lịch sử việt nam
Ý Kiến Về Một Số Vấn Đề Tranh Cãi Liên Quan Đến Nhạc Sĩ Trúc-Hồ
Nguyễn-Nhơn : Vì vậy chúng ta có thể khẳng định chỉ có một con đường duy nhất đem lại độc lập dân tộc, và cuộc sống tự do, dân chủ, nhân quyền cho người dân Việt; đó là phải giải thể chế độ CSVN, không thể chấp nhận cho nó tiếp tục tồn tại được; chấp nhận hòa hợp, hòa giải với chế độ này là chọn con đường “đi mà không đến”. ( Trích )
Việt Tân chủ trương " Tranh đấu bất bạo động.
Trúc Hồ: " Tôi còn nhớ lời TH tuyên bố trên SBTN “tôi không chủ trương lật đổ chế độ nào hết, nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là một nhà nước được Liên Hiệp Quốc công nhận, họ đã ký vào Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, họ phải có trách nhiệm bảo đảm nhân quyền cho người dân, tôi chỉ yêu cầu họ cho người dân có nhân quyền…” ( Trích )
Câu hỏi đặt ra là: Cải lương hay Cách mạng? chớ không phải vấn đề bạo động hay bất bạo động.
Hay nói cho rõ hơn là: Chống cọng hay thỏa hiệp với cọng sản.
Chống cọng là làm cách mạng lật đổ chế độ toàn trị cọng sản.
Thỏa hiệp là hợp tác với cọng sản cải sửa lần hồi chế độ.
Khỏi cần trích dẫn Yeltsin
Đọc điều 4 Hiến Pháp Đệ Nhất VNCH hoặc Điều 11 Hiến Pháp Đệ Nhị VNCH: VNCH chống Chủ nghĩa cọng sản dưới mọi hình thức. Mọi việc truyền bá hoặc thực hành CNCS đều bị cấm chỉ.
Quân dân Miền Nam coi cọng sản là nọc độc cần phải giải trừ để bảo vệ nền Tự do - Dân chủ VNCH còn non trẻ.
Ngày nay, giờ phút sự thật đã phơi bày: Anh hùng Nông dân Đặng Ngọc Viết, Thái Bình liều thân vì dân khử bạo.
Tiếng mìn cảnh cáo cường quyền vừa phát nỗ đâu đây.
Nếu sĩ phu nước Việt cứ giữ thái độ ươn hèn, bạc nhược, dân tộc Việt có ngày tiêu vong vì hán hóa, chớ chẳng phải chỉ " đi mà không đến!
Xin gởi lại một đoạn bài viết cũ về vấn đề Cải lương vs. Cách mạng:
CẢI LƯƠNG hay CÁCH MẠNG?
Ở bất cứ quốc gia nào, khi đất nước lâm vào nạn áp bức, bạo ngược, câu hỏi luôn luôn được đặt ra là: Cải lương hay Cách mạng?
Tình cảnh Đất Nước ta ngày nay, dưới ách CS Độc tài toàn trị còn muôn ngàn lần bạo ngược hơn Bạo chúa Lê Long Đỉnh róc mía trên đầu nhà sư già Quách Ngang đời xưa nên câu hỏi trên càng trở nên bức thiết.
Cải lương là vận động cải biến lần hồi chế độ cai trị.
Cách mạng là xóa bỏ chế độ áp bức, bất công. Xây dựng chế độ mới tốt đẹp hơn.
GIẢI PHÁP CẢI LƯƠNG ĐÃ THẤT BẠI
Thời gian trước ngày Đai hội của Đảng Cướp Sạch VC, những người tự xưng là nhân sĩ, trí thức CS mở cuộc vận động ráo riết nhằm vào các tay trùm VC có triển vọng lên làm vua để mưu tính cái gọi là “Diễn biến từ trên xuống” hay hoa mỹ hơn là “Cách mạng Cung đình” thì cũng vậy. Họ ngó tìm quanh quẩn, tìm hoài mà không thấy có tên trùm nào đáng mặt đóng vai Gorbachev, Yetsin made in VN. Bèn làm liều chọn một lượt cả ba mạng: Trọng Lú, Sang sâu và cả Dũng y tá. Họ o bế, tô vẽ cho bọn chúng như vầy:
Trọng Lú thông minh, có bằng cấp cử nhân thứ thiệt chớ không phải thứ dõm theo hệ tại chức, tức là ghi tên đi học rồi chờ ngày lãnh bằng cấp, chẳng học hành gì sất.
Lại còn có Phó Tiến sĩ Nga La Tư nữa, oai không?
Sang sâu tuy mới đấu võ miệng khơi khơi về vụ “Một con sâu đã nguy. Một bầy sâu chết mẹ cả nước nầy” là đã được Sĩ Phu ta bơm lên chin tầng mây: Chưa bầu mà chắc chắn đắc cử trăm phần trăm.
Lý thuyết da CS Nguyễn Thanh Giang còn liều mạng hơn, bợ đít Dũng du côn lên thành Thủ tướng “số dách” Á Châu, khiếp không? Tay tể tướng du côn Ba Dũng bửa nọ cao hứng tuyên bố trật chìa: “Một tấc đất, một tấc biển quyết không để mất”. Sáng hôm sau, Tể tướng ta mở Blog. Màn máy tính chớp nháy hoài mà không thấy chữ. Ô hô! Ai tai vì mắc vạ miệng! Ba vị vua tập thể sắp lên ngôi hứa lèo với quí vị nhân sĩ, trí thức CS đồng đảng của chúng cái gì vậy? Chúng đoan chắc ba chuyện động trời như vầy:
Một là: Cương quyết “Đổi mới cơ chế” thực hành “dân chủ” từ trong Đảng ra tới ngoài dân.
Hai là: Triệt để bắt sâu, tức là bài trừ tham nhũng.
Ba là: Xóa bỏ Điều 4 hiến pháp dành độc quyền cai trị cho Đảng Cướp Sạch VC.
Nghe bùi tai, quí cụ nhân sĩ mới xui em cháu, giúp làm màu làm mè biểu tình cho xôm tụ để cho vở kịch “Diễn biến từ trên xuống” giống y như thiệt. Chẳng ngờ rằng các cụ bị ba thằng bợm già VC lừa đảo trắng trợn. Lên ngôi rồi chúng bèn sổ toẹt: Chẳng có hứa hẹn cái gì sất!
Màn CẢILƯƠNG cải sà lách tới đây là hạ màn
ĐẠI CÁCH MẠNG DÂN TỘC ẮT THÀNH CÔNG
Từ cuộc biểu tình ngày 5 tháng 6 năm 2011 đến nay, sinh hoạt trên các trang mạng trở nên sôi động. Nào là các bài tường thuật biểu tình Chúa Nhật hàng tuần, nào là các bài phân tích, nhận định vân vân và vân vân…Đặc biệt là các lời “còm” (comments). Đây mới thật là PHẢN ẢNH DƯ LUẬN ĐẠI CHÚNG. Từ những câu ngắn gọn , bình dị nhưng dứt khoát, đến những đoạn viết ngắn với tính phê phán bộc trực. Thỉnh thoảng có những bài viết vừa phân tích tình hình vừa nghiêm chỉnh đề xuất ý kiến chớ không phải là lời bình đơn thuần.
Trong số hang ngàn ý kiến khác nhau, tựu trung lại có mấy ý hướng rõ nét sau đây:
Khuynh hướng giới hạn các cuộc biểu tình trong khuôn khổ biểu dương lòng yêu nước chống xâm lăng Tàu.
Khuynh hướng mở rộng mục tiêu biểu tình thành tranh đấu chống áp bức, bất công.
Cuối cùng là Ý chí dứt dạt: DẸP BỎ ĐẢNG CƯỚP SẠCH VC hay ĐẠP ĐỔ CHẾ ĐỘ ÁP BỨC BẤT CÔNG, ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ thì cũng vậy.
Nhóm nầy viết những câu ngắn gọn, biểu lộ thật ý, không lý luận quanh co, chỉ thẳng vào sự việc, đại ý: VC bán nước mới là “ngụy”. VC đàn áp dân mới là “phản động.”
Thật ra đây không phải là ba khuynh hướng khác nhau mà chính ra là ba bước chiến thuật tuần tự trên quá trình vận động Cách mạng mà mỗi nhóm nhận định theo thời điểm khác biệt.
Cho dẫu thế nào đi nữa, cuộc khởi phát phong trào biểu tình hiện nay đã đưa dư luận Quốc tế đến một cuộc THẨM ĐỊNH LẠI LỊCH SỬ DÂN TỘC chưa tưng có.
Sau đây là vài đoạn trích từ bài báo TRANH CHẤP HOÀNG SA của Frank Ching (Far Eastern Economic Review):
1/ Hà Nội cũng nên khôn ngoan tái lượng định lịch sử và xác nhận công trạng đúng chỗ, Chánh phủ Saigon đã bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên Quần đảo Hoàng Sa thật là mãnh liệt trong khi Hà Nội chỉ lo triều cống Trung Cộng để xin ân huệ, là hành động đáng được công nhận.
2/Hồ chí Minh khi được hỏi rằng ông phò Sô viết hayphò Trung Cộng, đã trả lời rằng ông phò Việt Nam. Bây giờ đã đến lúc Hà Nội phải thú nhận rằng CHÁNH PHỦ SAIGON ĐÃ PHÒ VIỆT NAM NHIỀU HƠN LÀ BẮC VIỆT.
3/Rõ rang là Hồ Chí Minh, qua tay Phạm Văn Đồng, đã dâng cho Trung Cộng phần bánh lớn vì hắn cần viện trợ khổng lồ để chuẩn bị xâm chiếm Miền Nam Việt Nam bằng vũ lực. Hồ đã nhắm mắt chấp nhận mọi điều kiện của Bắc Kinh.
MỘT CHẾ ĐỘ BÁN NƯỚC, HẠI DÂN NHƯ VẬY KHÔNG THỂ NÀO ĐỂ CHO TỒN TẠI ĐƯỢC. PHẢI TIẾN HÀNH CÁCH MẠNG DẸP BỎ THÔI!!!
Trên đây là phần nhận định tình hình. Sau đây là lời tâm huyết nhắn gởi các Bạn trẻ ở trong nước:
TÔI TIN TƯỞNG:
Một: Ngày 5 Tháng 6 năm 2011 là ngày LỊCH SỬ DÂN TỘC TRONG THẾ KỶ 21. Ngày khởi phát ĐẠI CÁCH MẠNG DÂN TỘC.Ngày ĐẦU TIÊN tuổi trẻ đi BIỂU TÌNH biểu lộ ý chí chống xâm lăng sau hơn 60 năm trên Miền Bắc và hơn 36 ở Miền Nam dưới ách Độc tài toàn trị VC. Đây là BIẾN ĐỘNG ĐỘT PHÁ mở cửa cho bước tiến Cách mạng.
Hai: Cho dẫu là tự phát hay có ngươi lèo lái, công cuộc nầy vẫn là bước mở đầu cho trào lưu vận động Cách mạng Dân tộc theo hướng tiến, bất phục hoàn.
Ba: Cho dẫu vì bất cứ lý do gì, công cuộc nầy bị khựng lại hay ngay cả tạm thời gián đoạn đi nữa thì cánh cửa “đột phá” vẫn còn mở ngỏ. Chỉ cần một tia lửa nhỏ là tái phát khởi Lần nầy sẽ có tổ chức hơn, cường mãnh hơn và quyết liệt tiến tới MỤC TIÊU: Triệt hạ CHẾ ĐỘ BẠO TÀN VC.
Thanh niên là NGƯỜI CHỦ TƯƠNG LAI của Đất nước. Vận mệnh Đất Nước là ở trong tay các Bạn Hãy hành xử đúng tư cách là NGƯỜI CHỦ.
Với Tâm Niệm theo Truyền thống DIÊN HỒNG VÌ DÂN LIỀU THÂN
Nguyễn Nhơn
**
Hung The: Thưa,ước vọng cuả người QG TNCS ở nơi những đoàn thể,tổ chức,hay cá nhân có taì năng phương tiện chống cộng như mình mong muốn là điều chính đáng ,nhưng vượt quá giới hạn đến đối đầu phỉ báng thì thiết tưởng người có nhân cách,tự trọng phaỉ biết tự hoỉ bản thân mình đã thực sự làm được gì cho đất nước con người hơn đối tượng ???
Có không nhiều những vị chống TH .TT Asia, các ca nhạc sĩ như NLộc,ViệtDzũng.. cho rằng họ là tay sai VC.VT...Có lẽ vì vô tướng bất tài nên bản thân tôi tự thấy hổ thẹn và bé nhỏ(nói chi tới phê bình chỉ chích) trước những việc làm đã gây cảm hứng,khêu goị tính tự haò dân tộc, lòng yêu nước đã được đồng baò trong ngoài nước biểu đồng tình ngưỡng mộ cổ võ , và csVN không ngưng tìm đủ mọi cách ngăn cấm và chống phá ,đó là sự thật,ht
Nuoc non vo toi ,bong lang tri
Viet cong song lau ,nuoc chet non.
----- Forwarded Message -----
From: Tran Ho <TranHo1@yahoo.com>
To:
Sent: Wednesday, September 18, 2013 1:57 PM
Subject: [VN-TD] Ý KIẾN VỀ MỘT SỐ VẤN ĐỀ GÂY TRANH CÃI LIÊN QUAN ĐẾN NHẠC SĨ TRÚC HỒ ** Nguyễn Quốc Đống, Cựu SVSQ/TVBQGVN/K.13
Ý KIẾN VỀ MỘT SỐ VẤN ĐỀ GÂY TRANH CÃI LIÊN QUAN ĐẾN NHẠC SĨ TRÚC HỒ
Nguyễn Quốc Đống, Cựu SVSQ/TVBQGVN/K.13
Ngày 17 tháng 9, 2013
Vài tuần nay, trên các diễn đàn internet có rất nhiều ý kiến liên quan đến lập trường chính trị, và việc “chống cộng” của nhạc sĩ Trúc Hồ, tổng giám đốc đài truyền hình SBTN. Vấn đề khởi đi từ loạt bài của ông Ngô Kỷ, đưa ra những sự kiện khiến ông cho là nhạc sĩ Trúc Hồ không phản ánh lập trường của người Việt quốc gia chân chính. Tôi có một số ý kiến về vấn đề này như sau:
1-Khi ông Ngô Kỷ phổ biến loạt bài liên quan đến nhạc sĩ TH, có rất nhiều ý kiến được đưa lên diễn đàn: một số người đồng ý với lập luận của ông NK, cho NK là người chống cộng kiên quyết, thể hiện lập trường quốc gia đúng đắn. Một số người không đồng ý với lập luận của ông NK, và nghĩ rằng việc NK chỉ trích một người “có nhiều đóng góp cho việc chống cộng như TH” là điều không đúng. Họ cũng đã rất nặng lời khi chỉ trích ông NK. Trong sinh hoạt cộng đồng, chúng ta có thể trình bày quan điểm riêng của mình, lý luận, nêu bằng chứng biện minh cho những gì mình suy nghĩ, nhưng việc dùng những từ ngữ có tính mạ lỵ, sỉ nhục, và chụp mũ người khác thì không nên. Nếu không cẩn thận, chúng ta dễ mắc phải thái độ hồ đồ, đào sâu sự chia rẽ trong cộng đồng, và làm hại đến công việc chung của cộng đồng. Cuộc tranh cãi về NK và TH khiến nhiều người hoang mang, và có người nêu ý kiến đề nghị TH nên lên tiếng để làm sáng tỏ vấn đề. Tuy nhiên cho đến bây giờ TH vẫn giữ thái độ im lặng. TH là một nhà truyền thông, đã trở thành một khuôn mặt của cộng đồng (public figure) thì không thể có thái độ thụ động, im lặng như vậy.
Tôi nhớ hồi tháng 2, năm 2012, khi có chiến dịch Thỉnh Nguyện Thư (TNT) ủng hộ nhạc sĩ Việt Khang, đài truyền hình SBTN có mở 1 chương trình mới mang tên “Nhân Quyền Cho Việt Nam”, với người điều khiển chính là TH. Trong chương trình đó, TH nhiều lần phát biểu đại ý như sau “Chúng ta tri ân những người lính, những người hy sinh tính mạng để bảo vệ đất nước, những người lính của cả 2 miền, các anh là những người đáng quý trọng…” Tôi rất ngạc nhiên với lời tuyên bố đó, nên gửi 1 email đến TH vào ngày 1 tháng 3, 2012, đề nghị TH không nên ca tụng người lính của cả 2 miền, vì rõ ràng vai trò của người lính miền Nam và người lính miền Bắc khác hẳn nhau: người lính miền Nam chống chiến tranh xâm lược từ miền Bắc, và bảo vệ tự do cho dân miền Nam; còn người lính miền Bắc theo sự lãnh đạo của Cộng sản Bắc Việt (và của cả CS Nga, Tàu…) đã vào xâm lược miền Nam, giết quân, dân miền Nam (đồng bào ruột thịt của họ). Như vậy tại sao người lính miền Bắc lại đáng cho chúng ta ca tụng? TH đã giữ thái độ im lặng không trả lời thư tôi.
2- Cũng như nhiều đồng hương Việt tỵ nạn Cộng sản tại hải ngoại, tôi ủng hộ nhiều chương trình ca nhạc do Trung tâm Asia của TH sản xuất, luôn mua băng gốc, và coi lại nhiều lần các băng Asia cũ mà tôi cho là có giá trị như DVD về nhạc sĩ Trần Thiện Thanh, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, nhạc sĩ Anh Bằng, Hùng Ca Sử Việt I, Nhớ Saigon, Cánh Hoa Thời Loạn, Lá Thư Từ Chiến Trường… Tôi thích xem các băng nhạc này vì thấy được hình ảnh lá cờ vàng ba sọc đỏ yêu quý, thấy lại hình ảnh của các chiến hữu trong bộ quân phục của Quân Lực Việt nam Cộng Hòa, nghe được lời giới thiệu của các MC mà tôi cho là có tinh thần quốc gia, biết yêu quý tổ quốc VNCH, thấy được cảm xúc của khán giả (một bà cụ khóc và hát theo bài hát trong băng nhạc lúc lá cờ VNCH xuất hiện trên sân khấu…) Khi băng Hùng Ca Sử Việt I ra đời, tôi mở Youtube, ghi lại lời giới thiệu của TH để in trong Đặc San Niềm Tin của cộng đồng, cũng cho in cả một bài giới thiệu HCSV trong số báo này. Tôi thực sự muốn góp một phần nhỏ của mình để giúp cho việc sống còn của 1 trung tâm băng nhạc hải ngoại mà tôi cho là có “lập trường quốc gia”, trái ngược với một số trung tâm băng nhạc khác hoạt động thuần túy thương mại, không thể hiện lập trường quốc gia của người Việt tỵ nạn CS, và nhiều khi lại có những việc làm có lợi cho kẻ thù của chúng ta là CSVN nữa.
3- Tuy nhiên sau chiến dịch TNT do TH phát động vào tháng 2, 2012, tôi có nhiều suy nghĩ, và thấy một số việc làm của TH không có lợi cho cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại. Tôi còn nhớ lời TH tuyên bố trên SBTN “tôi không chủ trương lật đổ chế độ nào hết, nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là một nhà nước được Liên Hiệp Quốc công nhận, họ đã ký vào Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, họ phải có trách nhiệm bảo đảm nhân quyền cho người dân, tôi chỉ yêu cầu họ cho người dân có nhân quyền…” Lời tuyên bố này khiến nhiều người bất mãn, vì nó đi ngược lại đường lối tranh đấu của đa số người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại. Ngày 6 tháng 4, 2012, một người ký tên Quốc Trần gửi thư cho TH, yêu cầu TH xác định rõ lập trường chính trị của TH.
Tiến sĩ Nguyễn Phúc Liên cũng đồng ý với ông Quốc Trần, muốn TH lên tiếng xác định dứt khoát lập trường của mình, đặt câu hỏi sau đây cho TH: “NHẠC SĨ TRÚC HỒ CHỦ TRƯƠNG DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN hay NHẠC SĨ TRÚC HỒ VẪN GIỮ SỰ TỒN TẠI CỦA CƠ CHẾ MÀ CHỈ XIN CSVN BAN THÊM CHO CHÚT DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN?” Tiến sĩ Liên viết: “…Nếu Ns. TRÚC HỒ không trả lời công khai cho sáng tỏ về hai LẬP TRƯỜNG trên đây (dứt bỏ cơ chế csvn hay giữ sự tồn tại của cơ chế này), thì có nghĩa Nhạc sĩ cố tình yên lặng, cầu mong may rủi khi phát động những Phong trào, Chiến dịch đấu tranh, nhập nhằng mong đồng bào Ký tên làm vinh danh Lãnh tụ cá nhân của mình hay ủng hộ SBTN trong vấn đề thương mại. Cộng đồng VN hải ngoại sẽ phán đoán tất nhiên về thái độ giữ im lặng nhập nhằng của Nhạc sĩ.” (ngưng trích thư của Ts. NPL đăng trong tuần báo Saigon Nhỏ Minnesota số 721 ngày 17 tháng 11, 2012).
Chủ trương “chấp nhận sự tồn tại của Đảng CSVN” được nhiều người nhận định là một thái độ “hòa hợp, hòa giải với CSVN”, và đi ngược lại đường lối tranh đấu chống cộng của cộng đồng người Việt tỵ nạn CS. Tổng Hội Các Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trường VBQGVN cũng đưa ra tôn chỉ là “phải giải thể chế độ CS, không chấp nhận hòa hợp, hòa giải với CS dưới bất cứ hình thức nào, để quang phục quê hương, và xây dựng một VN tự do, dân chủ, nhân quyền…”
Có người nhận xét là TH “ngây thơ nên tuyên bố hớ hênh, không có nhiều kinh nghiệm với CS nên có những phát biểu như vậy”. Nếu là do thiếu kinh nghiệm, non trẻ, mà có những lời tuyên bố trên, và nếu TH có lập trường quốc gia chân chính, TH phải biết điều chỉnh kịp thời, phải minh định lập trường đứng về phía khối người Việt chống cộng chiếm đa số tại hải ngoại, để cho mọi việc được sáng tỏ. Tuy nhiên TH vẫn im lặng. Là một người làm truyền thông, lại tự nguyện bước vào một đấu trường chính trị phức tạp như hiện nay, TH không thể có thái độ thụ động, gây nhiều tranh cãi như vậy. Thái độ này càng khiến nhiều người thắc mắc, rồi đi đến kết luận: “TH chủ trương hòa hợp, hòa giải với VC”. Theo tôi, làm chính trị kiểu này, thì không thuận lợi cho công cuộc tranh đấu chống cộng của chúng ta tại hải ngoại.
4- Từ lâu tôi vẫn thắc mắc tại sao TH có thể sử dụng hai nhà báo Đỗ Dzũng và Vũ Ánh trong chương trình Bình Luận Thời Sự của SBTN (tuần 3 lần). Năm ông Lý Tống xịt hơi cay vào ca sĩ VC Đàm Vĩnh Hưng tại hải ngoại, Đỗ Dzũng lên tiếng bênh tên văn công VC này, và chỉ trích ông Lý Tống là có hành động “thiếu văn hóa”. Còn ký giả Vũ Ánh, khi cộng tác với báo Người Việt, Nam California đã cho in thơ ca tụng lãnh đạo CSVN, cho in hình cờ VNCH trong chậu rửa chân… Mới đây ký giả VA còn viết bài chê người lính VNCH mặc quân phục tại các buổi lễ của cộng đồng… TH là người sử dụng hình ảnh người lính VNCH nhiều nhất trong các băng nhạc Asia; nay VA công khai chê bai người lính VNCH trong bộ quân phục cũ, thì chúng ta nghĩ gì về TH? Có phải những gì TH muốn xây, lại bị VA phá đi chăng? Sao lại có việc làm nghịch lý như vậy trong cùng một tổ chức?
5-Trong chiến dịch TNT (cho Việt Khang) năm 2012, và khi vận động đồng hương khắp nơi lên thủ đô Washington DC., vào Tòa Bạch Ốc (để gặp Tổng Thống Obama trình Thỉnh Nguyện Thư), TH tuyên bố: “chúng tôi không là cộng đồng, đoàn thể nào cả, chúng tôi chỉ là những người dân bình thường lên tiếng cho quyền làm người của người dân tại Việt Nam…” Lời nói này phủ nhận sự tham gia, hỗ trợ tích cực của rất nhiều tổ chức cộng đồng, và đoàn thể quốc gia chống cộng cho chiến dịch TNT (lúc ấy người dân hải ngoại tin rằng chiến dịch TNT có giá trị của một công tác quốc tế vận, tâm lý chiến nên mới ủng hộ). Trong số những đồng hương Việt tập trung tại thủ đô Washington ngày 5 tháng 3, 2012, tôi thấy có đại diện của nhiều cộng đồng và hội đoàn chống cộng từ các tiểu bang xa đổ về. Lý do gì khiến TH muốn tách mình khỏi các đoàn thể chống cộng tại hải ngoại? Thái độ này không nên có nơi một người hoạt động cộng đồng. Sự im lặng dài hạn của TH khiến người ta nghĩ TH coi thường dư luận đồng hương.
6-Cũng để yểm trợ cho chiến dịch TNT (mà TH rất tâm đắc, cho là phương thức hữu hiệu sẽ đem lại quyền làm người cho người dân VN đang sống trong sự kềm kẹp của CS), TH có lần tuyên bố: “30 năm qua, chúng ta cứ đi biểu tình chống cộng sản, biểu tình xong thì lại đi về nhà…(?)” Việc biểu tình của đồng hương Việt tỵ nạn CS trong nhiều năm qua: chống cán bộ CSVN xuất hiện tại hải ngoại, chống văn công CS, chống hành động có lợi cho CS của một số tờ báo tại hải ngoại, chống việc treo cờ VC trong cộng đồng…đều có ích, vì làm nhục được VC, bày tỏ thái độ chính trị của chúng ta đối với các hình thức xâm nhập của VC tại hải ngoại. Đồng bào chỉ tốn công sức, thì giờ, và tiền bạc… Họ có được lợi ích cá nhân nào đâu. Tất cả chỉ vì một tấm lòng còn lại cho tổ quốc Việt nam Cộng Hòa mà chúng ta đều yêu quý, và phải tri ân. Nếu không có các cuộc biểu tình này làm bề nổi cho cuộc tranh đấu chống cộng của đồng bào tại hải ngoại, thì không khí hải ngoại im ắng quá; người ta lại tưởng chúng ta bị VC “thuần hóa” hết rồi!
7- Trong chiến dịch thứ hai “Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói” (TCT, MTN) do TH phát động thời gian qua, cũng có điều khiến nhiều người quan tâm. TH từng tuyên bố “không là cộng đồng, đoàn thể nào, chỉ là người tranh đấu độc lập”, tại sao TH lại sát cánh cùng cô Hồng Thuận, một đảng viên của đảng Việt Tân (cùng cô này lên thủ đô Washington để trình thỉnh nguyện thư TCT, MTN). Cô Hồng Thuận đã từng về VN nhiều lần, và người ta cũng thấy hình chụp cô này tại VN, đứng dưới lá cờ búa liềm của Đảng CS, dưới tượng Hồ Chí Minh, dưới tấm biểu ngữ “Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn Năm”… Việc làm này của TH cũng đã gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng.
Kết luận, chúng ta có cùng một đích tối hậu là xây dựng một nước Việt Nam có tự do, dân chủ để đất nước giữ được độc lập; cũng để cho người dân Việt thoát cảnh khổ trầm luân sau bao năm chiến tranh. Con đường nào mới là con đường đúng đắn giúp chúng ta đạt được mục tiêu? Có người tin rằng cần cộng tác với chế độ hiện hữu tại VN, để từng bước “tháo gỡ độc tài”, chủ trương “tranh đấu bất bạo động”, lập đảng đối lập hoạt động song song với Đảng CSVN để cho đảng cầm quyền mở mắt, thấy sai trái của mình mà sửa đổi, và đi đúng đường… Như thế mới duy trì được sự ổn định, tránh được bạo loạn, đổ máu… Nhưng thực tế chúng ta thấy gì? Nhà cầm quyền CSVN vẫn ngoan cố bám lấy quyền độc tôn về chính trị, bỏ ngoài tai mọi yêu cầu ôn hòa của người dân (Thư ngỏ của 35 trí thức hải ngoại năm 2011, 150,000 chữ ký TNT của người dân Việt tại Hoa Kỳ vào đầu năm 2012, Thỉnh Nguyện Thư của 72 trí thức trong nước, và sự góp ý sửa đổi Hiến Pháp 1992 của người dân cho giới lãnh đạo CSVN đầu năm 2013…). Bạo động đưa đến cảnh súng nổ, người chết là điều chúng ta không hề muốn trong một xã hội đang cố gắng phục hồi sau chiến tranh. Nhưng người dân trong nước có được điều họ cần có để được sống như một con người hay không? Họ có được điều kiện để làm con người lương thiện hay không? Các vụ CSVN cướp đất của người dân hơn 20 năm qua, các vụ CSVN đàn áp dã man người biểu tình chống Trung Cộng chiếm biển đảo VN và giết ngư dân VN, các vụ đàn áp tín đồ nhiều tôn giáo hết sức khốc liệt… đã khiến người dân bị xô vào đường cùng. Tức nước ắt phải vỡ bờ. Tiếng súng thực sự đã nổ, khởi đầu là tiếng súng hoa cải tự chế của ông Đoàn Văn Vươn năm 2012. Bi thảm hơn nữa là tiếng súng của ông Đặng Ngọc Viết vào ngày 11 tháng 9, 2013, đã lấy đi sinh mạng của 2 cán bộ trong Ban Cưỡng Chế Đất tỉnh Thái Bình, và sinh mạng của chính ông, một người dân hiền lành sống theo luật pháp, nhưng vì luật pháp đui mù, nên ông Viết đành phải hủy diệt sinh mạng quý báu của chính mình. Chúng ta còn có thể khoan nhượng đối với chế độ CSVN độc tài toàn trị này nữa hay không? Hồ Chí Minh long trọng hứa trước đồng bào ngày 2 tháng 9, 1945 tại quảng trường Ba Đình là sẽ đem độc lập, tự do, hạnh phúc cho toàn dân Việt. 68 năm đã trôi qua (1945-2013), lời hứa đó đã trở thành hiện thực chưa? Vì vậy chúng ta có thể khẳng định chỉ có một con đường duy nhất đem lại độc lập dân tộc, và cuộc sống tự do, dân chủ, nhân quyền cho người dân Việt; đó là phải giải thể chế độ CSVN, không thể chấp nhận cho nó tiếp tục tồn tại được; chấp nhận hòa hợp, hòa giải với chế độ này là chọn con đường “đi mà không đến”. Chúng ta đừng quên lời nói của tổng thống Nga Boris Yeltsin: “Cộng Sản phải bị hủy diệt đi, chứ không thể thay đổi được.”./.
Thư-viện bồ-đề online@ Trúc-Lâm Yên-Tử
Trúc-Lâm Yên-Tử Trên Mạng Xã Hội:
Thông Báo: Trang nhà Trúc-Lâm Yên-Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks
Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử
Việt-Nam Sử-Lược Tân-Biên_Lịch-Sử Việt-Nam
Bài Viết Tin-Tức Thời-Sự Mới Nhất có liên quan đến Lịch-sử Việt- Nam và Lich su viet nam
***
Điện-Ảnh - Thơ Văn - Sáng-Tác - Hồi-Ký - Triết-Học - Truyện
________
- Giới-Thiệu Các Web, Blog Mới - Trúc-Lâm Yên-Tử