Bể Mánh
Vi Anh
“Bể mánh” là tiếng người Miền Bắc xã hội chủ nghĩa sau 30-4-75 đem vào Miền Nam để chỉ những chuyến “buôn chui” bán lậu gọi là “mánh mun” bị bể bạc. Hai mươi lăm năm chuyển sang kinh tế thị trường từ 1985, ngoài xã hội không còn ngăn sông cấm chợ nữa. Thế mà trước đại Hội Đảng lần thứ 11 vào 12 tháng 1 năm 2011, “báo đài” của Đảng Nhà Nước CS Hà nội vẫn còn “mánh mun” thông tin, nghị luận đánh bóng để dâng công lên Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng nhưng làm ẩu nên bị “bể nặng” và “thua đậm”. Chắc Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng thế nào cũng rủa thầm “mắc dịch đám báo đài tụi bây ăn cơm tao mà hại tao”. Và người dân Việt được một phen cười những tên bồi bút, gia nô quá “nhiệt tình” đâm ra hại chủ.
Số là như vầy. Mấy ngày trước Đại Hội Đảng thứ 11, một số báo của Đảng Nhà Nước CS Hà nội đồng loạt và nhứt tề “ca bài ca con cá sống vì nước” đối với Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng. Nào thông Tấn Xã VNCS ở Hà nội đi một một bài bình luận dài ngay tại mục Chánh Trị, với tựa đề «Tác giả Đức ca ngợi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ». Nào báo Pháp Luật ở Saigon nói mạnh «Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng xuất sắc nhất châu Á». Nào báo VNExpress và Vietnamnet điện tử hô to «Thủ tướng VN là nhân vật 2010 ». Những cơ quan ngôn luận này khẳng định có một tờ báo Đức “nổi tiếng” tên là Firmenpress đánh giá ông Nguyễn Tấn Dũng là một thủ tướng nhìn xa trông rộng, thành công với những chiến lược và chính sách khôn ngoan, các thủ tướng khác ở Á châu khó mà bì kịp.
Khác với cái nhìn của CS Hà nội, Việt Nam bây giờ không phải như U Minh Thượng, U Minh Hạ thời Ô. Nguyễn tấn Dũng đi bộ đội nữa. Dân Việt bây giờ không phải là những trẻ em ngây thơ tin tuyên truyền của CS nói thiết vận xa 113 lội ngang sông Trèm Trẹm làm bằng giấy cạc tông nữa.
Trời thương người Việt bây giờ có gần ba triệu người tỵ nạn CS, định cư tại các nước văn minh , tiền tiến ở Tây Âu, Bắc Mỹ, Úc châu. Và đa số còn nghĩ tới vận mạng nước non nhà đang nằm trong gọng kềm CS và 86 triệu đồng bào đang bị 3 triệu 6 đảng viên CS bịt tai bịt miệng.
Ở hải ngoại thông tin, nghị luận, tài liệu rất nhiều. Trên Internet cũng thế, CS Hà nội chưa “đấp mô” được xa lộ thông tin Internet. phủ nổi tường lửa. Nên trước một cái tin tréo cẳng ngổng như vậy, nhứt định có người Việt thắc mắc, tim hiểu ngọn nguồn, vạch trần ra sự thật.
Tin Đài RFI của Pháp, nhà báo/nhà thơ Nguyễn Tôn Hiệt của mạng «Tiền Vệ» sưu tra cho biết những tin nói trên của “báo đài CS” là “một trò lừa bịp”. Điều mà báo CS trong nước viện dẫn gọi là «tác giả Đức Olaf Juttner và một loạt các trang báo quốc tế» ca ngợi TT Dũng, đó không phải là nhà báo và tờ báo. Ông Hiệt nói đó “thật ra chỉ là doanh nhân và trang đăng quảng cáo dịch vụ của một Công ty xử lý rác có tên là RES-Resources, Ecology, Services GmbH”
Còn ông Nguyễn Chí Việt ở Đức sau khi sưu tra và phối kiểm vạch trần thông tin, nghị luận của “báo đài” CS nói trên – là dối trá. Ông viết thành một bài viết hẵn hòi, đăng trên mạng Bauxite Việt Nam rõ ràng, tựa đề rõ rệt «Suy nghĩ từ bài viết« Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng xuất sắc nhất châu Á». Ông khẳng định bài quảng cáo của Công ty xử lý phế thải có ghi chú thêm «ông Dũng được phương tiện thông tin đại chúng tại Việt Nam chọn là nhân vật 2010». Còn chính Firmanpress cũng nói rõ «đây là ý kiến riêng của tác giả, tờ báo không chịu trách nhiệm».
Thế là cái kiểu lập lờ đánh lận con đen của các cơ quan báo chí nói trên bị bể mánh. Và người ta thấy báo Pháp Luật Việt Nam đã gỡ bài báo ca ngợi ông Nguyễn Tấn Dũng xuống – không kèn không trống không cáo lỗi.
Người ta không nghĩ đây là sơ sót kỹ thuật, trục trặc nghề nghiệp. Một cái tin “xe cán chó” không ra gì còn có thể sai mấy yếu tố ‘w’ ( when, where, what, who) cấu thành tin tức Nhưng cái tin lạ như “chó cắn xe” là một cái tin lạ, dứt khoát nhiều người trong ban biên tập phải xem xét lại vì nó lạ đời, phải coi sư kiện có họp lý hay không, tại sao chó “cắn” xe, hay chó “cán xe” chó làm sao biềt lái xe.
Huống hồ cái tin đưa Ô Nguyễn tấn Dũng lên mây xanh, nghị luận ca ông bằng bài vọng cổ 6 câu, là một tin rất quan trọng. Ô Dũng là thủ tướng chánh phủ. Ông Dũng là người trợ trưởng con tàu Vinashin nợ 4 tỷ 4 Đô la, sắp vỡ nợ. Ông Dũng bị Ông Trương tấn Sang cùng Nam kỳ cục như Ông “chơi sát ván” để giành chức thủ tướng béo bở. Một cái tin ghê ghớm như vậy, nhứt định ban biên tập phải xem xét từng chữ, từng lời và Đảng ủy của tờ báo phải lấy kính chiếu yêu ra rọi. Nếu không sẽ chết không kịp ngáp, chớ không phải chơi. Trừ trường hợp Đảng ủy “nhất trí” vì binh phe ta, ủng hộ “gà nhà” vì lợi lộc.
Đừng tưởng những người bồi bút này không có “tay nghề”, không khả năng kiếm được nguồn tin, tin tức lợi cho Ông Dũng. Nhưng thực sự không có thông tin, nghị luận ngoại quốc loại này nên đành phải lấy những lời quảng cáo, bài quảng cáo làm nguồn tin.
Thêm vào đó thói quen thành cố tật của đảng viên CS là thường dùng kỹ thuật lập lờ đánh lận con đen và coi thường dân chúng. Chính những bài quảng cáo rẻ tiền và thái độ khinh thường độc giả đó đã trở thành những cái bù lon biến những bài báo, nghị luận đánh bóng TT Dũng thành “vọng cổ bù lon” như người Nam trong đó có Ô Dũng thường nói vì nó không “mùi”, mà chói tai như tra tấn con ráy người nghe nữa.
Đó là cái giá mà TT Nguyễn tấn Dũng nói riêng và CS Hà nội nói chung phải trả khi biến báo chí thành bồi bút gia nô và coi dân chúng là thiếu hiểu biết. CS Hà nội dành một số tiển hàng chục tỷ Mỹ kim do bán tài nguyên quốc gia, thu đủ thứ sưu cao thuế nặng của người dân và người Việt hải ngoại gởi về để nuôi sống báo đài. Cuối năm 2010, CS Hà nội có 728 cơ quan báo chí in với hơn 900 ấn phẩm, 34 báo điện tử và tạp chí điện tử, 67 đài phát thanh truyền hình trung ương và địa phương. Tỉnh, Bộ có báo; Quân đội, Đảng CS có báo, Chim Cá Kiểng cũng có báo.
Nhưng dân chúng VN bây giờ như Luật sư Lê thị công Nhân có lần nói nếu không có gì đọc, phải đọc báo của Đảng Nhà Nước thì đọc bằng hai bán cầu não, đọc một đường phải hiểu một nẻo. Lề phải của CS vẽ ra là lề trái của dân./. ( Vi Anh)