lịch sử việt nam
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
Tiên Sư Bố
Trần Văn Giang
Ông Nguyễn Cao Kỳ (NCK) đã hui nhị tì từ ngày 23/7/2011 (trên hai tháng rồi còn gì!) vậy mà chuyện đi theo sau cái chết của ông loại “chó chết hết chuyện” vẫn chưa thể hết chuyện… Đã từ lâu lắm rồi, tôi không hề quan tâm đến chuyện ông NCK sống như thế nào; thì nay chuyện ông ta chết cũng y như chuyện ông ta sống vậy thôi; Nhưng vì lẽ “cây muốn lặng mà gió không để yên.” “Phe nhà ta” cứ liên tục thay phiên nhau quẳng lên mạng (internet) những câu chuyện khá buồn cười, đánh bóng “thành tích” của ông NCK. Thật ra, chuyện “phe nhà ta” đánh bóng nhau kể cho (giới bình dân gọi là “gắp mắm cho nhau”) cùng cũng chẳng có chết thằng tây nào! Nhưng oan trái là ở chỗ “phe nhà ta” lại nhân cái chuyện “hui nhị tì” và “đánh bóng” này quàng thêm những lời chửi xiên chửi xéo cộng đồng tị nạn cs thì tôi thấy hơi “quá độ.” Tôi đã đọc liên tục 5-6 bài loại này (xin xem bảng liệt kê ở phần tham khảo). Mặc dù tôi không nói rành tiếng Đan Mạch (ĐM); thế mà bây giờ tôi đành phải tìm cách học thêm tiếng Đan Mạch để biết còn cách dùng ngôn ngữ đặc biệt này mà góp vài tiếng vào dòng dư luận chung; trước hết để “gọi là” (so called) tỏ tinh thần “đoàn kết cộng đồng tị nạn cs” sau đó để giới thiệu vài mẩu “sự thật” mong “ơn trên” nhắn nhủ “phe nhà ta” bớt hung hăng con bọ xít…
Và lời chào tiếng Đan Mạch mở hàng cho bài viết này là:
“Tiên sư Bố nó?!”
Một mặt “phe nhà ta” cứ ra rả “nghĩa tử là nghĩa tận;” “phải biết tha thứ,” “không nhốt mình trong tù đầy căn hận,” (*) trong khi mặt khác vợ cũ, con gái, con trai, con rể, và đám đàn em tà loọc… cứ thay phiên nhau chơi đòn “sấm động nam bang:” liên tiếp thả bom thối nổ rất to giữa đám đông trời sáng làm thối um cả trời đất chẳng giống con giáp nào; không còn nể mặt nể mũi ai? Các bài viết “nổ sảng” có chung một công thức đánh bóng ông bố “Bú đà chai” (Buddha‘s Child) tới bến - chỉ còn một tấc nữa là tới trời… Nhưng “sự thật” cho thấy là chưa tới trời (chẳng đi đến đâu cả!) vì vẫn chỉ còn thiếu đúng một tấc.
Bà vợ hơi cũ – vì ông NCK có bà vợ còn cũ hơn bà vợ cũ này! - người vợ mà bàn dân thiên hạ được biết là người đẹp “hoa soan bên thềm cũ,” chính “người,” không biết vô tình hay cố ý, đã mỉa mai binh chủng Không quân, dùng binh chủng oai hùng của QLVNCH như một cái “catwalk” biểu diễn thời trang qua các bộ đồ bay may thật chẽn vào thân thể, khăn quàng cổ mầu tím (?) hoa cà, mắt kiếng mát “à la mode” và giầy da dạ hội. Bà ta đã ly dị ông NCK từ năm Ất dậu nào (hu ke?), đã có lần bà tuyên bố tuyên mẹ những lời “Điệp ơi Lan đã cắt đứt dây chuông,” khá cạn tầu ráo máng như “…chính tôi đã bỏ anh! Tim còn nặng trĩu giận hờn, thù nghịch,” “đã cảm thấy quá mệt mỏi; ngỡ ngàng đến thù hận” hay “giọt nước cuối cùng đã trào khỏi ly!…” Lúc này bà ta lại đem cái “máng” cũ đi rửa lại; đổ bớt nước trong cái ly cũ đầy nước ra và ca rằng (?):
“Anh ơi anh đâu dzồi…’Đã mất anh thật dzồi (!)’”
Bà vợ hơi cũ đánh bóng ông chồng cũ thì chuyện đó, có thể vì thông lệ ngoại giao trước mắt công chúng, cũng không có gì lạ. Chẳng hạn như:
“Anh Kỳ có lỗi riêng với tôi. Nhưng riêng về lý tưởng và lòng yêu nước của anh vẫn chiếm trọn sự ngưỡng mộ của tôi.”
Tuy vậy, bà vợ hơi cũ cũng nhân cái dịp “hui nhị tì” của ông NCK, khai chuyện riêng tư là:
“Tôi thật sự ao ước, có một lần nào đó, gặp lại anh và cho anh biết là tôi đã hết giận hờn.”
Lý do bà khai như vậy chỉ tại vì thấy ông NCK lúc gần đây đã có những “thay đổi” làm bà thấy mát lòng mát dạ, nhưng lại làm cộng đồng người Việt tị nạn thấy rõ khuôn mặt thật của ông NCK sau bao nhiêu năm ông chịu khó “nín thở qua sông”:
“…quay về bắt tay với người ngày xưa ở bên kia chiến tuyến, đã chĩa mũi súng vào anh…,” “anh đã chủ trương hòa giải,’ “nên xin trả lại sự thật cho sự thật.”
(xin xem thêm về cái “sự thật của sự thật” của ông NCK sẽ đề cập ở phần dưới).
Cô con gái út “rượu” – cái tên do ông chồng “cũng hơi cũ” của cô đặt cho cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên (KD) - KD có lẽ là người hăng tiết vịt và muốn ăn thua đủ nhất! Bởi vì, thứ nhất, cô KD là người có học (học luật?) và là một “em-xi” nổi tiếng có duyên (chưa nói đã cười!) Cô ta lại có một trang mạng cá nhân riêng (KyDuyen house) cho nên cô tha hồ “múa gậy vườn hoang.”
Trong “Điếu văn cho Bố” mà cô đọc trước đám tang ở Mã lai ngày 27/7/2011, ngay sau khi nói vài lời ngoại giao cám ơn mọi người, cô nhanh tay không bỏ lỡ cơ hội đánh bóng ông bố NCK:
“… chúng con thấy rất hãnh diện về lý tưởng, về lòng yêu nước cũng như ‘tinh thần khởi bước hòa bình’ của bố.”(?)
(người viết sẽ viết thêm về cái vụ “tinh thần khởi bước hòa bình của bố” cũng ở phần dưới).
Cô KD đã nêu ra một vấn đề dễ gây tranh luận, chỉ nghe thôi đã thấy không ổn chút nào:
“Bố đúng hay sai, sau này sử xanh sẽ phán xét.”
Weblinks :
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks