lịch sử việt nam

Trang Chính

...

Bưu Hoa Việt Nam

...

Dòng Thơ

...

Địa Linh Nhân Kiệt Của Việt Nam

...

Điện Toán - Tin Học

...

Hịch Tướng Sĩ

...

Hình Ảnh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa

...

History Of Viet Nam

...

Hoàng Sa Trường Sa Là Của Việt Nam

...

Tư Tưởng Phật Giáo

...

Sitemap

...

Trang Thơ Văn Mặc Khách

...

Trang Thơ Văn Thanh Sơn

...

Trang Thơ Văn Đặng Quang Chính

...

Trang Thơ Văn Lu Hà

...

Trang Thơ Văn Vĩnh Nhất Tâm

...

Trang Thơ Kita Kha

...

Trang Thơ Văn nguyễn duy ân

...

Văn Hóa Tộc Việt

...

Ủng Hộ Trúc Lâm Yên Tử - Donate

...

 

Tin Tức Thời Sự - Lịch Sử Việt Nam

Giáng Sinh Về Nhớ Người Trong Ngục Tối

1, 2

Trần Khải Thanh Thủy

Thấm thoắt tôi đã ở Mỹ được 6 tháng, thời gian lùa tháng ngày như ngựa trên đồng cỏ, ngược hẳn với quãng thời gian trong nhà tù xã hội chủ nghĩa trước đó. Khi ấy, cuộc đời tôi vốn chỉ có máu và nước mắt, bị bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thần, không những bị cô lập với cánh bạn tù thường phạm mà cả với nhà dân chủ tọa kháng Phạm Thanh Nghiên, hay dân oan mặc quần áo lót đi biểu tình Trần Ngọc Anh (vốn bị nhốt chung trong một phân trại nữ) cũng bị “cấm vận tình cảm”, như mặt trăng với mặt trời, sao hôm với sao mai, như ngày với đêm. Cứ khoảng một tuần hay nửa tháng lại nghe tin hội đầu gấu Hải Phòng, Ninh Bình, Hà Nội chuẩn bị “táp lô” (đánh hội đồng) vì tội viết bài cho “phản động” hòng lôi kéo Mỹ trở lại xâm lược Việt Nam. Mệt mỏi, căng thẳng đến kiệt quệ cả thân xác, chưa kể 5 ngày 3 lượt bị cai ngục khám buồng, lục tung nội vụ để tịch thu giấy tờ sách vở, bút chì bút mực, tác phẩm....Nguy hiểm nhất là bị cắt thuốc dài ngày nên lượng đường trong máu tăng vọt, bao nhiêu biến chứng âm thầm phát sinh...Tuy vẫn được gia đình thăm nuôi đều đặn (một tháng một lần theo quy định khiến các bạn tù phải phát ghen) nhưng những cơn chấn thương liên tục dội về ám ảnh, gây chấn động sâu sa ở cả thể chất lẫn tâm thần. Cảm giác đau ốm lan tỏa rõ rệt từ các ngón tay đến các đầu mút giây thần kinh... Nếu không được ông bạn vàng “đế quốc Mỹ” giải cứu kịp thời chắc đã hóa thân thành cây cỏ, làm một hạt sương, vạt nắng nơi ngọn đồi thoai thoải ở núi Mành – nghĩa trang của trại – rồi.

Còn hiện tại, như một cánh chim bay trên bầu trời mênh mông lộng gió, một người tự do đi trên đại lộ thênh thang, một chú ngựa tung bờm trên thảo nguyên bao la rộng lớn, tôi bỗng nhớ về những con người vô cùng can đảm gan góc đang bị đầy đọa chôn chân nơi nhà tù cộng sản, những Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Vi Đức Hồi, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Công Chính, Cù Huy Hà Vũ, Đỗ thị Minh Hạnh, Tạ Phong Tần, Bùi thị Minh Hằng v.v... Nhiều lắm, chỉ riêng số thanh niên tôn giáo bị bắt trong hai tháng 7 và 8 năm 2011, ngay sau khi tôi ra tù đã là 15 người... Những người này chính là nền móng trụ cột cho xã hội tương lai không cộng sản sau này. Những gương mặt rắn rỏi can trường, cương trực của phái mày râu và vẻ đẹp gan dạ, nữ tính, hồn nhiên, thuần khiết của phái đẹp... Tiếc rằng trang viết hạn hẹp, sức tư duy của người mới thoát ra khỏi trại tù sau 21 tháng bị cộng sản trần cho tơi tả giữa độ tuổi 52, không thể nào hồi phục nhanh như lần ra tù trước, hay khi đang ở độ “đang xoan” bên chồng, con và đại gia đình được, nên trong bài viết nhỏ này chỉ có thể điểm qua vài gương mặt tiêu biểu.

1. Trong suốt thời gian bị cầm tù cũng như những ngày được tự do trên đất Mỹ, trong tôi luôn văng vẳng những câu thơ hào hùng gan ruột của Nguyễn Tiến Trung.

Ta sẽ về chốn cũ
Nơi lang sói rập rình
Giữa muôn ngàn thử thách
Lòng ta vẫn kiên trinh.
Quê hương còn đau nặng
Đâu lẽ ta đứng nhìn?
Gian nan đời nước nhỏ
Đâu lẽ ta lặng im?
Chân dẫm muôn ngàn nẻo
Qua cả vạn dặm đường
Tự do nơi đất khách
Dân chủ – mộng đêm trường.
Đi tìm người đồng chí
Phối hợp cả trong ngoài
Vận động nơi quốc tế
Hướng về một ngày mai.
Đường đi còn gian khổ
Nhưng chân cứng đá mềm
Trong hoàng hôn đã thấy
Một mặt trời mọc lên…

Con đường của Trung sẽ dễ dàng biết bao nhiêu nếu như Trung không “phạm phải sai lầm chết người” như những nhận định ngu đần và xảo trá của bộn bồi bút đảng: “Thật là tuổi trẻ ngông cuông và rồ dại”...Một công việc đàng hoàng nơi đất Pháp với mức lương tháng 4000 Euro, một người tình hoặc cô vợ trẻ xinh xắn bên cạnh, một ngôi nhà gọn gàng ấm cúng với những tiện nghi sang trọng, một hạnh phúc có sẵn và mức sống trên thời đại, cũng là giấc mơ của người Việt Nam trên đất Pháp. Đường Trung đi trải đầy thảm nhung và hương sắc, vậy mà trong tâm hồn và trái tim Trung lại xôn xao nao nức tình yêu đất nước. Giữa kinh thành ánh sáng, Trung vẫn rung động với mỗi giọt nắng quê hương, mỗi kỷ niệm từ thời ấu thơ đã trải qua bên mẹ cha và bạn hữu. Chỉ vì “Quê hương còn đau nặng”, không đang tâm đứng nhìn, thương cho “đời nước nhỏ” nên không thể lặng im khi cộng sản dâng công hàm bán biển đảo cho giặc, Trung chấp nhận trở về, và bị bọn lang sói chộp rình, giở trò ngay khi vừa đặt chân lên mảnh đất Việt Nam, bị buộc vào quân ngũ và khi không chịu hô khẩu hiệu “trung với đảng, hiếu với cha, nhiệm vụ nào cũng vì tiền, nhũng tham nào cũng bỏ qua, kẻ thù nào cũng...khiếp vía” mà Trung đã bị đảng giam cầm trong ngục tối, với bầu không khí âm u, tù hãm quái đản vây bủa quanh năm, suốt tháng để đợi ngày mặt trời mọc lên.

Đường Trung đi trải đầy thảm nhung và hương sắc, vậy mà trong tâm hồn và trái tim Trung lại xôn xao nao nức tình yêu đất nước.
Đảng cộng sản Việt Nam bao năm qua đã bị tinh thần quốc tế vô sản do ông Hồ du nhập vào làm vấy bẩn, nên làm sao có thể chấp nhận một tâm hồn hào hiệp, cao thượng như Trung? Vì thế, như một vành trắng trên khoang cổ quạ, Trung đã bị chúng dùng chính học thuyết cổ hủ lỗi thời ác độc này để “thọc huyết” tâm hồn cao thượng của Trung, như một chân lý bất biến vĩnh hằng: “Nhà nước Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho mày đi học ở các nước tiến bộ, không phải để mày đem những quan điểm tiến bộ, hòa nhập toàn cầu về “dạy lại chúng tao” Việt Nam chỉ có một đảng cộng sản thôi, điều 4 hiến pháp đã quy định rõ rồi, dẫu có là 4 tấm ván trong chiếc quan tài định mệnh chôn chặt tương lai của 87 triệu người dân bên trong đi chăng nữa cũng phải chịu. Mày đòi đa nguyên đa đảng, đòi thành lập “tập hợp thanh niên dân chủ”, đòi làm đảng viên đảng tự do dân chủ đối lập à? Đừng mơ hão nghe con, xứ mù thằng chột làm vua, mày lại cậy sáng mắt thì nhiệm vụ của những kẻ độc tài, độc đảng, phát xít, sát nhân chúng tao là phải chọc mù mắt mày, để không còn ai dám theo gương sáng của mày, bỏ ra ngoài quan tài chủ nghĩa xã hội của độc đảng chúng tao nữa, để chúng tao còn tiếp tục lừa bịp, cướp bóc, nuốt chửng tài nguyên thiên nhiên cũng như tương lai dân tộc này mãi mãi.”

2. Nếu khoa tướng học chia mặt người ra làm ba loại: Ngụy diện, hiền triết và công khanh thì Cù Huy Hà Vũ thuộc diện công tước, khanh hầu. Ngay khi vừa lọt lòng mẹ, anh đã sở hữu một gương mặt đẹp, da trắng, môi đỏ như môi con gái, khác hẳn với dáng vẻ mập mạp thô kệch của người cha. Điều này do di truyền chéo, nói như kinh dịch là “Bố tìm thấy con gái, mẹ tìm thấy con trai”, anh giống đúc bên ngoại, đẹp từ lúc mới sinh cho đến lúc về già. Xét một cách tổng quát, anh có đủ cả thần, khí, sắc. Dáng đi chững chạc, đàng hoàng, tiếng nói ôn hòa ấm áp, phong thái chính trực, phong lưu. Lẽ ra là người “giàu ở làng, sang ở nước”, chỉ vì chót đầu thai nhầm thế kỷ, nhầm chế độ, nhầm thời đại mà một người tử tế, có cá tính như anh quá lận đận về đường công danh, sự nghiệp. Tuy là con ông cháu cha, được sang Pháp học, nhờ có trí thông minh và sự đam mê hứng thú mà anh vừa giỏi về luật, lại vẽ tài, làm thơ viết văn đều được, khi trở về nước sống trong tán rợp của cha, con đường anh đi được đảng trải thảm đỏ, giơ tay dắt vào tận bộ ngoại giao, một bộ béo bở nhất nhì thời bấy giờ, đi nước ngoài như đi chợ, và dễ dàng buôn lậu dưới tấm hộ chiếu ngoại giao, lại được các đồng chí lãnh đạo bộ quan tâm cất nhắc giới thiệu kết nạp đảng từ khi còn rất trẻ, trở thành nền tảng, nòng cốt để đào tạo cán bộ tiền nhiệm cốt cán sau này... Gì chứ chức trưởng phòng, viện trưởng, thứ trưởng hoặc bộ trưởng, thậm chí phó thủ tướng cũng không phải là ngoại lệ nếu anh biết đồng nhất mình với đảng, cúi lưng phục tùng những mệnh lệnh dốt nát chuyên quyền độc đoán của đảng. Chỉ vì không chịu làm một trí thức trùm chăn, cha, đảng đặt đâu con ngồi đấy, lại muốn đem sự hiểu biết, thông thái đã học của mình ra thi thố với đời, nên ngay từ buổi tranh luận đầu tiên về vai trò của đảng cộng sản Việt Nam anh đã gây phản cảm với bí thư chi bộ khi khăng khăng khẳng định: “Đảng cộng sản Việt Nam chỉ có thể là một trong những chính đảng ở Việt Nam chứ không thể là duy nhất”. Mầm mống nổi loạn, đa nguyên, đa đảng đã có trong anh từ ngày đó và tất nhiên lá đơn của anh bị... đánh rớt.

1, 2

pay per click advertising

Weblinks :

 

Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks

 

 

free counters

Search: The Web    http://www.truclamyentu.info
un compteur pour votre site