lịch sử việt nam
Chị Em
Đêm nay là bao nhiêu đêm
Bỗng dưng chị thấy nhớ em vô cùng...
Hôm chị ra đi theo chồng:
Bánh ngon, áo đẹp, người đông, quà nhiều,
Hẳn em chưa buồn bao nhiêu
Trước khi tiệc mãn, trời chiều, đêm khuya.
Nhưng sau khi chị đã đi
Thì em mới thấy buồn chi là buồn...
Đồ-đạc của chị không còn,
Nỗi trống vắng ngập cả hồn thơ-ngây.
Hơi-hám của chị còn đây,
Thói quen ngày cũ... ngày nay đổi dời...!
Em thường bắt chị “à ơi!”
Cho em ngon giấc trong lời hát ru ...
Bắt chị kể chuyện ngày xưa
Cho em dệt đẹp giấc mơ nhi-đồng;
Khỏe chị dắt, mệt chị bồng;
Chị kèm em học, chị cùng em chơi...
Bây giờ chị xa em rồi,
Khác người kể chuyện, khác lời hát ru.
Biết em đã quen hay chưa,
Hay còn nhớ chị ngẩn-ngơ sớm chiều...
“Bao-lơn gác thượng chớ trèo!
“Chớ sờ dây điện! Chớ leo thành hồ!
“Tới trường chớ quá nghịch đùa!
“Ra đường chớ có đuổi xô bạn-bè!...”
Những lời chị thường răn đe,
Biết em còn nhớ, còn nghe kỹ-càng?
Chị thương em, út muộn-màng,
Thiên-thần lạc mất thiên-đàng rồi, em!
Ngày xưa: gia-đình ấm êm,
Mẹ cha đầy-đủ, chị em sum-vầy...
Nhưng, từ cha bị tù đày,
Nỗi thiếu vắng phủ rứt-ray cả nhà...
Chị càng thương em thiết-tha
Để bù nỗi vắng xa cha giữa đời...
Bây giờ, chính chị tách rời:
Đã một người, lại một người xa em!
Thư chị: em giành em xem,
Em giữ thật kỹ con tem, cái bì...
Quà chị: me bảo ăn đi,
Em sợ hết, gậm tí ti mỗi lần...
Thương em vô đỗi, vô ngần,
Chị lại đọc lại từng vần thư em;
Ảnh em, chị lại lấy xem,
Tưởng như có chị bên em mãi hoài...
“Ngày xưa...” mới gần đây thôi,
Một người làm việc mà nuôi cả nhà:
Trẻ thì tha-hồ bánh quà,
Lớn lên đại-học, thi ra thành-tài!...
Bây giờ thì chị Tú Hai,
Thi vào đại-học: không ai cho vào!
Thị-trường hàng hiếm, giá cao,
Lương anh ít, chị khổ-lao góp phần.
Cưới xong phải trả nợ-nần,
Quà em... sợ sẽ... giảm dần, em ơi!
Bây giờ, chị xa em rồi,
Nhớ em, chị khẽ ôn lời hát ru:
“Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
Thương em, nhớ mẹ, ruột đau chín chiều!”
THANH-THANH
Hoa-Kỳ có tặng cho Việt-Nam Cộng-Hòa một Kế-Hoạch, là―“The Police Plan” tức “Cảnh Sát Hóa”―để làm Quốc-Sách thời hậu-Việt-Nam-Hóa. Nhưng phía Quốc-Gia đã giết nó chết non.
Lê Xuân Nhuận đã biên-diễn tài-liệu ấy trong tác-phẩm “Cảnh-Sát-Hóa, Quốc-Sách Yểu-Tử của Việt-Nam Cộng-Hòa”.
Một khâu trong chuỗi phương-thức “Cảnh Sát Hóa” là: Nghi-can (hoạt-động chính-trị) sẽ được Tòa Án dân-sự phổ-thông xét-xử như những nghi-can hình-sự thông-thường. Như thế, chúng không phải là tù-nhân chính-trị, Chính-Quyền không bị mang tiếng đàn-áp đối-lập chính-trị. (trang 355).
Việt-Nam Cộng-Hòa lại đưa họ ra Tòa Án Quân-Sự, hoặc Ủy-Ban An-Ninh, biến họ thành tù-nhân chính-trị, tạo nên chủ-đề cho Quốc-Tế và đối-phương bôi bẩn chế-độ mình.
Ngày nay, cộng-sản Việt-Nam chỉ xét-xử các nhân-vật chống-Cộng về tội hình-sự (đúng theo tinh-thần Kế-Hoạch “Cảnh Sát Hóa”), nên họ có thể tuyên-bố là tại Việt-Nam không có tù-nhân chính-trị.
Muốn biết chi-tiết về “Cảnh-Sát-Hóa”
xin mời đọc sách này.
20USD (kể cả cước-phí)
Thông Báo: Trang nhà Trúc-Lâm Yên-Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks
Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử
Việt-Nam Sử-Lược Tân-Biên_Lịch-Sử Việt-Nam
Bài Viết Tin-Tức Thời-Sự Mới Nhất có liên quan đến Lịch-sử Việt- Nam và Lich su viet nam
***
Điện-Ảnh - Thơ Văn - Sáng-Tác - Hồi-Ký - Triết-Học - Truyện
________
- Giới-Thiệu Các Web, Blog Mới - Trúc-Lâm Yên-Tử