qua dự án cho Trung Cộng khai thác BAUXITE. Và những cuộc đấu tranh tự phát nầy cũng mong muốn tập đoàn lãnh đạo Hà Nội sớm thức tỉnh, đứng về phía dân tộc để cùng nhau chống giặc ngoại xâm Trung Cộng. Cuộc đấu tranh trực diện của các phong trào quần chúng đối với Đảng và nhà nước CSVN chỉ là tiểu thể chánh trị, có thể giải quyết bằng đường lối hòa bình, tránh đổ máu vô ích chỉ có lợi cho bọn Rợ Hán Cộng.

ĐẠI THỂ CHÁNH TRỊ (macropolitique):

Những người lãnh đạo Đảng CSVN hiện nay không có con đường lựa chọn nào khác hơn là PHẢI ĐỨNG VỀ PHÍA TỔ QUỐC & DÂN TỘC càng sớm càng tốt để làm “Đại Thể Chánh Trị” là tiếp nối sự ngiệp của tổ tiên, chống lại kẻ thù truyền kiếp từ phương Bắc để giữ vững nền ĐỘC LẬP DÂN TỘC và BẢO VỆ SỰ TOÀN VẸN LÃNH THỔ TỔ QUỐC mà tổ tiên chúng ta phải duy trì bằng máu từ thế hệ nầy sang thế hệ khác, hàng hàng lớp lớp người nằm xuống, hàng hàng lớp lớp người đứng lên theo gương tiền nhân ra tiền tuyến giữ nước.

SỐ PHẬN CỦA QĐNDVN VÀ NHỮNG TÊN THÁI THÚ CS HÀ NỘI, TAY SAI CỦA BỌN CS BẮC KINH:

SỐ PHẬN CỦA QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM:

Mỗi chế độ chánh trị đều có quân đội riêng của nó (une armée pour sa politique). Người lính tự vẽ nên chân dung của chế độ. Quân đội Nhân Dân vốn thường tự hào nào là “Thành đồng bảo vệ Tổ Quốc”, “khó khăn nào cũng vượt qua”, “kẻ thù nào cũng đánh thắng”...Có thể nào QĐND có truyền thống tốt đẹp như thế lại tự làm ô uế thanh danh của mình, khi hạ mình đi bằng bốn cẳng như lũ chó săn công an, mật vụ hung dữ, muối mặt làm công cụ cho bọn Thái thú CS Hà Nội dùng để đàn áp dã man và vô cùng tàn bạo đối với nhân dân? Đã đến lúc người lính Quân Đội Nhân Dân phải thức tỉnh, trả lời dứt khoát với chế độ XHCN kinh dị, ngoại lai vong bản rằng: “QĐNDVN LÀ THÀNH ĐỒNG BẢO VỆ TỔ QUỐC, CHỚ KHÔNG PHẢI BẢO VỆ BỌN THÁI THÚ CS HÀ NỘI, MỘT LŨ BƯNG BÔ CHO RỢ HÁN”.

Nếu người lính QĐNDVN không dám đứng lên làm nhiệm vụ đó ngày hôm nay, thì sau nầy, người lính QĐNDVN sẽ trở thành những tên lính xung kích cho Rợ Hán, các bạn sẽ đi mở đường cho chủ nghĩa bành trướng của Tàu Cộng xuống vùng ĐÔNG NAM Á CHÂU. Bọn Cộng Sản Bắc Kinh thâm độc sẽ mượn tay quân đội THÁI LAN, MÃ LAI, NAM DƯƠNG... tiêu diệt các bạn dùm cho chúng, các bạn sẽ chiến đấu đơn độc, không được tiếp vũ khí, quân trang, quân dụng, lương thực... các bạn không chết vì bom đạn của quân đội bản xứ thì cũng chết vì đói lạnh, lúc đó các bạn có hối thì đã muộn. Các bạn sẽ chết bỏ thây xứ người thay cho lính Tàu Cộng, chết càng nhiều càng tốt, bọn Trung Cộng sẽ đem dân Tàu di dân ồ ạt xuống Việt Nam, chiếm tất cả đất đai, nhà cửa, ruộng vườn, tài sản của các bạn. Vợ con của các bạn từ đây sẽ mang họ Địch, họ Tống, họ Tần, họ Hán, họ Tiêu...và sẽ được bọn CS Bắc Kinh đưa vợ con của các bạn vào nhà Thổ lưu động để làm hộ lý cho quân đội viễn chinh Trung Cộng sau nầy. Những thiếu nữ VN còn xuân sắc sẽ bị ép buộc lấy dân Tàu để lai giống; nếu không, sẽ bị triệt sản để hạn chế sinh sản. Cũng giống như dân Tây Tạng, Tân Cương, người dân Việt Nam sẽ trở thành dân tộc thiểu số ngay trên quê hương của chính mình.

SỐ PHẬN CỦA BỌN THÁI THÚ CS HÀ NỘI:

Số phận của bọn THÁI THÚ CS HÀ NỘI như Đổ Mười, Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu, Phan văn Khải, Nông Đức Mạnh, Triết, Dũng, Trọng, Rứa... thì sao? Bọn CS Bắc Kinh có để yên cho quí vị sống an hưởng tuổi già, sống vinh hoa, phú quý trong các biệt thự nguy nga tráng lệ hay không? Câu trả lời khẳng định nhất là KHÔNG. Ngay sau khi quân Trung Cộng tiến chiếm được Hà Nội, gia đình vợ con của quý vị sẽ trở thành con tin, áp lực quý vị đem tất cả hiện kim và hiện vật mà quý vị đã bốc lột,  vơ vét được của nhân dân Việt Nam giao nạp cho bọn CS Bắc Kinh để chuộc mạng: “CỦA THIÊN TRẢ ĐỊA”

Tôi muốn nhắc độc chiêu nầy của người Trung Hoa để quí vị để thức tỉnh. Đó là chiêu “QUÁ KIỀU TRỪU BẢN” nghĩa đen của nó là “QUA CẦU RỒI PHÁ CẦU”. Số phận của quý vị đã được bọn lãnh đạo CS Bắc Kinh an bài qua “12 CHỮ VÀNG” từ khuya rồi, mà quý vị có hay biết con mẹ gì đâu: “PHI ĐIỂU TẬN LƯƠNG CUNG TÀNG, GIẢO THỎ TỬ CẨU PHANH THÂY” (chim chết cất cung, thỏ chết giết chó). Vã lại, dưới tầm mắt của bọn Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, quý vị chẳng qua là những tên ngu ngốc PHẢN QUỐC, MÃI QUỐC CẦU VINH, họ chỉ dùng quý vị trong một giai đoạn nhất định nào đó thôi, giống như xài một lũ chó săn trong một mùa săn thú, thì làm sao chúng nó tin dùng được chứ? Uổng sát công thần hầu như là một thứ định luật chính trị tàn nhẫn trong lịch sử cổ kim Trung Hoa. Khi mùa săn đã qua, lũ chó săn sẽ bị phanh thây trước để khỏi phải nuôi dưỡng tốn cơm, đôi khi nó còn phản chủ, cắn lại mình.

Ngay từ đầu, Phạm Lãi đã nhìn thấu ruột gan của Việt vương Câu Tiễn. Vì vậy, khi thành công, Phạm Lãi phải từ quan, tìm cách trốn, đổi tên họ, ngao du ngũ hồ mới sống được đến già. Đường Thái Tôn tuy được dân Trung Hoa tôn vinh là vị minh quân, nhưng cũng là tay sát thủ công thần nhiều nhất.

Lưu Bang nổi danh trong lịch sử là người sử dụng chiêu “Quá Kiều Trừu Bản” nhiều nhất. Lúc còn là một tên đình trưởng tầm thường, chuyên đi ăn trộm gà làm kế sinh nhai. Nhưng, đến lấy được thiên hạ, dựng nên cơ nghiệp rồi thì người thứ nhất được lôi ra chém đầu là Hàn Tín, lần lượt đến Bành Việt, Anh Bố. Còn Tiêu Hà, Phàn Khoái, Trần Hi thì bị tống vào ngục chết rũ trong tù. Chỉ có Trương Lương là thức thời, nhanh chân bỏ lên núi tu tiên nên thoát nạn.

Trong lịch sử Trung Hoa cận đại, Mao Trạch Đông chưa bao giờ chỉ huy một mặt trận nào cho ra hồn. Những danh tướng như Cao Cương (người sáng lập chiến khu Thiểm Bắc chống với quân Tưởng) Chu Đức, Lâm Bưu, Bành Hoành, Trần Văn, Dương Thượng Côn, La Vinh Hoàng, Bành Đức Hoài (người sáng tạo chiến thuật BIỂN NGƯỜI trong những trận đánh với quân đội Hoa Kỳ tại mặt trận Triều Tiên) đều bị Mao giết sạch, chết thê thảm. Xin kể vài trường hợp điển hình:

•        Ngày 12/11/1969 lúc 6 giờ sáng. LƯU THIẾU KỲ - nguyên Chủ tịch nước CHND Trung Hoa - chết tại nhà lao Khai Phong, tỉnh Hải Nam. Lưu Thiếu Kỳ sống trong nhà lao nầy, hàng ngày bò lết đến khung cửa sắt nhà giam mà nhận một nắm cơm trộn bột mì cứng ngắt, vì hai chân bị nhóm Hồng Vệ Binh đánh gãy lìa từ lâu, bị ung thối có giòi, còn cánh tay mặt bị bẻ lọi lúc Hồng Vệ Binh hỏi cung tại nhà riêng ở Trung Nam Hải, sát bên nhà Mao trong khu vực của các lãnh tụ Đảng CS Trung Hoa.

Trước đó, ngày 18/7/1967. Toàn thể gia đình của Lưu Thiếu Kỳ bị cúp điện nước, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Không ai được đi chợ mua thực phẩm vì nhóm cảnh vệ ngăn cản, nên gia đình Lưu Thiếu Kỳ rất cùng quẫn. Toàn thể gia đình 16 người phải đi múc từng gáo nước dơ bẩn trong những cống rãnh quanh tư dinh mà đem về uống và nấu ăn. Có 4 nhân viên nhà bếp phải tự tử chết.

•        Ngày 18/3/1966, Đại Tướng LA THỤY KHANH - nguyên Tổng Tham Mưu Trưởng QĐCHND Trung Hoa - nhân lúc giữa đêm khuya, ông nhảy từ tầng lầu cao nhất của trại giam để tự tử, nhưng không chết, chỉ bị gãy lìa xương đùi trái, được đưa vào bệnh viện, rồi bị cưa đứt luôn. Đại Tướng La Thụy Khanh bị tàn phế và cấp trên không cho dùng nạng của bệnh viện. Nên ông ta phải dùng một cành cây gãy, lượm được gần cầu tiêu làm gậy chống. Vì vết thương đã bắt đầu mọc xương nhọn đâm vào da thịt. Hàng đêm, Đại tướng La Thụy Khanh la hét vì vết thương hành, những tiếng thét kinh người, dựng tóc gáy. Rồi 7 tuần lễ sau đó, nhóm Hồng Vệ Binh nhét ông vào cái rọ heo, kéo ông ra vận động trường đấu tố. La Thụy Khanh chết vài giờ sau đó, chung quanh cái rọ dán toàn giấy đỏ: “ĐỒ PHẢN QUỐC”.

•        Còn Bành Đức Hoài, người gầy dựng cho Mao Trạch Đông thành một thánh nhân như viết lại lịch sử cho Mao. Lâm Bưu bị truy sát, trên con đường trốn chạy khỏi Tân Cương, phi cơ chở họ Lâm bị bắn hạ và toàn quốc được tuyên truyền, xem họ Lâm là tên phản bội lại Mao Trạch Đông.

Đây cũng là số phận mà bọn lãnh đạo CS Bắc Kinh sẽ dành cho bọn Thái thú CS Hà Nội Mạnh, Triết, Dũng, Trọng, Rứa... để làm tấm gương soi trong nội bộ Đảng CS Trung Hoa: tội “PHẢN QUỐC” sẽ bị trừng trị như thế đó và cái chết thê thảm của quý vị sẽ để xoa dịu nhất thời lòng căm phẩn của dân Việt Nam đối với Đảng và nhà nước CSVN. Bản chất của những tên lãnh đạo Trung Nam Hải vô cùng xảo quyệt và thâm độc, đã đặt quý vị lãnh đạo Đảng CS Hà Nội trong cái thế “CỠI LƯNG CỌP”, tấn thoái lưỡng nan, để dễ điều khiển quý vị như đã từng điều khiển tên HCM trước đây.

Xin kể lại một câu chuyện của Trang Tử để cho quý vị lãnh đạo CS Hà Nội sớm tỉnh ngộ, trước khi quá muộn:

“Có một con heo sắp bị đem đi tế thần, nó sợ quá kêu la ầm ỷ. Người phụ trách việc tế lễ dỗ ngọt nó rằng: “Heo ơi, mày không có gì phải lo lắng kêu la ầm ỷ thế kia. Tao đưa mầy về đây để vỗ béo, mặc sức ăn uống no nê. Trước khi đem mầy đi tế thần, tao  tắm rửa mầy sạch sẽ, mặc cho mầy thứ áo màu sặc sỡ, cắm lên tai mầy hai bông hoa, rồi đặt lên mầy lên bàn sơn son thếp vàng để bốn người kính cẩn khiêng đi.” Con heo bùi tay, khoái quá, ve vẫy cái đuôi vào máng ăn no nê, rồi quay ra ngủ không kêu rên gì nữa.”

Những tên lãnh đạo Trung Nam Hải thừa biết rằng, bọn lãnh đạo CS Hà Nội đang trong thế cùng lực kiệt vì không tạo được sự đoàn kết dân tộc, thống nhất quốc gia, khi mà hệ thống tham nhũng đã trở thành quốc sách, vững chắc như thành đồng từ thượng tầng kiến trúc đến hạ tầng cơ sở. Những tên lãnh đạo chóp bu như Mười, Anh, Phiêu, Khải, Lương, Mạnh, Triết và nhất là Dũng trở thành những tên “tỷ phú đô la”.

Nắm được nhược điểm của bọn cầm quyền Hà Nội phải dựa vào bọn lãnh đạo CS Bắc Kinh để duy quyền lực nên họ được đằng chân lân đằng đầu, đặt bọn CS Hà Nội trước hai đường phải lựa chọn:

•        Theo TRUNG CỘNG: Nước Việt Nam sẽ mất, Đảng CSVN sẽ còn.

•        Theo HOA KỲ: Nước Việt Nam sẽ còn, nhưng Đảng CSVN sẽ mất.

Với quan niệm sai lầm chiến lược đó, nên bọn CS Hà Nội hăm hở đã dứt khoát lựa chọn con đường thứ nhất, đặt quyền lợi Đảng CSVN lên trên quyền lợi Tổ Quốc và Dân Tộc, bán nước cầu vinh để bám lấy quyền lực thống trị, hầu bảo vệ tài sản kết sù lên đến hằng chục tỷ Mỹ kim. Đảng CSVN không ngần ngại hiến đất, dâng biển cho Trung Cộng.

Những tên lãnh đạo Trung Nam Hải ranh ma tiên đoán rằng:

Phát xuất từ những nguyên nhân tồi tệ của chế độ XHCNVN kinh dị hiện nay, khi mà giai cấp công nông dân bị bốc lột tàn tệ bởi chế độ độc tài, độc Đảng hà khắc với luật lệ rừng rú. Chế độ đương thời không đáp ứng được với nguyện vọng của người dân, những thứ tự do căn bản như: tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do đi lại...nhất là khi quần chúng không được chánh quyền thỏa mãn những dục cầu căn bản như được cơm no, áo ấm, con cái được học hành...tức nước sẽ vỡ bờ. Một cuộc CÁCH MẠNG XÃ HỘI (la révolution social) chắc chắn sẽ nổ ra, nó sẽ tấn công thẳng vào những cơ cấu xã hội đó, đã gây biết bao nhiêu tệ đoan làm ung thối xã hội do bạo quyền CS gây nên. Và cuộc cách mạng nầy sẽ được toàn dân hưỡng ứng.

Chừng đó, QĐNDVN sẽ hành động như Quân đội ROMANIA, đứng về phía nhân dân, quay súng chống lại chế độ của tên độc tài khét tiếng NICOLAE CEAUSESCU. Sau 24 năm cầm quyền, Ceausescu bị cáo buộc đã thảm sát hơn 60.000 người dân. Ngày lễ Giáng sinh năm 1989, vợ chồng nhà độc tài Ceausescu và Elena bị xử tử bởi một tiểu đội hành quyết để đền tội ác.

Khi một cuộc mạng xã hội bùng nổ, chắc chắn bọn Thái thú CS Hà Nội sẽ hành động như tên phản thần NGÔ TAM QUẾ đời nhà Minh, dẫn quân Mãn Thanh do Đa Nhỉ Cổn lãnh đạo vào Trung Nguyên để diệt Lý Tự Thành. Nhưng, sau khi Lý Tự Thành thua trận, bỏ chạy trốn. Đa Nhỉ Cổn thừa thế chiếm luôn giang sơn xã tắc Trung Hoa đều lọt vào tay giống Mãn Thanh. Lịch sử sẽ tái diễn tại Việt Nam, bọn CS Bắc Kinh sẽ thừa cơ hội nầy, xua quân Trung Cộng tràn qua biên giới thì Việt Nam sẽ mất chủ quyền và số phận của bọn Thái thú CS Hà Nội kể như đã được an bài qua 12 CHỮ VÀNG như tôi đã trình bày.

ĐẢNG CSVN PHẢI ĐỨNG VỀ PHÍA TỔ QUỐC & DÂN TỘC VÀ TÌM LIÊN MINH CHIẾN LƯỢC ĐỂ TỒN TẠI:

Nhân đọc bài CHIẾN LƯỢC DÀI HẠN CỦA TRUNG CỘNG của GS VLADIMIR KOLOTOV nói chuyện với BBC từ Đại Học Quốc Gia St. Petersburg vào tháng 5/2009. Ông nói rằng: “...Nhưng bây giờ là thời đại toàn cầu hóa, Việt Nam có thể tìm liên minh, vấn đề là tìm ai. Giữa Mỹ và Trung Cộng, cả hai đều nói là “bạn” của Việt Nam. Theo Trung Cộng thì mất chủ quyền, theo Mỹ cũng thế. (nếu theo Nga thì sẽ OK?)

Tôi hoàn toàn không đồng ý với quan điểm của GS Vladimir Kolotov vì theo quan điểm của tôi:

•        Theo TRUNG CỘNG: nước VIỆT NAM sẽ mất. ĐẢNG CSVN sẽ mất mà tánh mạng của những tên Thái thú CS Hà Nội hiện nay, chưa chắc sống còn.

•        Liên minh với HOA KỲ: Nước VIỆT NAM còn. ĐẢNG CSVN sẽ còn tồn tại.

Tôi nói điều nầy có vẻ hơi trái khuáy. Tại sao liên minh với Hoa Kỳ và các nước thuộc khu vực ĐNÁ thì nước Việt Nam còn và Đảng CSVN sẽ còn tồn tại trong lịch sử như một đảng chánh trị, ít ra trong thời điểm nầy. Kinh nghiệm đó đã xảy ra tại Hungary:

Trước sự đấu tranh kiên trì và quyết liệt của các tầng lớp trí thức, sinh viên học sinh, công nhân, nông dân khiến Đảng CS Hungary từng bước thối lui, từng bước nhượng bộ. Ngày 20/8/1988, nhân kỷ niệm ngày lập quốc, Đảng CS Hungary đã phải chấp nhận phục hồi danh dự cho những người bị kết án trong cuộc nổi dậy năm 1956.

Ngày 3/5/1989, chánh quyền cắt điện hàng rào thép trên biên giới giữa Hung và Áo. Năm ngày sau, trùm CS là DÁKÁR bị loại ra khỏi Trung ương Đảng. Cũng trong tháng 6 năm đó, nhân dân Hungary đã giật sập bức tượng Lenine, tiêu biểu cho chế độ CS tại Budapest. Hành động thức thời của đảng CS Hungary là vào ngày 7/9/1989, Đảng CS Hungary đã từ bỏ vai trò độc quyền lãnh đạo, đồng thời giải tán để trở thành Đảng Xã Hội Hungary, chỉ BIẾN THỂ nhưng không GIẢI THỂ.

Tháng 10 năm đó, sau khi giải tán các lực lượng dân, quân tự vệ của đảng, ông MÁTYÁS SZROS được cử làm Tổng Thống lâm thời và tuyên bố CỘNG HÒA HUNGARY ra đời. Đương nhiên, thành quả cách mạng phần lớn là do sự đấu tranh của nhân dân Hungary, nhưng cũng phải kể đến vai trò rất quan trọng của những thành phần yêu nước trong Đảng CS Hungary đang cầm quyền tại đất nước nầy ĐÃ KHÔNG YÊU CẦU SỰ CAN THIỆP CỦA ĐẾ QUỐC LIÊN XÔ VÀO NỘI BỘ HUNGARY lúc bấy giờ.

Bài học Hungary là bài học vô giá để giới lãnh đạo Đảng CS Hà Nội thức tỉnh. Chỉ có một con đường hạ cánh an toàn là ĐỨNG VỀ PHÍA TỔ QUỐC VÀ NHÂN DÂN VIỆT NAM cùng đoàn kết làm ĐẠI THỂ CHÁNH TRỊ lo chống giặc Rợ Hán Cộng. Còn theo HOA KỲ, NHẬT BẢN, ẤN ĐỘ...chỉ là giải pháp tạm thời. Lời dạy của cụ PHAN vẫn còn vang vọng trong tâm thức chúng ta: “VỌNG NGOẠI TẮT TỬ”.

Trước khi tạm chấm dứt bài nầy, xin kể lại một câu chuyện cổ của MẠNH TỬ để thay cho lời kết và để quý vị trong giới lãnh đạo Đảng CSVN suy ngẫm:

VĂN CÔNG nước TỀ hỏi thầy MẠNH TỬ rằng:

- “Nước ĐẰNG ta là nước nhỏ, ở vào khoảng giữa TỀ và SỞ  là hai nước lớn. Kể phận thì phải chiều cả hai nước. Nhưng, kể sức thì không thể chiều được cả hai. Chiều nước Tề chăng? Chiều nước Sở chăng? Ta thực không biết nên nương tựa vào nước nào cho nước ta được yên nhà. Thầy tính hộ cho ta.”

Thầy Mạnh Tử thưa:

- “Phàm mà cứ trông cây vào người thì không thể chắc được. Chiều Tề thì Sở giận. Chiều Sở thì Tề giận; mưu ấy tôi không nghĩ kịp. Xin nói chỉ một cách là TỰ GIỮ LẤY NƯỚC, đào hào cho sâu, đắp thành cho cao, cai trị một cách CỐ KẾT LÒNG DÂN để cùng DÂN giữ nước. Hoặc như có biến cố gì xảy ra, vua liều chết để giữ nước thì chắc dân cũng liều chết để giữ nước, không thể bỏ vua. Thế là dùng cái LÒNG DÂN để giữ lấy nước. TỰ CƯỜNG mà lo toan lấy việc nước. Còn chiều Tề hay Sở thì tôi không thể quyết được.
7.
“Hãy cho đi! Hãy nhường tất cả đi! Rồi bạn sẽ dành được tủi nhục, nghèo đói và làm tên nộ lệ khốn khổ nhất.”

Nhà thơ VOLOSHIN

SÁCH LƯỢC BẢO VỆ BIỂN ĐÔNG CỦA ÔNG LƯU VĂN LỢI: ...

Bài viết trên báo Tuần Việt Nam, đăng ngày 8/ 9/ 2009 với tựa đề: “Dân tộc hóa cuộc đấu tranh giữ chủ quyền biển đảo” của Hoàng Phương. Ông Lưu Văn lợi - nguyên Trưởng ban Biên Giới thuộc Hội Đồng Bộ Trưởng - phát biểu rằng: “Cuộc tranh chấp về Hoàng Sa - Trường Sa chỉ có thể giải quyết trên cơ sở DÂN TỘC HÓA cuộc đấu tranh và QUỐC TẾ HÓA vấn đề tranh chấp”.
Như vậy, lời phát biểu của ông Lưu văn Lợi đang trở thành một sách lược chánh thức của Việt Nam về biển Đông. Sách lược nầy, tạm coi là sách lược “LƯU VĂN LỢI” gồm hai bước song song là:

•        Dân tộc hóa cuộc đấu tranh.

•        Quốc tế hóa vấn đề tranh chấp.

QUỐC TẾ HÓA VẤN ĐỀ TRANH CHẤP:

Theo báo chí trong nước, nồng cốt của dự luật nầy được tổ chức thành các đơn vị gồm dân quân tự vệ cơ động, dân quân tự vệ tại chỗ, dân quân tự vệ binh chủng và cuối cùng mới đi đến tự vệ biển. Nhưng, đại biểu Nguyễn Đăng Trừng kiến nghị sắp xếp lại thứ tự, phải đưa dân quân tự vệ biển lên vị trí đầu tiên trong lực lượng dân quân tự vệ nồng cốt.

Theo đa số Đại Biểu Quốc Hội đều tán thành việc, nâng pháp lệnh về dân quân tự vệ lên thành luật và “Dự Án Luật” sẽ được Quốc Hội biểu quyết thông qua vào ngày 23/11/ 2009. Quốc Hội đề nghị tăng ngân sách cho BQP.
Vì thế, các cấp lãnh đạo Đảng CS Hà Nội đã lần lượt đi du thuyết các cường quốc trên thế giới để mua sắm vũ khí và tìm thế liên minh chiến lược để chuẩn bị chống chủ nghĩa bành trướng, bá quyền Trung Cộng tại biển Đông?
•        Đại Tướng Phùng Quang Thanh - Bộ Trưởng BQP - sang Hoa Kỳ và Pháp từ ngày 10 đến 20/12/2009 để thương lượng mua vũ khí. Tại Hoa kỳ, Tướng Thanh tiếp xúc với TNS Webb và McCain và Bộ Trưởng QP Robert Gates cùng ngày. Sau cuộc viếng thăm Hoa Kỳ, Tướng Thanh tuyên bố tại quốc nội rằng: “Chánh sách ngoại giao và quốc phòng Việt Nam vẫn là độc lập, đa diện, do đó đã tạo ra việc bình thường hóa tương quan giữa Việt Nam và Hoa Kỳ và đẩy mạnh liên hệ kinh tế song phương.”  Và Phó Đô Đốc Jeffrey Wieringa - Chủ tịch Cơ Quan An Ninh Quốc Phòng Hoa Kỳ - đang duyệt xét kế hoạch bán võ khí cho VN và những cơ phận rời để tân trang lại kho vũ khí cũ của QLVNCH bỏ lại sau ngày 30/4/ 1975 như thiết vận xa, trực thăng, phản lực F5...
Tại Pháp, Tướng Thanh ký thỏa hiệp “Hợp tác Quốc Phòng” với Bộ Trưởng Herve Morin. Trong đó, Pháp sẽ giúp VN đào tạo cán bộ ngành Quân Y, bán cho VN phi cơ vận tải quân sự, một số thiết bị thuộc công nghệ quốc phòng và đặc biệt là loại trực thăng võ trang tấn công hiệu “Tiger” do Pháp sản xuất liên doanh với Đức, giá di động từ 35 đến 39 triệu USD một chiếc tùy theo trang bị, hiện được quân đội Pháp xử dụng ở chiến trường Afghanistan. 
•        Thượng tướng Nguyễn Huy Hiệu - Thứ trưởng BQP - sang Nam Hàn thăm viếng xưởng đóng tàu Daewoo và công ty sản xuất trang bị điện tử quốc phòng LIG Next1.

•        Thủ tướng VC Nguyễn Tấn Dũng sang Nga vào ngày 15 và 16/ 12/ 2009 đã ký hợp đồng trị giá 1,8 tỷ USD bao gồm việc đóng 6 tàu ngầm KILO chạy bằng dầu Diesel ít gây tiếng ồn nhất và có trang bị hỏa tiễn Club S hiện đại và các khóa huấn luyện cho thủy thủ đoàn. Xưởng đóng tàu Admiralteiskiye Verfi tại St Peterburg sẽ thực hiện hợp đồng, mỗi năm giao cho VN một chiếc và sẽ hoàn tất hợp đồng vào năm 2015.
Mua 8 chiếc chiến đấu cơ Sukhoi Su - 30MK2 trị giá 600 triệu USD và một số trực thăng Mi 17 và các loại vũ khí khác trị giá 400 triệu USD.
Ngoài ra, Dũng còn nhờ Nga xây dựng nhà máy điện hạt nhân đầu tiên tại Ninh Thuận đã được Quốc Hội bù nhìn thông qua vào tháng 10/2009.
•        Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết sang Ý, Spain và Slovakia.
•        Tổng Bí Thư Đảng Nông Đức Mạnh sang Campuchia.
VIỆT NAM CÓ THỰC SỰ THAY ĐỔI CHIẾN LƯỢC QUỐC PHÒNG ĐỂ CHỐNG TRUNG CỘNG?
Theo quan điểm của giáo sư CARLYLE THAYER - chuyên gia nghiên cứu Việt Nam của Học viện Quốc Phòng Úc Châu - có nhận định về quan hệ quốc phòng của Việt Nam với các nước như sau:
•        Ngân sách quốc phòng của Việt Nam cho tới năm 2010 vẫn còn quá khiêm nhượng để có thể mua tàu ngầm và chiến đấu cơ của Nga, cũng như từ Pháp và Hoa Kỳ.
•        Nếu Việt Nam có được số vũ khí nầy thì tiếng nói của Việt Nam trong các vùng  biển đang tranh chấp tại Biển Đông sẽ có trọng lượng hơn.
Một vài quan điểm khác: nếu chiến tranh Biển Đông giữa Việt Nam và Trung Cộng bùng nổ. Với số tàu ngầm, chiến đấu cơ, phi cơ trực thăng “Tiger”... mua được của Nga, Mỹ, Pháp liệu có thể chống được với lực lượng hải quân hùng hậu của Trung Cộng hay không? Ai cũng biết là Việt Nam không phải là địch thủ của Trung Cộng, ngoại trừ Hoa Kỳ và đồng minh.
Một cách nhìn khác, cho đây là việc bình thường để thay thế kho vũ khí cũ kỹ đã lỗi thời, để bắt kịp tốc độ chạy đua vũ trang của toàn vùng Đông Nam Á. Và nó chỉ nhằm ngăn cản hoặc có tánh cách răn đe, chứ chưa sẵn sàng cho một cuộc chiến tranh thực sự vì phải cần nhiều thời gian để huấn luyện các chuyên viên kỷ thuật.
Nhưng, theo cách nhìn của riêng tôi, thì diễn tiến của sự việc nầy đều do bọn CS Bắc Kinh dàn dựng và đạo diễn cả. Việt Nam mua số vũ khí nầy để làm gì? Chắc chắn là không phải dùng để bảo vệ Biển Đông mà nhằm vào những mục tiêu sau đây:
•        Trấn an một số sĩ quan cao cấp lão thành và thành phần sĩ quan trẻ trong QĐND còn có tinh thần dân tộc, bất mãn trước sự khiếp nhược của bọn CS Hà Nội đi bằng đầu gối trước hành động hiếu chiến, lưu manh, côn đồ quá đáng của bọn lãnh tụ Trung Nam Hải ở Biển Đông như: ngang ngược cấm đánh bắt cá, bắn giết bừa bãi, đụng chìm các tàu đánh cá đang hoạt động trong vùng lãnh hải của VN, bắt cóc ngư dân đòi tiền chuộc giống như bọn hải tặc Somalia. Xem thường chủ quyền lãnh hải của VN, ngang nhiên thăm dò và khai thác các tài nguyên về dầu khí trên thềm lục địa của VN...
•        Xoa dịu làn sóng căm phẫn của nhân dân trong nước và hải ngoại, đặc biệt là trong giới trí thức, sinh viên học sinh yêu nước.
Trước khi các tên Thái thú CS Hà Nội được bọn CS Bắc Kinh cấp giấy phép đi du thuyết và mua vũ khí chiến lược tại Hoa Kỳ, Nga, Pháp... Bọn Thái thú CS Hà Nội cho trình diễn màn công bố BẠCH THƯ QUỐC PHÒNG 2010 đúng vào dịp lễ kỷ niệm thứ 65 ngày thành lập QĐND.
Có thể nói, tất cả bi kịch đã và đang xảy ra tại Biển Đông đều do bọn CS Bắc Kinh dàn dựng với sự đồng lõa của bọn Thái thú CS Hà Nội để cho các tàu chiến Trung Cộng nổ súng và đâm chìm các tàu đánh cá và tàn sát ngư phủ Việt Nam lên đến hàng trăm vụ, để chuẩn bị cho bọn Thái thú CS có lý do trình diễn sách lược về Biển Đông là “DÂN TỘC HÓA CUỘC ĐẤU TRANH” & “QUỐC TẾ HÓA VẤN ĐỀ TRANH CHẤP”.
Sau màn trình diễn công bố BẠCH THƯ QUỐC PHÒNG 2010 vào ngày 8/ 12/ 2009 tại Hà Nội, bọn Thái thú CS Hà Nội chia nhau đi du thuyết các cường quốc phương Tây nhằm quốc tế hóa vấn đề tranh chấp Biển Đông và mua các vũ khí chiến lược hiện đại để đối phó với chủ nghĩa bành trướng, bá quyền của Trung Cộng.
Nhưng, sự thật không phải vậy: số vũ khí chiến lược hiện mà bọn Thái thú CS Hà Nội đặt mua KHÔNG PHẢI DÙNG ĐỂ BẢO VỆ CHỦ QUYỀN BIỂN ĐÔNG CỦA VIỆT NAM mà làm LỰC LƯỢNG XUNG KÍCH TRÊN BIỂN ĐÔNG CHO TRUNG CỘNG mà mục tiêu chiến lược của nó là PHILIPPINES và IDONESIA.
Việt Nam cũng không phải là tiền đồn chống chủ nghĩa bành trướng, bá quyền của Trung Cộng như bọn Thái thú CS Hà Nội đi rêu rao để đánh lừa dư luận thế giới, đồng bào trong và ngoài nước. Việt Nam trước hay sau vẫn là tiền đồn của Trung Cộng phục vụ cho sách lược “VIỄN GIAO CẬN CÔNG” (gần thì đánh, xa thì thân thiện) của Trung Cộng, từ đó mở rộng chiến tranh xâm lược để bành trướng lãnh hải và lãnh thổ xuống vùng Đông Nam Á Châu.
CÁC QUỐC GIA NẰM TRONG SÁCH LƯỢC VIỄN GIAO CẬN CÔNG CỦA TRUNG CỘNG:
MALAYSIA:

Quan hệ giữa Trung Cộng và Malaysia bị trục trặc vì xung đột quyền lợi giữa hai phía tại khu vực Biển Đông, khi Malaysia tuyên bố chủ quyền tại một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa, trong đó có đảo Layang Layang, gần Sabah tại miền Đông nước nầy. Theo nhận định của tờ Trung Quốc Báo rằng: nguồn lợi dầu mỏ dồi dào của Biển Đông nằm trong tầm quan hệ song phương giữa Trung Cộng và Malaysia. Và nếu vấn đề Biển Đông chưa giải quyết thì sẽ không thể có tình hữu nghị thực sự giữa hai nước.
INDONESIA:
5 năm trước đây, Hồ Cẩm Đào thực hiện chuyến công du quan trọng qua hai nước Philippines và Indonesia vào ngày 26 và 27/ 4/ 2005 và Thủ tướng Ôn Gia bảo qua nước Pakistan và Ấn Độ để lôi kéo hai nước nầy vào trong quỹ đạo của Trung Cộng đã cho thấy mưu đồ của Trung Cộng đang áp dụng sách  lược 3 mũi giáp công: KINH TẾ + CHÍNH TRỊ+ QUÂN SỰ để mở gọng kềm chiến lược từ Bắc Á xuống Đông Nam Á Châu để xác định vị thế của mình trước hai đại kình địch Hoa Kỳ và Nhật Bản tại Á Châu Thái Bình Dương.
Đến Indonesia vào ngày 26/4/2005, Hồ Cẩm Đào được Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono trải thảm đỏ đón tiếp long trọng. Trung Cộng ký 9 thỏa hiệp song phương với Indonesia, đầu tư 10 tỷ USD đầu tư vào các lãnh vực hạ tầng cơ sở và nông nghiệp được Tổng thống Yudhoyono đã vội vàng tâng bốc Hồ Cẩm Đào: “Sự lớn mạnh của Trung Cộng là cơ may phát triển cho Indonesia và các nước trong khu vực Đông Nam Á Châu.”
Họ Hồ phấn khởi, lạc quan tưởng đã nắm được Indonesia, một nước Hồi Giáo đông dân số và nhiều tiềm năng về tài nguyên về dầu hỏa, quặng mỏ chưa khai thác để giải quyết cơn khát năng lượng của Hoa Lục.
PHILIPPINES:

Rời Indonesia, họ Hồ tới Manila được Tổng thống Gloria Arroyo đón tiếp long trọng và được dành cho danh dự đọc đọc diễn văn tại lưỡng viện quốc hội Philippines. Hồ đã ký 14 thỏa hiệp  viện trợ và đầu tư cho Phi phát triển hệ thống hỏa xa và đầu tư khai thác mỏ kền.
Sau những chuyến công du kể trên vào năm 2005, Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo lạc quan, đánh giá cao là thắng lợi đột phá về ba mặt kinh tế, chính trị và quốc phòng đã biến cựu thù Ấn Độ thành thị lớn tiêu thụ hàng hóa thặng dư của Hoa Lục vào thời điểm đó.
Nhưng, những bài học về TINH THẦN DÂN TỘC của  Indonesia và Philippineslà hai nước không nhượng bộ Trung Cộng trong vấn đề tranh chấp chủ quyền lãnh hải trên Biển Đông, nhất là từ khi Indonesia cho sửa đổi LUẬT THỦY SẢN như đã trình bày trước đây, đã làm cho phía Trung Cộng phẫn nộ. Làm thế nào để dạy cho Indonesia và Philippines bài học (như đã từng dạy cho Việt Nam vào năm 1979) mà không làm ảnh hưởng đến QUAN ĐIỂM CỦA HỒ CẨM ĐÀO TRONG THỜI ĐẠI MỚI (Hu Jintao’s Viewpoints about the times) do Zhang Xiaotong – một lý thuyết gia của Hoa Lục – đăng trên tờ Outlook Weekly là cơ quan ngôn luận của Trung Cộng, số cuối tháng 11/ 2009 mà hai quan đểm chính yếu là: “XÂY DỰNG THẾ GIỚI HÀI HÒA” & “CÙNG NHAU PHÁT TRIỂN”.
Vì thế, bọn Trung Nam Hải không thể đích thân ra tay dùng bạo lực để dạy cho Indonesia và Philippines một bài học mà phải dùng đến bọn tay sai Thái thú CS Hà Nội làm thay. Đó là độc chiêu “Tá đao sát nhân”, nghĩa đen của nó là mượn dao giết người.
Trong chánh trị của Trung Hoa có một quy luật rất tàn bạo là “NGHỊCH NGÃ GIẢ VONG” (ai chống ta sẽ phải chết). Thông minh, quỷ quyệt như Tào Tháo chẳng bao giờ đích thân ra tay giết kẻ chống lại mình. Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành. Mượn lòng quân giết Dương Tu rồi giả vờ làm mèo già khóc chuột. Chữ “mượn” không phải đơn giản chỉ mượn dao giết người mà mượn nhiều thứ khác nữa như: Mượn lực lượng người khác để chiếm mục tiêu, mượn cớ, mượn danh nghĩa, mượn khẩu hiệu... xin kể vài trường hợp điển hình:
•        Tên Hồ Chí Minh và Đảng CSVN đã nhìn mục tiêu độc lập quốc gia, chỉ là một chặng đường trên tiến trình vô sản hóa thế giới, do đó tên HCM phải mượn danh nghĩa “Kháng chiến chống thực dân Pháp” rồi đến “Chống Mỹ cứu nước” để hoàn thành mục tiêu tối hậu của Đệ Tam QTCS và Trung Cộng.
•        Lê Duẫn đưa quân sang Kampuchea, phải mượn danh nghĩa làm “Nghĩa vụ Quốc Tế” để nhờ lực lượng Khmer Đỏ tiêu diệt trên 50.000 ngàn cán binh MTGPMNVN để trừ hậu họa sau nầy.
•        Nhưng, cao thủ sử dụng tuyệt chiêu “Tá đao sát nhân” phải là Mao Trạch Đông. Mao mượn tay tên lãnh tụ thất học, ngu ngốc HCM và Đảng CSVN đã hy sinh trên 4 triệu người, xóa sạch nguyên cả thế hế hệ thanh niên Việt Nam trong sách lược “ĐÁNH MỸ ĐẾN NGƯỜI VIỆT NAM CUỐI CÙNG” thay cho  Trung Cộng.
•        Năm Canh Dần 1950, sở dĩ Trung Cộng thôn tính và đặt ách thống trị lên toàn cõi Tây Tạng là nhờ tên gian thần NGABO lấy danh nghĩa quan đại thần do nội các KASHAG phái đi Bắc Kinh thương thuyết. Hắn đã tự ý ký THỎA ƯỚC 17 ĐIỂM của Trung Cộng đưa ra mà không thông báo cho Đức Đạt Lai Lạt Ma. Thỏa ước được công bố ngày 23/5/1951 qua đài phát thanh. Tại Yatung, Đức Đạt Lại Lạt Ma và nội các Kashag bàng hoàng, kết luận: “Từ đây, nhân dân Tây Tạng sẽ trở thành một dân tộc nô lệ dưới ách thống trị của CHND Trung Quốc.” Sau đó, tên đại gian thần Ngabo biến mất khỏi hành tinh. Ngày nay, bọn Thái thú CS Hà Nội đang tái diễn lại tấn tuồng bán nước bỉ ổi của Ngabo! Hãy nhìn kỹ đi, không bao giờ bọn Trung Nam Hải sử dụng bọn “thái thú bản xứ” cai trị các nước thuộc địa đâu. Đừng hòng...
VIỆT NAM:

Trong suốt chiều dài lịch sử Việt Nam. Khi các chế độ phong kiến Trung Hoa xây dựng được một đế chế hùng mạnh, lần nào cũng là vấn đề rất cho Việt Nam. Bây giờ cũng là thời điểm như thế vì Việt Nam nằm trong vị thế “cận công” của kẻ thù phương Bắc; vì thế, lịch sử của dân tộc chúng ta được viết bằng máu, ghi đậm nhiều chiến công oanh liệt và hiển hách của tiền nhân. Sự trổi dậy mạnh mẽ của Trung Cộng là đe dọa trực tiếp cho an ninh cho Việt Nam nói riêng và cả các nước Đông Nam Á Châu nói chung. Sau khi các quốc gia Đông Dương: Việt Nam, Campuchia và Lào đều lần lượt rơi vào quỷ đạo của Trung Cộng. Bọn Trung Nam Hải chưa công khai ra mặt trực tiếp cai trị mà tạm thời thông qua bọn Thái thú bản xứ Mạnh, Triết, Dũng...và Camphuchia Hun Sen.
Trung Cộng toan tính gì khi đưa cựu Thủ tướng Thái LanThaksin Shinawatra - Thái gốc Hẹ - về làm cố vấn kinh tế cho Thủ tướng Campuchia Hun Sen. Cuộc gặp gỡ tay ba mới đây giữa Hun Sen, Thaksin và Nông Đức Mạnh - Việt gốc Tàu - tại Nam Vang, chắc chắn là chuẩn bị lên kế hoạch xăm lăng Thái Lan trong tương lai và người lính QĐNDVN sẽ hợp đồng chiến đấu với QĐ Campuchia làm mũi nhọn xung kích, chết thay cho lính Trung Cộng khi cuộc chiến tranh biên giới nổ ra giữa Thái Lan và Campuchia.
BÀN VỀ SÁCH LƯỢC “DÂN TỘC HÓA CUỘC ĐẤU TRANH” CỦA ÔNG LƯU VĂN LỢI:
Qua báo chí, tôi được biết ông Lưu văn Lợi được nhiều người ở trong nước biết như là một học giả uy tín và là một nhà ngoại giao có kinh nghiệm. Vì vậy, tôi xin phép đặt một câu hỏi, để làm sáng tỏ vấn đề nầy.
Bối cảnh chánh trị hiện nay ở trong nước, nhân dân Việt Nam đang đối đầu trực diện và quyết liệt với hai kẻ thù:

NỘI THÙ: bọn Thái thú CS Hà Nội và 3 triệu đảng viên CS đa số là lực lượng CAND bảo vệ chính trị, bộ máy đàn áp nhân dân ác liệt nhất của Đảng CSVN.
NGOẠI THÙ: quân xâm lược, bành trướng bá quyền Trung Cộng.
Bản chất của hai kẻ thù đều nham hiểm, thâm độc và tàn bạo như nhau. Vì thế, ông nói rằng, phải “DÂN TỘC HÓA CUỘC ĐẤU TRANH”. Trước hết, tôi xin mạn phép giải thích những danh từ “dân tộc hóa”, “chiến tranh” và “đấu tranh” theo sự hiểu biết giới hạn của tôi.
DÂN TỘC HÓA: là toàn dân được vũ trang toàn diện về tinh thần lẫn phương tiện chiến đấu, mỗi người dân là một chiến sĩ bất kể thành phần công nhân, nông dân, trí thức, sinh viên, học, nam nữ thanh niên. Mỗi làng xã, mỗi khu phố là một cứ điểm quân sự, mỗi tổ chức khu phố, thôn xã là một ban tham mưu nhỏ, phối hợp chặc chẻ lẫn nhau để bảo vệ hạ tầng cơ sở...  
CHIẾN TRANH (guerre combat): giải thích theo Quincy Wright “Xung đột giữa hai lực lượng vũ trang của hai nền văn hóa khác nhau.” Chỉ cần đứng dưới một màu cờ, mặc bộ quân phục cùng màu là bạn thù phân biệt rõ rệt. Trong thời chiến tranh Việt Nam, chỉ cần nhìn bộ quân phục của người lính VNCH và bộ quân phục của người lính CSBV là quần chúng phân biệt được ngay.
ĐẤU TRANH (guerre lutte): thường xảy ra dưới 2 hình thức “bạo động” và “bất bạo động”. Theo Kamarowsky định nghĩa: “Những cuộc đấu tranh giữa những đảng chính trị” (Luttes armées des parties organiséùs politiquement). Vì thế, đấu tranh là tìm kết thúc thắng lợi để biến đổi thể chế chánh trị (transformation politique) như đã xảy ra bên Đông Âu và Liên Xô trước đây, nó đã làm thay đổi nhanh chóng cơ cấu, thể chế của xã hội cũ, giống như một cuộc cách mạng có ý nghĩa hẹp bên trong (la révolution au sens etroit), đơn giản chỉ thay đổi quyền lực chánh trị của một đảng phái đang cầm quyền để thổi luồn sinh khí mới, tạo một vận hội mới cho dân tộc.

Làm thế nào có thể “DÂN TỘC HÓA CUỘC ĐẤU TRANH” khi người dân yêu nước vừa mới chỉ lên tiếng vấn đề HOÀNG SA & TRƯỜNG SA thuộc chủ quyền  của Việt Nam thì bị bắt ngay. Ngay cả những thanh niên, sinh viên, học sinh mặc áo màu xanh, phản đối dự án để cho Trung Cộng khai thác “bauxite” ở Cao nguyên Trung Phần hoặc những ai mặc áo màu xanh dương với hàng chữ Hoàng Sa & Trường Sa của Việt Nam cũng bị CAND cảnh cáo và bắt giam. Tại sao vậy?
Trong tháng 8/ 2009, bọn Thái thú CS Hà Nội liên tục ra lệnh bắt giam những người dân Việt yêu nước và có tinh thần chống bọn Trung Cộng bành trướng, bá quyền lên đến 27 người. Trong số nầy, có ký giả Đoan Trang vì cô đã tiết lộ tin Tham tán Kinh tế Trung Cộng tên Hồ Tỏa Cẩm “lên lớp” báo chí Việt Nam không “hữu hảo” với Trung Cộng. Tên Hồ Tỏa Cẩm đề nghị phía CS Hà Nội kỷ luật các tờ báo đã cho đăng bài của bà Phạm Chi Lan và Nguyễn Minh Phong được nhiều báo điện tử và diễn đàn thông tin hải ngoại khai thác.
Những hành động của bọn Thái thú CS Hà Nội bắt bớ, tù đày đối với những người Việt Nam yêu nước kể trên, chẳng khác gì “XIỀNG XÍCH HÓA DÂN TỘC”, rồi trao vũ khí cho họ, đẩy họ đi làm tự vệ biển, thì làm sao họ chiến đấu được chứ?  Tôi thật sự không biết, ông Lưu văn Lợi dựa vào cơ sở nào để viết thành sách lược “Dân tộc hóa cuộc đấu tranh” kể trên? Rất mong được ông trả lời trên diễn đàn nầy.
Tôi xin kể một đoạn trong “Ngô Tử Binh Pháp” để thay cho lời kết:
Ngày xưa, muốn mưu đồ chuyện quốc gia đại sự, trước hết phải dạy trăm họ mà THÂN MUÔN DÂN. Có 4 điều bất hòa phải tránh:
•        Bất hòa ở trong nước thì không thể ra quân.
•        Bất hòa ở trong quân thì không thể ra trận.
•        Bất hòa ở trong trận thì không thể tiến chiến.
•        Bất hòa ở chiến thì không thể quyết thắng.
Bởi thế, vị chúa có đạo sắp dùng đến dân, trước PHẢI HÒAVỚI DÂN để cùng mưu việc lớn...
BIẾT NGƯỜI BIẾT TA, TRĂM TRẬN TRĂM THẮNG - TÔN TỬ
CHIẾN LƯỢC DÀI HẠN CỦA TRUNG CỘNG BÀNH TRƯỚNG XUỐNG VÙNG ĐÔNG NAM Á CHÂU NHƯ THẾ NÀO? ....
HƯ TRƯƠNG THANH THẾ:
Nghĩa đen của nó là thổi phồng thanh thế để cho địch thủ hoảng hốt, giống như con cáo đội lốt hổ trong các truyện ngụ ngôn. Nguyên tắc căn bản của chiêu hư trương thanh thế thường được sử dụng vào hai mục tiêu:
•        Chính trị: áp dụng trong chánh sách tuyên truyền để lừa địch giống như vụ Hoa Kỳ bị Liên Xô lừa trong vụ chế tạo phi cơ khổng lồ Bisons. Bài học nầy được bọn Trung Cộng lập lại bằng cách cho gián điệp thổi phồng lên quá đáng về chiến lược biển của Trung Cộng, vũ khí hiện đại, căn cứ tàu ngầm nguyên tử của Trung Cộng tại Yulin (Sanya) trên đảo Hải Nam...
•        Quân sự: Đảng Quốc Xã đã làm cho đối thủ của Hitler phải hoảng sợ bằng những cuộc diễn hành vĩ đại với sự tham dự quân đội cùng với phương tiện chiến tranh như xe tăng, đại pháo, hỏa tiển... và âm nhạc hùng tráng.
Vào thế kỷ 21, Trung Cộng cũng bắt chước chiêu nầy, biểu dương lực lượng hùng hậu vào ngày Lễ kỷ niệm 60 năm ngày Cộng Hòa Nhân Dân ra đời (1949 – 2009) làm thế giới chóa mắt với sự tham gia trên 200.000 người diễn hành, 8.000 xe ô tô, những dàn hỏa tiển, đại pháo, xe thiết giáp...diễn tả 60 năm thăng trầm lịch sử của Trung Hoa. Nhưng, tất cả chỉ là sự “hư trương thanh thế” của Trung Cộng, nhằm che đậy những nan đề của họ, ít ra cũng để hù dọa, bắt chẹt được mấy con “vịt đẹt” trong  Bắc Bộ Phủ. Nếu như Trung Cộng có sức mạnh thực sự, chắc chắn họ sẽ không nhượng bộ trong việc tranh chấp chủ quyền đảo san hô OKINOTORI với diện tích khoảng 1 km2 với Nhật Bản (cách Tokyo khoảng 1700 km). Bọn Trung Nam Hải nuốt nhục, không dám hó hé mà cũng  không dám làm điều gì khác là phản ứng bằng mồm. Bọn Tàu Cộng xỏ lá thừa biết rằng chánh phủ Nhật Bản không dễ gì bắt nạt như  bọn thái thú CS Hà Nội đê hèn, khiếp nhược.
Hán tộc không phải là một dân tộc anh hùng như họ thường vỗ ngực tự hào là “Đại Hán” hoặc “Đường Huynh” (Thoòng Dành). Theo Lỗ Tấn thì dân tộc Hán “Tàn bạo như hổ báo, xảo quyệt như hồ ly và nhát gan như thỏ đế”. Nhân loại đang ở vào thế kỷ thứ 21 và trên thế giới ngày chỉ còn có dân tộc Đại Hán còn giữ phong tục man rợ là ĂN THỊT NGƯỜI. Nay mai, các “ cửa hàng ăn uống” tại Hoa Lục sẽ có thêm món ăn đặc biệt để phục vụ sex là CANH THAI NHI HẦM THUỐC BẮC. Trung Cộng sẽ chẳng bao giờ là một siêu cường lãnh đạo thế giới theo trí tưởng tượng của nhiều người...
Trong thế chiến thứ hai, người sử dụng chiêu “Hư trương thanh thế” đến mức tuyệt đỉnh là Tướng ERWIN ROMMEL – nguyên Tư Lệnh Sư đoàn Thiết giáp số 7 của Đức.
Tháng 2 năm 1941, Tướng Rommel được Hitler bổ nhiệm làm Tổng Tư Lệnh liên quân Đức & Ý tại mặt trận Bắc Phi. Lúc bấy giờ, quân Anh đang làm chủ tình hình vùng Địa Trung Hải, gây khó khăn cho quân Đức về mặt vận chuyển đường biển. Nhưng, Bá Linh ra lệnh cho Tướng Rommel là không được sử dụng Sư đoàn 25 Thiết giáp tấn công địch mà phải chờ chi viện.
Qua tinh tức tình báo, Tướng Rommel được biết toàn bộ quân Anh được điều động sang Ai Cập để dưỡng quân và huấn luyện chờ nhập trận. Lợi dụng cơ hội đó, Tướng Rommel quyết định tấn công táo bạo. Rommel ra lệnh dùng xe ô tô ngụy trang thành xe thiết giáp, lúc ẩn, lúc hiện tiến ào ạt về hướng khu vực quân Anh chiếm đóng, tung bụi mịt mù. Quân Anh hoảng loạn  vì không ngờ Đức có nhiều xe thiết giáp đến thế. Bấy giờ, Rommel mới xua các đơn vị thiết giáp thật tấn công và mở toang cánh cửa sa mạc Bắc Phi. Toàn bộ lực lượng Anh tan rã phải rút chạy về vùng Libye gần biên giới Ai Cập...
CHIẾN LƯỢC TẤN CÔNG GIÁN TIẾP CỦA TRUNG CỘNG:
Ý nghĩa của chiến lược TẤN CÔNG GIÁN TIẾP (indirect approach): Muốn khống chế vùng Đông Nam Á Châu phải đi vòng qua ngã Việt - Miên - Lào, vào Thái Lan, xuống Malaysia, qua Indonesia, rồi Philippines. Sau khi đặt ách thống trị toàn vùng Đông Nam Á Châu, tham vọng của Trung Cộng chắc chắn không dừng lại ở đó và sẽ vói tay xuống Australia và New Zealand là đồng minh của Hoa Kỳ.
Nhà chiến lược quân sự LIDDELL HART mô tả chiến lược “tấn công gián tiếp” như sau: “Lịch sử chiến tranh, trên căn bản là ghi nhận sự tiến hóa của lối ứng chiến gián tiếp. Sau khi đã tìm hiểu trong nhiều chiến dịch, tôi nhận thấy rằng “tính gián tiếp” hơn hẳn”tính trực tiếp” (direct approach) đối với chiến tranh là một điều không thể chối cải được. Bởi vạây, tôi lấy tính gián tiếp làm ánh sáng cho những tìm tòi về chiến lược. Thật vậy, tính gián tiếp từ ngàn xưa vẫn thường được áp dụng rất nhiều ở mọi cuộc chiến tranh, từ chiến lược đến chiến thuật đều có mặt lối “tấn công gián tiếp” và nó đã xây dựng nên nghệ thuật cao cho khoa học quân sự.”
Xin kể một vài thí dụ điển hình:

•        Năm 1814, trên đường trở về Paris, Napoléon đã đi vòng qua dãy núi Alpes chớ không vào vùng Rhône, bởi vì vùng Alpes có nhiều người theo Cộng Hòa, còn vùng Rhône thì khu vực của phe bảo hoàng.
•        Trotsky sửa soạn tổng phản công Denikine, phải chờ Denikine đến vùng Donetz mới dánh, chứ không đánh ở Kouban. Lý do, Kouban là vùng dân Cô-Giắc đang chống chế độ Xô Viết mà Donetz là nơi phong trào Xô Viết phất lên mạnh nhất.
Tình hình hiện nay tại vùng biên giới Thái Lan và Campuchia ngày càng rõ nét. Thái Lan đang lâm vào thế thù trong, giặc ngoài: Tin tức từ Phnom Penh (RFA) ngày 12/1/2010, đài Á Châu Tự Do đưa tin: Thủ tướng Hun Sen của Campuchia cho rằng chính phủ Thái Lan khó tồn tại và kết án Ngoại Trưởng Thái là khủng bố. Bang giao giữa Thái - Campuchia trong tình trạng khủng khoảng, sau khi Hun Sen mời Thaksin làm cố vấn Kinh tế cho chánh phủ Campuchia làm công luận Thái Lan nỗi giận và đòi chánh phủ Bangkok cắt đứt bang giao giữa hai nước. Campuchia cũng bác bỏ yêu cầu dẫn độ của Thủ tướng Thái Lan.
PHÂN TÍCH CHÍNH TRƯỜNG THÁI LAN ĐỂ THẤY RÕ ÂM MƯU BÀNH TRƯỚNG CỦA TRUNG CỘNG:
Hơn 3 năm qua, tình hình chánh trị Thái Lan luôn bị xáo trộn bởi cuộc khủng khoảng chính trị làm tê liệt đất nước, vô số cuộc biểu tình xảy ra giữa những người ủng hộ và chống cựu Thủ tướng Thaksin Shinawatra bị quân đội Hoàng gia Thái Lan lật đổ vào tháng 9/2006.
Khi người lãnh đạo của Đảng Dân Chủ là ông Abhisit Vejjajiva được chọn làm thủ tướng vào ngày 15/12/2008, người dân Thái hy vọng cuộc biểu tình cuối cùng cũng đi đến hồi kết thúc. Tuy nhiên cuộc khủng khoảng vẫn còn rất lâu nữa mới đi đến hồi kết thúc.
PHE ỦNG HỘ THAKSIN:
Ông Thaksin vẫn giữ được sự ủng hộ rộng khắp của những người nghèo ở vùng nông thôn phía Bắc như Chang Mai, Chang Rai, Nông Khai, Udon... những người đã được nhận lợi ích từ chánh sách dân túy mà ông đã đưa ra trong suốt 5 năm cầm quyền. Những người ủng hộ Thaksin tự gọi mình là “Mặt Trận Dân Chủ Chống Độc Tài” (UDD) và luôn mặc áo màu đỏ.
UDD nói rằng Thủ tướng Abhisit Vejjajiva lên cầm quyền không hợp pháp và chỉ là con rối của quân đội. Họ muốn ông từ chức và kêu gọi cuộc bầu cử mới. Họ áp dụng chiến thuật tương tự đã dẫn tới sự thay đổi trong chính quyền Thái Lan của những người biểu tình chống Thaksin hồi năm ngoái.
Kể từ tháng 3/2009, phe áo đỏ đã tổ chức những cuộc biểu tình ngồi ngay bên ngoài các cơ quan chính phủ và đôi lúc ngăn cản Nội Các nhóm hợp. Họ đã buộc cuộc họp thượng đỉnh của “Hiệp hội các nước Đông Nam Á” (ASEAN) vào tháng 4 phải hoãn lại. UDD tấn công địa điểm tổ chức họp ở khu biển nghỉ mát nổi tiếng Pattaya, gây khó khăn cho chánh phủ. Một ngày sau đó, họ tấn công luôn Bộ Nội Vụ và chặn các con đường đông đúc ở Bangkok và hàng ngàn người cắm trại bên ngoài tòa nhà chính phủ.
Sau cuộc họp thượng đỉnh, Thủ tướng Abhisit tuyên bố tình trạng khẩn cấp và hứa hẹn khôi phục lại trật tự .
PHE CHỐNG LẠI THAKSIN:
Những người phản đối Thaksin tự gọi mình là “Liên minh Nhân dân vì Dân Chủ” (PAD) và mặc áo màu vàng để khẳng định quan điểm ủng hộ chế độ Quân Chủ Lập Hiến. Họ mặc áo màu vàng để bày tỏ lòng trung thành tuyệt đối với vua của họ.
PAD thuộc thành phần trung lưu, trí thức ở thủ đô Bangkok và thành thị được lãnh đạo bởi ông trùm truyền thông Sondhi Limthongkul và Chamlong Srimuang, cựu tướng có quan hệ thân thiết với cố cao cấp của vua là tướng Prem Tinsulanonda.
PAD buộc tội Thaksin đã tham nhũng và ưu đãi họ hàng trong thời gian đang nắm quyền. Họ tổ chức biểu tình liên tiếp vào năm 2008 để chống lại đảng đang giữ chánh quyền vào thời gian đó là đảng “Sức mạnh của nhân dân” (PPP) được coi là biến thể của đảng Thai Rak Thai của Thaksin.
PAD đã tổ chức biểu tình chiếm giữ tòa nhà chính phủ suốt 3 tháng và vây hãm 2 sân bay quốc tế của Bangkok suốt một tuần vào tháng 12, làm ảnh hưởng đến nền công nghiệp Thái Lan. Cùng với phán quyết của tòa án, PAD đã lật đổ hai Thủ tướng Samak Sundaravej và Somchai Wongsawat là em rể của Thaksin.
Cựu Thủ tướng Thaksin là người Thái gốc Hẹ, tham vọng của ông ta là muốn lật đổ vương quyền để thành lập nước Cộng Hòa Thái Lan và đặt Thái Lan vào trong quỹ đạo của Trung Cộng, nên đã bị quân đội Hoàng gia Thái trung thành với vua, làm một cuộc đảo chánh không đổ máu. Sau khi bị lật đổ, Thaksin đã từng xuất hiện ở Hoa Lục. Việc Thủ tướng Campuchia Hun Sen mời Thaksin về làm cố vấn kinh tế cho chánh phủ, nhất định phải có bàn tay lông lá của Trung Cộng sắp xếp để gây chia rẽ và khuynh đảo chính trường Thái Lan.
Trung Cộng đã dàn xếp cho bộ ba Hun Sen, Thaksin (Thái gốc Hẹ) và Nông Đức Mạnh (Việt gốc Zhuang) gặp nhau để tiếp tay với Thaksin gây chia rẽ dân tộc Thái, đó cuộc chiến giữa hai màu áo đỏ và vàng (The war of color). Hun Sen bịa ra một “văn bản bí mật” của chánh phủ Thái Lan, trong đó có kế hoạch đảo chánh của Thái Lan ở Campuchia. Văn bản đó đã trình lên Quốc vương Norodom Sihamoni. Hun Sen còn tuyên bố: “Họ (Thái Lan) đã vạch sẵn những tình huống xấu với Campuchia, trong đó có cả việc gây chiến tranh với Campuchia.”
Ngay sau đó, Phó Thủ tướng Thái Lan ông Suthep Thaugsuban - phụ trách an  ninh - bác bỏ lời tuyên bố Thủ tướng Hun Sen là vô căn cứ và nhấn mạnh rằng: “Chánh phủ Thái Lan không bao giờ can thiệp vào công việc chánh trị của Campuchia.”
Tất cả cuộc chiến tranh nào cũng mở màn bằng trận đấu bằng võ mồm giữa đôi bên, trước khi điều động binh lực ra biên giới giữa hai nước. Điều muốn nói ở đây là sự gian giảo, quỷ quyệt và vô cùng thâm độc của bọn lãnh đạo Trung Nam Hải - những tên thừa kế sự nghiệp của Mao, Đặng - trong cuộc chiến tranh xâm lược, thôn tính các quốc vùng Đông Nam Á Châu hiện nay.
Thái Lan là một đồng minh trung thành với Hoa Kỳ, được Hoa Kỳ trang bị đến tận răng, đó không phải là một miếng mồi dễ nuốt. Vì vậy, Trung Cộng tránh đụng độ trực tiếp với quân đội Hoàng gia Thái Lan, có thể dẫn đến cuộc đụng độ trực tiếp với quân đội Hoa Kỳ như đã từng đụng độ trực tiếp với quân đội đó tại mặt trận Triều Tiên năm 1950, khi Mao Trạch Đông quyết định xua Hồng quân vượt sông Yalu river (sông Áp Lục) vào tháng 11 năm đó. Cuộc chiến tranh Triều Tiên chấm dứt vào tháng 7 năm 1953. Có khoảng 900.000 quân lính Trung Cộng tử trận vì chiến thuật “Biển người”.
Rút kinh nghiệm cuộc chiến tranh Triều Tiên để tránh độ trực tiếp với quân đội Mỹ nên Mao Trạch Đông đã sử dụng tên thái thú Hồ Chí Minh và cái Đảng CSVN ăn hại đái nát vừa thực thi đường lối Hán hóa, vừa xua người lính QĐNDVN xâm lăng MNVN với sự yểm trợ vô giới hạn của Trung - Xô và cả khối cộng sản Đông Âu để trực tiếp đối đầu với Quân đội VNCH và Hoa Kỳ gây nên cuộc chiến tranh cốt nhục tương tàn.
Kết quả thảm khốc là tên Hồ Chí Minh và những lãnh tụ kế tục sự nghiệp ngu xuẩn của ông ta đã nướng sạch nguyên một thế hệ Việt Nam trên BỐN TRIỆU THANH NIÊN và tiêu diệt nền VĂN HÓA CỔ TRUYỀN DÂN TỘC để phục vụ chiến lược CHỐNG MỸ ĐẾN NGƯỜI VIỆT NAM CUỐI CÙNG và dễ dàng cho việc hiện sách lược HÁN HÓA VIỆT NAM của Trung Cộng sau nầy, như chúng ta đã thấy rồi đó!
Điều nầy đã chứng minh được cái bản chất chủ nghĩa THỰC DÂN MỚI TRUNG CỘNG đầy mưu mô xảo quyệt, thâm độc và tàn ác gấp nhiều lần hơn CHỦ NGHĨA THỰC DÂN CŨ. Điểm khác biệt ở chỗ là Trung Cộng không cần phải đưa lực lượng quân sự trực tiếp xăm lược các nước khác, để cướp đoạt tài nguyên, nhân lực làm giàu cho mẫu quốc như Thực dân cũ Anh, Pháp, Tây Ban Nha vào thế kỷ 20...mà chỉ cần khống chế tên thái thú HCM và Đảng CSVN làm tay sai để thực thi đường lối Hán hóa, chết thay cho lính Tàu, chiến trường Đông Dương trước đây là một thí dụ điển hình. Và Thái Lan sẽ là mục tiêu kế tiếp trong chiến lược bành trướng của Trung Cộng. Bọn thái thú CS Hà Nội sẽ vâng lời quan thầy, xua người lính QĐNDVN vào chiến trường Thái Lan để lót đường cho chủ nghĩa bành trướng Trung Cộng. Người lính QĐNDVN lại tiếp tục hy sinh tánh mạng cho thứ chủ nghĩa nào nữa đây? Hay làm bia đở đạn để bảo vệ quyền lợi của bọn thái thú CS Hà Nội tay sai của bọn Trung Cộng?
HÃY VÙNG LÊN NHÂN DÂN VIỆT NAM ANH HÙNG!
Tổ Quốc đang vang vọng tiếng “NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ”. Hồn thiêng sông núi đang đòi chúng ta hành động! Hãy vùng lên Nhân dân Việt Nam anh hùng! Giờ phút quyết định vận mạng Tổ Quốc của người lính QĐND đã điểm! Hãy quay súng trở về cùng với nhân dân Việt Nam, nhất tề đứng lên bảo vệ Tổ Quốc! Mỗi người dân Việt không phân biệt tôn giáo, không biệt giai cấp, mỗi người dân là một chiến sĩ, mỗi làng xã, thôn ấp là một ấp chiến lược để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của tổ tiên!
Người lính QĐNDVN thoát thai từ nhân dân, vì dân mà chiến đấu. Hãy chứng tỏ các bạn là THÀNH ĐỒNG BẢO VỆ TỔ QUỐC chớ không phải bảo vệ bọn thái thú CS Hà Nội, một lũ lãnh đạo bưng bô, bất tài, vô dụng, tham nhũng thối nát đã phản bội Dân Tộc và bán đổ, bán tháo Tổ Quốc cho bọn Trung Nam Hải! Hãy cùng với nhân dân đứng lên tiêu diệt cho bằng được cái gọi là lực lượng CÔNG AN NHÂN DÂN - đa số là đảng viên CS - bộ máy đàn áp dã man đồng bào ruột thịt mà trong đó có cả thân nhân của các bạn. Bọn côn đồ, du đảng ác ôn khoác công an đã sử dụng cả dùi cui, roi diện, báng súng... điên cuồng đánh đập những người yêu nước mà trong tay không một tất sắt để tự vệ, tra tấn cả trẻ con, bụp luôn cả thương phế binh, những người đã hy một phần thân thể cho cái gọi là “Kháng chiến chống Thực dân Pháp” và “Chống Mỹ cứu nước” trước đây.
Bọn CANDVN không còn là người Việt Nam nữa, mà là hiện của bọn những tên CAND Trung Cộng, đứng hẵn về phía bọn thái thú CS Hà Nội, chống lại nhân dân Việt Nam để bảo vệ quyền lợi của mẫu quốc Trung Cộng. Người lính QĐNDVN phải có một nhận định đúng đắn: BỌN CAND LÀ KẺ BẢO VỆ NHỮNG TÊN GIẶC NỘI THÙ CỦA DÂN TỘC và các bạn biết phải hành động như thế nào để xứng đáng với danh xưng “THÀNH ĐỒNG BẢO VỆ TỔ QUỐC”.
Tôi chỉ đồng ý với quan điểm của ông Lưu văn Lợi về danh từ “DÂN TỘC HÓA”. Bởi vì, cuộc đấu tranh của nhân dân chống bạo quyền CS Hà Nội  và cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc, chống chủ nghĩa bành trướng, bá quyền của Trung Cộng và tất cả đều phải được “DÂN TỘC HÓA” mới đi đến thành công.
CUỘC ĐẤU TRANH CHỐNG BẠO QUYỀN CS HÀ NỘI:
Phải gọi đây là một cuộc CÁCH MẠNG XÃ HỘI, một biến động chánh trị lớn lao đã và đang xảy ra trên đất nước chúng ta, khi mà chế độ XNCN VN đầy kinh dị được lãnh đạo bởi bọn thái thú CS Hà Nội tay sai của bọn Trung Nam Hải, cai trị đất nước bằng một thứ Hiến pháp phản động, luật lệ rừng rú, càng ngày càng tỏ ra áp bức quần chúng, đàn áp thô bạo các tôn giáo và giai cấp trí thức yêu nước trở thành đối tượng thù ghét của bạo quyền CS, họ bị đày ải, đồ sát, tù đày...Chế độ XHCNVN mà những tên cầm quyền cực kỳ ngoan cố, càng ngày càng tỏ ra bất lực trong việc giải quyết công ăn việc  cho quần chúng ở thành thị và cả nông thôn làm bùng lên nhiều tệ đoan làm ung thối xã hội.
Cuộc cách mạng xã hội nầy đã không tự nhiên xảy ra mà phải do con người kết hợp lại để  đấu tranh. Đấu tranh không phải chờ đến thiên thời, địa lợi, nhân hòa mà do con người Việt Nam tranh đấu kiên cường, bất khuất trong một cuộc chiến không khoan nhượng với tổ chức áp bách của bạo quyền CSVN. Tổ chức áp bách đó là LỰC LƯỢNG CẢNH SÁT BẢO VỆ CHÁNH TRỊ (la police politique).
Sở dĩ cuộc cách mạng ở Romania thành công mau chóng, ít đổ máu là nhờ quân đội Romania phản tỉnh đứng về phía nhân dân Romania, quay súng chống lại chế độ độc tài, khát máu Nicolae Ceausescu và làm tan rã cái lực lượng công an, mật vụ bảo vệ chế độ đó. Nhân dân Việt Nam kỳ vọng QĐNDVN sẽ hành sử như quân đội Romania  và đó mới đích thực quân đội của nhân vì dân mà tranh đấu. Qua những cuộc cách mạng điển hình Romania, Hungry... chúng ta đã rút ra được bài học rất có giá trị là: “TẤT CẢ CUỘC CÁCH MẠNG NÀO CŨNG PHẢI TIẾN ĐẾN ĐẢO CHÁNH”.
Đúng vậy, kỹ thuật đảo chánh là kỹ thuật cướp chánh quyền. Theo giải thích của Littré về danh từ “đảo chánh” (coup d’Etat) như sau: “Đảo chánh là một hành động có tính quyết định một điều quan trọng cho LỢI ÍCH QUỐC GIA” (Le coup d’Etat est une action qui décide de quelque chose d’important pour le bien d’Etat)
NHỮNG HÌNH THỨC ĐẢO CHÁNH LIÊN QUAN ĐẾN QUÂN ĐỘI:
•        Quân đội đảo chánh kiểu CÉSARISME: Trước tình thế hỗn loạn, một tướng lãnh có đủ uy tín, có quân đội ủng hộ kéo quân về lật đổ chánh phủ trung ương, thiết lập một chế độ khác.
•        Quân đội đảo chánh kiểu BONAPARTISME: Kết hợp đấu tranh nghị trường với áp lực quân đội để  tiêu diệt một tình trạng chánh trị quá phân tán (Napoléon Đệ Nhất ngày 19, Brumaire).
•        Quân đội đảo chánh kiểu PRONUNCIAMIENTOS: Quân đội đảo chánh, cầm đầu bởi một junta (tập đoàn) do một số sĩ quan tập hợp lại tổ chức cuộc đảo chánh, thường xảy ra tại các quốc gia vùng Nam Mỹ Châu
•        Đảo chánh của hội đồng quân nhân cách mạng: Tướng Mustapha Kémal cầm đầu cuộc đảo chánh tại Thổ Nhĩ Kỳ thành công.  Nước Cộng Hòa Thổ Nhĩ Kỳ được thành hình vào ngày 29/10/1923 do ông lãnh đạo, Thổ Nhĩ Kỳ từ một nước nghèo nàn lạc hậu trở nên giàu có và hùng cường như hiện nay.

•        Đảo chánh kiểu CATALINAIRE: Kết hợp các lực lượng trong chế độ để chống lại chánh quyền. Kết hợp đấu tranh nghị trường với quần chúng để khuynh đảo chánh quyền.
BÀN VỀ KỶ THUẬT ĐẢO CHÁNH CỦA TROTSKY:
Đảo chánh khởi nghĩa đưa đến cách mạng Tháng 10 năm 1917 tại Nga đi đến thành công là do kế hoạch sáng tạo của Trotsky. Trong một cuộc đàm thoại với Lenine để chuẩn bị cuộc khởi nghĩa:
LENINE nói:
“Cuộc khởi nghĩa của chúng ta nhất định không thể dựa trên âm mưu của một nhóm người, chúng ta phải đặt nó trên cơ sở của giai cấp tiền phong. Cuộc khởi nghĩa phải dựa trên đà cách mạng của nhân dân và cuộc khởi nghĩa phải nổ ra lúc cao trào cách mạng lên đến tột đỉnh.”
TROTSKY cười, nói:
“Hay lắm! Nhưng, nên nhớ rằng toàn nhân dân quả là quá thừa đối với cuộc khởi nghĩa. Theo tôi, điều cần của chúng ta là một nhóm người quyết tâm, lạnh lùng và bạo động đã được huấn luyện kỹ càng về kỹ thuật khởi nghĩa. Những người được huấn luyện sẽ chia thành từng nhóm nhỏ đến ngay thủ đô, bất ngờ chiếm cho bằng hết các điểm chiến lược là những “Trung tâm Kỹ thuật”. Chúng ta phải khởi nghĩa theo cái nghĩa của một CUỘC ĐẢO CHÁNH. Sự huy động ồn ào sẽ biến cuộc khởi nghĩa thành chiến tranh mất.
Và TROTSKY tiếp:
“Điều quan trọng cho tất cả mọi Catalinaires trong lịch sử là đập mạnh bất ngờ không cho địch kéo dài thời gian. Tổ chức khởi nghĩa là bộ máy đảo chánh lạnh lùng và lặng lẽ. Bộ máy ấy được điều khiển bởi các tay chuyên viên lành nghề.”
TROTSKY (giọng thân mật với Lenine), nói tiếp:
“Chiến lược của đồng chí phức tạp và đòi hỏi nhiều cơ hội tốt quá! Còn đối với tôi, khởi nghĩa không cần nhiều như vậy, chỉ cần một bộ máy tinh vi, hành động mau lẹ như quả đấm mạnh vào bụng làm tê liệt đối thủ. Thế thôi!”

LỜI KẾT:
Tôi xin nhắc lại lời nói của Mã Viện thay cho lời kết, để các bạn trong QĐNDVN suy ngẫm về khí phách hào hùng của người lính trong mọi thời đại: “Làm trai, nên chết ở chốn biên thùy, lấy da ngựa bọc thây mà chôn mới đáng trọng; chớ ốm nằm ở xó giường, chết trong tay lũ trẻ nâng đở thì có hay gì!”

Không biết Đại tướng Võ Nguyên Giáp có ngộ ra điều nầy chưa? Cứ cho ông là “Hổ tướng”, người đã từng gầm thét rung chuyển chiến trường Điện Biên Phủ năm xưa đi. Nhưng vào cuối đời, trước khi về cội, ông cũng chỉ là con người bình thường “tham sanh úy tử”, chấp nhận “sống nhục hơn chết vinh”. Con hổ già trước khi chết, phải gầm lên một tiếng để đời, đánh thức lòng yêu nước của quân nhân các cấp trong QĐNDVN, những người đã một thời đặt dưới quyền chỉ huy của ông năm xưa.

Bọn thái thú CS Hà Nội tay sai của Trung Cộng sẽ lôi ông ra pháp trường xử bắn và tên tuổi của ông sẽ ngạo nghễ đi vào lịch sử như một vị danh tướng trung dũng. Tiếc thay, ông đã hèn nhát, không dám làm điều đó! Bây giờ, ông giống như một con mèo già, ốm yếu nằm chờ chết ở xó giường trong tay đàn bà và lũ trẻ nâng đở thì có hay gì! Xin thành thật chia buồn  cùng Đại Tướng Võ Nguyên Giáp!   

1, 2

Thư-viện bồ-đề online@ Trúc-Lâm Yên-Tử

pay per click advertising

Thông Báo: Trang nhà Trúc-Lâm Yên-Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks

Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử

free counters

un compteur pour votre site