lịch sử việt nam
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
...
Mầm Đại Loạn
1, 2
Lê Nguyên Hồng
Loạn lạc xảy ra trong một đất nước, phản ánh sự khủng hoảng của một thể chế, đế chế, triều đại, hay chế độ. Đại loạn là khi quốc gia đó mất kiểm soát và mất cân bằng trong trật tự xã hội, quan chức tác trách, pháp luật lỏng lẻo bất minh, lòng dân không phục, nạn cướp bóc hoành hành. Các chuẩn mực đạo đức xã hội bị bào mòn thoái hóa, biến dị. Dân nghèo trỗi dậy, giặc ngoài nhòm ngó vv…
Nước Việt Nam, hàng ngàn năm qua luôn phát triển theo một quy luật có dạng đồ thị hình sin: Thịnh – Suy => Suy – Thịnh. Hiện nay nó đang đi xuống dốc với tốc độ khủng khiếp, mang trong mình sự loạn lạc khôn cùng, thể hiện sự suy tàn nghiêm trọng của thể chế Độc tài Cộng sản. Đại loạn nay đã bắt đầu vượt qua giai đoạn “mầm” và phát triển thành “cây”, có lẽ phải gọi mối nguy hiểm khôn lường ấy là “cây đại loạn”…
Đại loạn ở Việt Nam không còn là nguy cơ, nó đã gõ cửa chế độ, len lỏi vào từng ngôi làng, từng ngõ xóm, từng con phố, góc chợ, cuối đường. Đại loạn luôn sẵn sàng cướp đi miếng cơm của bác dân cày, sẵn sàng cướp đi tuổi thơ của em bé, sẵn sàng phá tan hạnh phúc của mọi gia đình. Chúng ta cùng tìm hiểu xem ác thần Đại loạn đang hoành hành ở Việt Nam như thế nào?
Loạn mua quan bán chức:
Có lẽ còn trắng trợn hơn cả thời Phong kiến, nạn mua quan bán chức trong xã hội Việt Nam từ mấy chục năm nay đã tồn tại và phát triển như một thứ bệnh dịch kháng thuốc. Trước đây là chuyện đút lót thông qua quà biếu. Nay thì là chuyện ăn chia hẳn hoi, rành mạch, ví dụ: Để được chuyển sang làm cảnh sát giao thông, một viên công an bình thường sẽ phải chung chi khoảng từ 1 đến 2 trăm triệu đồng cho cấp trên. Muốn được lên chức bí thư, chủ tịch huyện, một viên trưởng phòng sẽ phải chi khoảng 500 triệu trở lên. Chức chủ tịch, bí thư tỉnh, thành phố (vùng núi) là 1 đến 3 tỉ, tùy theo vị trí chức vụ người đó đang ngồi, còn những chức vụ này ở vùng đồng bằng thì cần phải chạy với khoản tiền lớn hơn. Cấp thứ trưởng, bộ trưởng thì vô cùng, tùy theo túi tiền của kẻ mua và mối quan hệ thân tình gần gũi của người bán. Theo những thông tin truyền miệng rò rỉ từ người nhà của một số ủy viên trung ương Đảng Cộng Sản, để leo lên được chức phó thủ tướng, một ông bộ trưởng nọ đã phải chi 2 triệu USD. Còn một bộ trưởng khác thì đã chi hơn 800 ngàn USD…“Báo cáo của các cơ quan Nhà nước đã thừa nhận có hiện tượng “chạy” chức, “chạy” quyền, “chạy” tội, “chạy” dự án, “chạy” bằng cấp, “chạy” khen thưởng và kể cả chạy tuổi nữa” (Phát biểu của Lê Văn Cuông – Đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh Hóa khóa 12)
Loạn văn bản pháp luật:
Riêng Quốc hội, Chính phủ Việt Nam và các bộ chủ quản qua các nhiệm kỳ, đã ban hành và ký duyệt hàng chục ngàn văn bản pháp luật và quy phạm pháp luật. Đối với Chính phủ thì theo Vụ pháp luật của Văn phòng Chính phủ “để đẩy nhanh tiến độ ban hành các văn bản quy định chi tiết như kế hoạch đã đăng ký, cần tiếp tục thực hiện nghiêm Chỉ thị số 31/2006/CT-TTg ngày 25/8/2006 của Thủ tướng Chính phủ về đẩy mạnh công tác soạn thảo và ban hành văn bản quy định chi tiết, hướng dẫn thi hành luật, pháp lệnh; thường xuyên báo cáo Thủ tướng hoặc Phó Thủ tướng được phân công chỉ đạo về tình hình soạn thảo văn bản”. Cũng theo thông tin từ Vụ này thì “tính đến thời điểm đầu năm 2011, các luật do Quốc hội thông qua chỉ riêng năm 2010 đã có hiệu lực như: Luật các tổ chức tín dụng, Luật khám bệnh, chữa bệnh, Luật nuôi con nuôi, Luật sử dụng năng lượng tiết kiệm và hiệu quả,... Như vậy, trong thời gian tới các cơ quan quản lý cần ban hành khoảng 90 văn bản quy định chi tiết cho các Luật đã có hiệu lực”…
Nói một cách ngắn gọn là Việt Nam hiện nay đang có một rừng luật, thậm chí người ban hành nó cũng không thể nào nhớ nổi tên của các luật mà mình đã ký. Và tốc độ “sản xuất luật” của Quốc hội và Chính phủ luôn được đẩy mạnh. Nhưng thực tế nếu tiến hành điều tra lại, thì rừng luật nói trên đã đi vào cuộc sống như thế nào? Lấy ví dụ vụ Vinashin thất thoát do tham nhũng lãng phí 1 trăm ngàn tỉ, được thanh tra tới 11 lần ở cấp nhà nước nhưng không phát hiện được sai phạm, đến nay vẫn không thể quy trách nhiệm quản lý thuộc về ai. Gần đây nhất là vụ chìm tàu Dìn Ký, làm 16 người chết, sau khi họp đi họp lại ở cấp tỉnh Bình Dương và thành phố Biên Hòa, vẫn không biết ai, cơ quan nào phải chịu trách nhiệm. Mặc dù Dìn Ký hoạt động không phép nhiều năm nay…
Loạn giao thông:
Giao thông vốn được coi như mạch máu của đất nước, nhưng những “mạch máu” này ở Việt Nam rất hẹp và chỉ chiếm tỉ lệ khoảng dưới 10% mặt bằng đô thị, có nơi là dưới 5%. Trong khi đó tỉ lệ mặt bằng dành cho giao thông trung bình của các đô thị hiện đại lại cần ít nhất là 20% diện tích mặt bằng đô thị. Vì vậy nạn tắc đường thường xuyên xảy ra trầm trọng tại Hà Nội và Sài Gòn là điều không tránh khỏi. Bên cạnh đó luật lệ giao thông không được tôn trọng, vì bản thân các luật này có nhiều điểm bất hợp lý, phản khoa học, cộng thêm ý thức người tham gia giao thông yếu kém, đã tạo nên một trạng thái giao thông hỗn loạn, gây hậu quả lớn là ách tắc giao thông ở khu vực đô thị và thường xảy ra tai nạn thảm khốc ở các cung đường liên tỉnh. Người dân bước chân ra khỏi nhà là như đi vào một trận đánh mà mình nắm chắc phần thua. Cứ đi ra đường an toàn trở về nhà đã là một may mắn tuyệt vời…
1, 2
Weblinks :
Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks