lịch sử việt nam
Đảng (VC) Mới Cần Biết Ơn Dân
Đảng mới cần biết ơn dân,
Sao dân lại phải tri ân Đảng mình?
Đảng tự xưng tụng “anh minh”,
Nhờ thành tích các Bộ, ngành tiến dâng.
Đảng nợ dân biết bao lần,
Tảng lờ, né tránh rồi dần lãng quên.
Đảng nẹt dân nắm độc quyền,
Ăn trên ngồi trốc tranh, truyền ghế, ngôi.
Đem bao nghịch lý nhét nhồi:
“Dân đội ơn Đảng suốt đời không quên!”…
“Ông Chủ” rõ thật là điên,
Tin lời “Công Bộc” nói xiên nói quàng.
Bác Hồ đã dạy rõ ràng:
Đảng là đầy tớ nhân dân anh hùng;
Đảng viên thầm lặng tiên phong,
Chức danh về Đảng không dùng công khai.
Một cụm từ rất khôi hài:
“Đảng, Nhà nước” nghe chướng tai vô cùng,
Thế giới còn mấy nơi dùng?
Mấy lò Tuyên huấn A còng ngợi ca
"Dưới sự lãnh đạo Đảng ta",
Tụng niệm đầu lưỡi thật là khó nghe!
Người cộng sản quên lời thề,
Bẻ ghi danh lợi dồn về "Đảng ta".
Vì sao dân chủ, cộng hòa
Bác Hồ xây dựng chuyển qua độc tài?
Nhà nước bây giờ của ai,
Của dân, của Đảng hay vài cá nhân?
Trì níu học thuyết lai căng,
Nga chối bỏ, phong thánh thần Việt Nam!
Đảng trị nối giáo quan tham,
Công nông, trí thức lom khom nô tài.
Trên thế giới phẳng ngày nay,
San bằng vực thẳm, thành dày, núi cao.
Ai dựng tường lửa, hàng rào,
Ngăn cản hội nhập kết giao tình người?
Chặt cành, vặt lá non tươi,
Còn đâu nhựa sống cây đời lên xanh?
Hãy là đày tớ trung thành,
Xây nền chính trị văn minh, vững bền!
Chỉ hơn ba triệu đảng viên,
Ai cho phép Đảng ngồi trên chính quyền
Đại diện chín mươi triệu thành viên
Toàn dân tộc Việt khắp miền nước non.
Đảng trí xơ cứng, xói mòn,
Thua xa dân trí như cồn đang lên.
Sống giữa thời đại thông tin
Mà như mê ngủ kề bên Chị Hằng!
(Sức sống cộng sản gia tăng
Hòa vào đa đảng công bằng cạnh tranh.
Độc đảng xơ cứng, lộng hành,
Đạo đức tàn lụi, tài danh chôn vùi,
Đã thành quy luật cuộc đời
Máu hòa nước mắt loài người viết nên.
Chìa khóa phát triển vững bền:
Nhà nước đa đảng, pháp quyền nhân dân.)
Nếu Đảng không gây khó khăn,
Phí hoài tri thức, tiềm năng nước nhà,
Rồng Việt đã bay cao, xa,
Đâu chịu hèn, kém như ta bây giờ!
Đảng ru dân sống trong mơ,
Bội thực bánh vẽ, tôn thờ “Thánh kinh”.
“Thánh kinh” rao giảng dân lành,
Kim ngân, bổng lộc dành phần “vua, quan”!
***
Xây thể chế vĩ mô vàng
Làm điểm tựa ngọc cho ngàn đổi thay!
Né tránh khâu đột phá này,
Một lần nữa lại đánh bài lừa dân?!
Chối bỏ sự thật khách quan,
Tích tụ mâu thuẫn, gia tăng đối đầu.
Hôm nay gieo gió độc nào,
Ngày mai bão ấy trời trao tức thì.
Hành oán - oán thêm chất đầy,
Khoan dung - hóa giải đắng cay, hận thù.
Đảng rơi tự do không dù,
Giờ đang trượt dốc đường mù không phanh.
Lòng đen - cơ hội cá nhân,
Vỏ đỏ Cộng sản diễn văn, đáp từ.
Lãnh đạo chủ chốt bây giờ
Phản lại lời Bác, dối lừa nhân dân?!
Không ai kém, chẳng ai "đần",
Chỉ vì bám ghế, chia phần mà thôi!
(Đã lọt vào tầm ngắm rồi,
Đợi ngày cơ cấu như ngồi đợi sung.
Ai còn ngấp nghé chờ mong,
Chạy xuôi, chạy ngược vòng trong, vòng ngoài.
Độc thoại, độc diễn kéo dài,
Tiểu nhân đắc dụng, anh tài cụp đuôi.
Lừa dân, dối Đảng "lên ngôi",
Chuyên, hồng; trung, dũng đứng ngồi thở than!
Thế trận lòng dân vỡ tan,
Ngập tràn cơ hội cá nhân xu thời?!)
Anh Phong, Anh Tập rõ rồi,
Anh Cừ báo mộng những lời thiêng liêng.
Kêu gọi ba triệu đảng viên
Cầm lấy vũ khí phê bình cứu dân!
Anh Trường Chinh thì phàn nàn:
"Tinh thần Đại hội Sáu đang lu mờ.
Muộn còn hơn chẳng bao giờ,
Đảng tự lột xác phất cờ tiền phong.
Bám đuổi sự thật đến cùng,
Tìm thấy ánh sáng từ lòng nhân dân!"
Niềm tin đang cạn kiệt dần,
Nguy cơ Đảng bị Tử thần gọi tên?!
Niềm tin là sức mạnh mềm
(Thắng mọi vũ khí, hùng binh trên đời),
Cháy rụi chỉ trong vài giờ,
Đông Âu rung chuyển đất trời hành tinh.
Bác Hồ xây sức mạnh mềm,
Kiến thiết Nhà nước, chính quyền nhân dân.
Ai tiêu hao, huỷ hoại dần
Lòng tin vào Đảng lụi tàn hôm nay?
Không sám hối lại còn cay,
Nghiện còng số Tám, cuồng say bạo quyền.
Đảng - một từ rất thiêng liêng,
Đau lòng tự kiểm - buồn phiền khôn nguôi!
Lãnh đạo Đảng đã xa rời
Con đường cách mạng lớp người trung kiên?!
(Nay vào Đảng chạy chức, quyền,
Chạy tiền, chạy tội, cầu danh cầu tài.
Dân còn chua xót mỉa mai:
Vào, vơ, vét, hạ cánh bay an bình.)
Lãnh đạo đánh mất lòng tin,
Âu cũng là chuyện thường tình xưa nay.
Điều cần báo động lúc này:
Bất tín thành dịch lan lây cộng đồng!
Thương mại, dịch vụ tư, công,
Y, dược, thực phẩm…xói mòn lương tâm.
Buôn bán phụ nữ trẻ em,
Lừa người lao động, tống tiền thân nhân.
Thu gom sổ đỏ trồng rừng,
Hàng nhái, hàng dởm rối tung thị trường…
Trông lên: cơ hội, nhiễu nhương,
Ắt là nhìn xuống: kỷ cương chẳng còn.
(Rừng luật đóng quyển bảo tồn,
Luật rừng len lỏi nông thôn, thị thành.
Đảng đánh rơi chìa khóa vàng
"Tam Quyền Phân Lập" công bằng, văn minh.
Vừa thổi còi vừa đá banh,
“Tam Quyền Phụ Thuộc” sản sinh luật rừng.
Quân tử ngoảnh mặt, quay lưng,
Tiểu nhân ăn mừng vượt cấp, lên lon.)
Ai mang quốc tuý, quốc hồn
Bán cho quỷ dữ bảo tồn ghế, ngôi.
Tinh thần Việt thức dậy rồi,
Bẻ gãy răng lạnh cắn môi máu trào!
Gần chín mươi triệu đồng bào,
Đảng viên ba triệu phất cao nghĩa kỳ.
Thật sự đổi mới tư duy,
Vì bách tính chẳng thể vì “hôn quân”.
“Cao nhân” biết đủ biết dừng,
Hội tụ “nguyên khí” mở đường tương lai!
Tháng 10/2010
TS Trần Nhơn
Thông Báo: Trang nhà Trúc-Lâm Yên-Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks
Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử
Việt-Nam Sử-Lược Tân-Biên_Lịch-Sử Việt-Nam
Bài Viết Tin-Tức Thời-Sự Mới Nhất có liên quan đến Lịch-sử Việt- Nam và Lich su viet nam
***
Điện-Ảnh - Thơ Văn - Sáng-Tác - Hồi-Ký - Triết-Học - Truyện
________
- Giới-Thiệu Các Web, Blog Mới - Trúc-Lâm Yên-Tử