lịch sử việt nam
Hãy Can Đảm Thay Đổi Chiến Lược !
ĐIẾU CÀY ĐI MỸ – VUI HAY BUỒN?
Mừng cho người ra đi, tháo cũi, sổ lồng
Lực lượng tranh đấu tại chỗ thiếu một bàn tay
Lợi cho ai? Bất lợi cho ai?
Kinh nghiệm thực tế chứng minh
Những nhà tranh đấu mà qua Mỹ
Tiếng nói bị triệt tiêu không còn tiếng vang
Gần đây nhất là Trần Khải Thanh Thủy và Cù Vũ
Tranh cải thị phi thì có, đóng góp tích cực thì không!
Nó giống như gái bỏ nhà theo trai
" Ra đi là sự đánh liều.Mưa mai nào biết, nắng chiều nào hay?!"
Chẳng đặng đừng nói ra sự thật:
Tranh đấu vì Tự do Dân chủ mà có Mỹ bảo kê
Thất bại có Mỹ rước
Thì tranh đấu cho ai?
Mạt cưa mướp đắng thiên hạ thi thố
Người tranh đấu là con bài sấp ngửa
Khi nào thành con bài bễ
Quăng vào sọt rác Mỹ!!!
ĐỪNG LÀM CHÁNH TRỊ VỚI VIỆT CỘNG!
Minh Hạnh, người đi, không về, chắc rằng có người nhớ...
Điếu Cày, người đi one - way ticket cay đắng, ngậm ngùi
Đó là bài học cho những ai " tranh đấu chánh trị " với việt cộng
Cộng sản vốn hung tàn, việt cộng là thứ siêu dã man cộng sản
Trên hiến pháp còn có cương lĩnh đảng, nghĩa là đảng là luật
Tranh đấu trong phạm vi cơ chế, pháp luật đảng theo phương thức
Tổ chức " xã hội dân sự " thì hậu quả là như thế:
Khi việt cộng cần có bộ mặt " cởi mở " thì chúng làm ngơ cho cựa quậy
Khi chúng được việc rồi mà còn kèn cựa là " hốt, hốt liền, hốt hết "
Người Mỹ vì quyền lợi Mỹ khi thì binh vực Dân chủ - Nhân quyền
Khi nào vì quyền lợi bức thiết thì làm ngơ
Nhiều lắm là... ra tay tế độ... nhận lãnh quy mã cho nương náu!
Cho nên mà cho nên: Đừng " Làm chánh trị " với việt cộng
Muốn có Tự do - Dân chủ ĐÍCH THẬT thì phải hy sinh chiến đấu
Diệt trừ chế độ độc tài toàn trị việt cộng
Tức là LÀM CÁCH MẠNG dân tộc - Dân chủ TỰ THÂN
Còn như làm chánh trị cù cưa dựa Mỹ, dựa tàu
Thì MẤT HẾT CHỦ QUYỀN QUỐC GIA
Chỉ ngồi chưng hình cho người ngoài giật dây là hết!
Nói nhiều thêm mích lòng, nhưng sự thật trần trụi là như thế!
XÃ HỘI BẤT TUÂN DÂN SỰ
rfa http://www.rfa.org/vietnamese/...
Một bạn trẻ tên Phúc, sống tại quận Hà Đông, Hà Nội, chia sẻ thêm:
“Bây giờ thì cũng giống như trước năm 1975 vậy đó, họ đã làm biết bao cuộc đấu tranh. Giờ với sinh viên Hồng Kông tập hợp một vài ngàn người thì không khó, cục diện chung thì hiện tại chính quyền đã can thiệp vào quá sâu rồi nên sẽ là một cuộc đối đầu. Nhưng với tinh thần bây giờ thì sẽ kéo dài còn lâu đó, cụ thể thì mình không biết vì không có nhiều thông tin, thấy riêng về mặt tinh thần thì họ rất quyết tâm, rất sẵn sàng, sinh viên thì họ đã có truyền thống vậy mà…”
Theo Phúc, hiện tại, giới sinh viên Việt Nam đã bắt đầu nóng lên, nghĩa là thành phần ủng hộ sinh viên Hồng Kông đã tăng rất cao, theo cách này hoặc cách khác, giới sinh viên Việt Nam thể hiện sự đồng cảm của họ. Có nhóm tổ chức buổi thảo luận nhỏ về giá trị dân chủ cũng như tương lai đất nước khác nhau như thế nào giữa dân chủ và độc tài bằng một bữa tiệc sinh nhật ngụy trang hoặc bữa cà phê nhỏ chừng năm, bảy người.
Cũng theo chỗ tìm hiểu và chia sẻ thông tin của Phúc qua trang mạng xã hội Facebook thì hiện nay, ở các làng khu vực có nhiều trường đại học tại Hà Nội cũng như làng đại học Thủ Đức, Sài Gòn, hầu như hệ thống an ninh đã siết chặt một cách bất thường, các chốt chặn bất ngờ xuất hiện khắp các lối ra vào ở các làng đại học mà theo Phúc nhận xét thì đây là một dấu hiệu khá nhạy cảm.
Tiếp lời của Hiền, Phúc cho rằng cuộc cách mạng dân chủ của giới trẻ Hồng Kông cũng như nhiều cuộc cách mạng dân chủ khác ở các nước độc tài trên khắp thế giới là những cuộc cách mạng bắt buộc phải xãy ra, không thể tránh khỏi, điều này nằm trong qui luật bảo tồn nòi giống của thế giới con người. Và nhu cầu tiến bộ là nhu cầu quan trọng giống như máu phải luân lưu trong cơ thể.
Phúc lấy làm tiếc khi có những nhà doanh nghiệp Hồng Kông lại đứng ra phản đối biểu tình của lớp trẻ, vì như vậy chẳng khác nào tự chứng mình sự kém hiểu biết cũng như tính ích kỉ của họ là có thật. Bởi lẽ, để có được một nền dân chủ đích thực, không thể sợ mất vài năm làm ăn, mất vài khoản lợi tức mà đòi hỏi người làm kinh tế cũng như người hoạt động chiính trị phải biết nhìn ra bài toán của tự do, dân chủ lâu dài, vì chỉ có tư do, dân chủ mới đảm bảo mọi hoạt động trong xã hội phát huy hết công năng sáng tạo của nó bởi miếng vải đen chủ nghĩa che trên mắt đã được lấy đi. Nhưng rất tiếc, giữa xứ sở thương mại như Hồng Kông vẫn có những doanh nghiệp có cách nhìn rất ấu trĩ và ngô nghê như vậy!
Và cũng theo nhận định của Phúc, câu chuyện biểu tình ở Hồng Kông chỉ là câu chuyện khởi sự cho mùa xuân dân chủ khắp các châu lục. Nơi nào còn chìm trong nạn độc tài chuyên chế, nơi ấy sẽ có những mùa đấu tranh dân chủ chất ngất hào khí của tuổi trẻ.
Đọc bản tin ngắn kể trên, thật cảm thấy xúc động trong lòng, bởi vì mấy ngày nay có những bài viết và cả lời bình chê trách tuổi trẻ Việt Nam vô tâm, vô cảm với hiện tình của Đất nước, thậm chí chỉ biết đàn đúm nhậu nhẹt, rock, lắc...Mặc dầu đã nhiều lần viết bài binh vực và cổ võ tuổi trẻ, nhưng thật tâm cũng không chắc được các bạn trẻ của tôi có đủ ý thức và tầm nhìn xứng đáng với truyền thống tuổi trẻ Việt Nam hay không?!
Bây giờ đọc câu chuyện “ Có nhóm tổ chức buổi thảo luận nhỏ về giá trị dân chủ cũng như tương lai đất nước khác nhau như thế nào giữa dân chủ và độc tài bằng một bữa tiệc sinh nhật ngụy trang hoặc bữa cà phê nhỏ chừng năm, bảy người “ lòng vui mừng, phấn khởi.
Vui mừng là vì tuổi trẻ Việt Nam dù bị cường quyền nhồi sọ, o ép quá lâu mà vẫn còn giữ được tính hào hiệp và quan tâm tới vận nước nổi trôi.
Phấn khởi là vì một khi tuổi trẻ biết kết nhóm thảo luận kín đáo về việc tranh đấu vì tự do dân chủ cho Đất nước thì từ nhận thức đi tới hành động cũng không còn bao xa.
Biểu tình – Bãi khóa là “ bất tuân dân sự “ chớ không phải là hoạt động “ xã hội dân sự “ trong khuôn khổ phạm vi cơ chế. Ngay cả hoạt động xã hội dân sự ngoài luồng cũng không tác động gì tới cường quyền, bạo ngược vì không có sức mạnh của đám đông.
Nói cho thật, giải pháp xã hội dân sự nhằm nương theo cơ chế để tồn tại hoạt động thì cũng không đi đến đâu, bởi vì ngay cả việc tuyên truyền gây ý thức cũng chỉ tiến hành được trong một phạm vi nhất định, không tạo thành sức mạnh tác động đến bộ máy cường quyền. Nhiều lắm là các tổ chức xã hội thu nhận đóng góp để yểm trơ cho các nhà dân chủ bị tù hoặc cứu trợ sau khi mản án, nghĩa là chỉ hoạt động trong phạm vi tương trợ và gây chút ít tiếng vang trong công luận.
Muốn thật sự tranh đấu vì tự do dân chủ, nếu không vận động bạo lực cách mạng đánh đổ chế độ toàn trị việt cộng thì chí ít cũng phải tổ chức hành động “ bất tuân dân sự “ như tuổi trẻ và trí thức Hong Kong hiện nay.
Đã từ rất lâu, khi trí thức Miền Nam cứ theo cổ lệ vận động chánh trị quốc tế thượng tầng thì các nhà chánh trị Âu Mỹ khuyến cáo như vầy:
1/ “ Bà J. W. E Spies, lúc đó Bà là Chủ Tịch Đảng Christian Democratic Appeal và dân biểu Quốc Hội Hòa Lan, và hiện nay Bà là Bộ Trưởng Bộ Nội Vụ. Khi được hỏi về vấn đề vận động quốc tế cho tự do dân chủ ở Việt Nam,
Bà nói rằng người Việt Nam trước tiên phải hy sinh, phải tranh đấu cụ thể cho đất nước của chính mình trước khi mong đợi người ngoài giúp đỡ.”
2/ Ông David Steinman, một luật sư Hoa Kỳ và cộng sự viên của TNS Daniel Moynihan khuyến cáo rằng:
“Sớm muộn gì quý vị cũng phải dùng biện pháp bất tuân dân sự (civil disobedience). Phải có phong trào bất tuân dân sự trên toàn quốc mới hy vọng thay đổi được chế độ cộng sản độc tài.”
Cũng nên nói thêm ở đây cho nó rõ ràng:
Cuối cùng và kết thúc, Tổng biểu tình chiếm đóng các khu dinh thự chánh phủ trên phạm vi toàn quốc là tổng bất tuân dân sự cũng là TOÀN QUỐC PHẢN KHÁNG hay là TOÀN DâN NỔI DẬY cũng là một thứ.
Và ai đứng ra làm công việc ấy?
Câu trả lời dõng dạc của cô gái nhỏ Việt Nam Nancy Nguyễn tham dự cuộc đấu tranh vì dân chủ của Hong Kong là như vầy:
“ Đừng bao giờ nghĩ, đã có người khác lo, dân Việt nam đến 90 triệu con người cơ mà. Vì chính các bạn cũng hiểu, nếu không phải là bản thân các bạn, thì sẽ chẳng là ai cả. Chín mươi (90) triệu người VN là chúng ta! Là chính chúng ta! Chứ không phải ai khác. Chính các bạn, chứ không phải là ai khác, sẽ phải là những con người làm nên cuộc đổi thay. Vâng, chính khối óc, chính bàn tay này, sẽ phải là khối óc, và bàn tay làm nên cuộc đổi thay. Không phải là ai khác, không phải là thế hệ nào khác. “
Vậy thì tuổi trẻ Việt Nam hãy kết nhóm và kết đoàn hành động!
Cứu dân, cứu nước là lúc nầy đây, kẻo còn không kịp nữa!
Nguyễn Nhơn
Thư-Viện Bồ Đề Online @ Trúc-Lâm Yên-Tử
Việt-Nam Sử-Lược Tân-Biên_Lịch-Sử Việt-Nam
***
Bài Viết Tin-Tức Thời-Sự Mới Nhất có liên quan đến Lịch-sử Việt- Nam và Lich su viet nam
***
Châm Biếm - Điện-Ảnh - Thơ Văn - Sáng-Tác - Hồi-Ký - Triết-Học - Truyện Ngắn
________
- Giới-Thiệu Các Web, Blog Mới - Trúc-Lâm Yên-Tử